Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 177: Nhị Gia La Trong Lời Đồn
Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:48:28
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến Thành, Kiến Sơn Trà Thất, sương phòng phía Bắc mang tên Đào Nguyên Cảnh Đẹp Trong Tranh.
Một đàn ông trung niên với ánh mắt sắc bén, khuôn mặt vuông vức, đang rót một ly Bạch Hào Ngân Châm cho ghế. Giọng trầm thấp, chậm rãi :
“Nhị gia, ngài đột nhiên quyết định tự ? Một nơi nhỏ bé như thế, cho dù đồ vật đến mấy cũng đáng để ngài hạ một chuyến chứ?”
Người đàn ông đang chuyện chính là Ngô Phùng Xuân, theo Nhị gia La mười mấy năm, đồng thời là tổng quản nắm quyền quyết định việc tại Kiến Sơn Trà Thất .
Còn ghế, chừng 40 tuổi nhưng da dẻ láng mịn như ngọc, lộ vẻ già nua. Ngũ quan của ông tách rời thì mấy nổi bật, nhưng khi kết hợp tạo thành một khuôn mặt Di Lặc Quan Âm tướng đầy đặn: Thiên Đình no đủ, tai sáng bóng, lông mày thon dài, luôn mỉm , phảng phất vẻ nhân từ, thương xót chúng sinh. nếu sâu đáy mắt ông , thể tìm thấy sự kiêu ngạo và lạnh lùng ẩn sâu trong xương cốt.
“Ha ha, coi như lầm. Ban đầu nghĩ đồ tuy , nhưng đến mức để tự một chuyến. Nào ngờ, khi qua miệng lão gia t.ử nhà một , ông mới phát hiện công dụng phi thường của nó, lập tức dọn đồ đạc bắt cút đến Lâm An, bảo lấy hàng thì đừng về.”
Ông nhấp nhẹ một ngụm Bạch Hào Ngân Châm nước sáng trong, lắc đầu, “Cũng , thì một chuyến . Ta cũng tò mò, một góc thâm sơn cùng cốc thể bay phượng hoàng vàng như thế nào, lạ , lạ ...”
Cùng lúc đó, cách đó ngàn dặm, tại Hứa Gia Mương.
Hứa Hạ gặp mặt kế toán ủy thác. Ngoài các báo cáo tài chính quý , quan trọng nhất vẫn là mấy giấy tờ quan trọng khác trong túi hồ sơ.
Đây là công ty mới mà cô nhờ kế toán giúp đăng ký từ sớm, còn chi nhiều tiền tìm văn phòng thương hiệu hỗ trợ đăng ký nhãn hiệu và thương hiệu. Trước đây là tài liệu điện tử, gần đây văn bản giấy tờ chính thức cấp xuống, Hứa Hạ tiện thể lấy về luôn.
Đạp xe ba bánh về đến nhà, Hứa Hạ thấy một chiếc xe khá quen thuộc đỗ cửa.
Chưa đến gần, cô thấy tiếng chuyện vang dội truyền từ trong sân.
“Ôi chao, bà chủ Hứa về...”
“Chị Hạ Hạ.”
Giám đốc Tề của Trường Quốc tế Beisaisi trò chuyện với Thanh Mai, lúc lập tức dậy khỏi ghế, ha hả Hứa Hạ bước cửa, vội vã đưa tay , “Lâu gặp, bà chủ Hứa.”
Hứa Hạ nắm hờ tay , mỉm : “Giám đốc Tề, gió nào đưa ngài tới đây?”
“Ha ha ha, bà chủ Hứa, cô đấy thôi, bánh màn thầu sữa bò của bà chủ Thanh Mai ở trường chúng nổi tiếng thể tả, đặc biệt là loại nhân dâu tây chảy, tất cả đều giành giật điên đảo. Đơn đặt hàng 500 cái đây thiếu, đám nhóc đó chịu , các phụ ngày nào cũng chạy đến trường.”
“ đây vội vàng đến đây, thương lượng với bà chủ Thanh Mai để tăng thêm chút lượng.” Giám đốc Tề ôm hai tay bụng, mái tóc thưa thớt bay trong gió, mặt nở nụ đắc ý.
“Bọn trẻ thích là .”
Hứa Hạ đặt túi hồ sơ trong tay ngăn kéo, cũng xuống bên cạnh hai , “ , Giám đốc Tề, mấy hôm chuồng bò thêm ba con bò con. Khẩu phần sữa bò cho trường các vị mỗi ngày cũng thể tăng thêm 100 chai.”
Nghe , đôi mắt híp của Giám đốc Tề lập tức b.ắ.n ánh sáng kinh ngạc mừng rỡ, sắc mặt kích động hẳn lên, “Vậy thì quá, nhiều phụ đang chờ đấy. Chúng sẽ lập tức về thống kê , hết tăng cường cho các học sinh khối tiểu học.”
“Ai, nhưng e rằng suất giành giật vỡ đầu đây...” Sau niềm vui sướng, Giám đốc Tề cũng khỏi phiền muộn, cho cùng, thêm 100 chai nữa vẫn là quá ít.
“Ừm... Cửa tiệm gần đây còn thêm sữa chua, chất lượng tương đương, nguyên liệu sạch sẽ. Nếu các vị cần, chúng cũng sẽ chiết cho các vị 50 chai mỗi ngày. Chúng bớt bán ở tiệm một chút.”
“Cần chứ!” Giám đốc Tề mừng mặt, dứt khoát , “Nhất định cần.”
Vài sửa đổi một chút hợp đồng cũ. Không lâu , Giám đốc Tề mặt mày hồng hào cầm hợp đồng mới bước khỏi cửa, bước chân nhanh nhẹn.
Ngày hôm , xe vận chuyển lạnh chuyên dụng của Trường Quốc tế Beisaisi chở về hàng gấp đôi so với đây.
Khác với , chiều hôm qua, Giám đốc Tề trở trường học và bàn bạc với một vài lãnh đạo khác, quyết định rằng 100 chai sữa bò Jersey và 50 chai sữa chua mới tăng thêm sẽ còn cố định suất nữa, mà sẽ bán trực tiếp tại căn tin trường. Tất cả học sinh đều thể mua, ai đến thì , đỡ cho các phụ nháo nhào vì chuyện suất mua.
Kết quả là, đám trẻ tiết thể d.ụ.c cuối cùng buổi sáng hôm nay xông căn tin, liền thấy cửa sổ bán bánh màn thầu sữa bò vốn hot mỗi ngày, hôm nay còn xếp thêm vài hàng chai sữa bò chỉnh tề.
Trên màn hình LED phía cửa sổ, còn ghi rõ tên và thành phần của sản phẩm mới lên kệ hôm nay, cùng với ngày sản xuất, hạn sử dụng. Giá cả cũng rõ ràng: sữa bò $15$ tệ, sữa chua $20$ tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-177-nhi-gia-la-trong-loi-don.html.]
Trừ sữa bò, còn sữa chua!
Không ít học sinh đoán , đây chắc chắn là loại sữa bò Jersey huyền thoại mà mỗi đứa trẻ lớp Một đều một chai, nay cũng lên kệ ở căn tin.
Phải mua!
“Cô ơi, cho cháu hai chai sữa chua.”
Lý Tư Ngữ, đầu tiên xông đến hàng đầu, giơ thẻ ăn lên ngọt ngào với cô phục vụ mặc đồng phục trắng tuyết bên trong cửa sổ, lộ nụ rạng rỡ thiếu hai chiếc răng hàm.
“Bé ơi, mỗi chỉ mua một chai, hôm nay bảng hiệu ghi đấy. Sữa bò và sữa chua thể tự chọn một loại.” Cô phục vụ múc cơm cũng tủm tỉm.
“À ...” Lý Tư Ngữ vội vàng ngẩng đầu qua, quả thật là như .
“Dạ, cô ơi, cho cháu một chai sữa chua ạ, thêm một cái bánh màn thầu sữa bò nhân dâu tây chảy nữa.”
“Được bé, tổng cộng $23$ tệ, quẹt thẻ .”
“Tích ——”
Quẹt thẻ đeo cổ màn hình phía , Lý Tư Ngữ hài lòng bê sữa chua và màn thầu của , đến cửa sổ khác chọn đồ ăn và canh thích.
Không lâu , cô bé cùng bạn Tạ Mộng Hề song song tới, bê khay đầy ắp của tìm một chỗ trống xuống.
Mộng Vân Thường
Lúc , các học sinh khác mới tan học ùa căn tin, cửa sổ bán bánh màn thầu sữa bò vốn hot lập tức xếp hàng dài.
“Ha ha, yêu c.h.ế.t cô giáo dạy thể dục, tiết cuối cùng là thể d.ụ.c sướng siêu cấp. Lâu tớ mới giành bánh màn thầu dâu tây chảy...”
Tạ Mộng Hề mắt sáng lấp lánh, đưa cái bánh màn thầu sữa bò trắng trẻo mập mạp miệng c.ắ.n một miếng lớn. Mứt dâu tây chua chua ngọt ngọt lập tức tràn miệng, cô bé tức khắc hạnh phúc nheo cả hai mắt .
Còn Lý Tư Ngữ lúc sự chú ý tập trung chai sữa chua trong tay. Lúc nãy kịp kỹ, giờ cầm tay mới phát hiện lớp sữa chua đông đặc trắng như tuyết còn phủ một tầng mật nước trong suốt nhạt màu. Bên trong, những cánh hoa nhỏ màu hồng trắng ngoan ngoãn rải rác bề mặt sữa chua. Nhìn thoáng qua bắt mắt, nhưng ánh nắng vụn vỡ chiếu phản chiếu ánh sáng mê .
“Oa, quá, đây là hoa gì , tớ thấy bao giờ...”
Tạ Mộng Hề bên cạnh ghé đầu qua. Sau khi mở nắp, thứ cô ngửi thấy tiên mùi sữa chua, mà là hương thơm mát lạnh và ngọt ngào của mật nước , một mùi vị độc đáo.
“Biết thế tớ cũng lấy sữa chua...”
Cô bé tiếc nuối lắc đầu, lấy chai sữa bò chọn từ bên cạnh, mở nắp. Mùi sữa thuần hậu xộc thẳng mũi. Lý Tư Ngữ vội vàng uống một ngụm, biểu cảm lập tức trở nên kinh ngạc và say mê, “Oa, sữa bò thơm quá, trách đám nhóc lớp Một đứa nào cũng thích uống!”
Cô bé ngửa cổ uống mấy ngụm, đầy miệng là vị sữa sánh mịn, đặc biệt thuần hậu. Chẳng qua, khi cô , định chia sẻ với bạn , thì thấy Lý Tư Ngữ đang ôm chai sữa chua rỗng tuếch trong tay, chiếc lưỡi l.i.ế.m quanh vết sữa còn sót bên mép, mắt rưng rưng.
“Ô ô ô xin nha, Hề Hề, tớ còn cho nếm một miếng nào mà tớ ăn hết sạch ... mà, cái ngon quá mất...”
“Khi nào tớ mới tiết thể d.ụ.c cuối cùng nữa đây?”
“Hình như là thứ Năm tuần ...”
“Trời ơi! Còn lâu thế!”