Trở về trước khi yêu quỷ phu quân vì ta chết trận - 83
Cập nhật lúc: 2024-11-17 14:37:02
Lượt xem: 2
Nói thật ra, nàng đối với những yêu quỷ đó, trước giờ hoàn toàn không phải là chán ghét, mà là ...sợ.
Lưu Ngọc tuy là ở phương diện tu hành cực kỳ có thiên phú, nhưng từ nhỏ là được kiểu dưỡng quá mức, vì thế cô luôn sợ những sinh vật như nhện, sâu, động vật càng lớn nàng lại càng sợ. Trong đó, nàng sợ nhất, chính là rắn.
Vảy rắn lạnh lẽo, dựng đứng, sắc nhọn như những lưỡi đồng, khi chúng di chuyển sẽ tạo ra những tiếng 'tê tê', bất cứ khi nào cũng có thể nhân lúc người ta không hề phòng bị, lao tới, há miệng, dùng răng độc cắn nhập vào da thịt của người.
Đêm tân hôn ngày đó, trên cơ thể hắn lạnh lẽo, vảy rắn sắc bén như băng, còn ở phía sau, những xúc tu màu tím đen ẩn hiện mờ ảo. Cảnh tượng ấy đã in sâu vào tâm trí Lưu Ngọc, khiến nàng không thể nào quên được cho đến tận bây giờ.
Nga
Bộ dáng dữ tợn đáng sợ như vậy. Bộ dáng nàng sợ hãi nhất.
Cùng bề ngoài tuấn tú đến gần như yêu dị của hắn bất đồng.
Kiếp trước, Lưu Ngọc đối với hắn có thành kiến, phần lớn cũng xuất phát từ những ký ức khắc sâu này.
Lưu Ngọc như vậy coi thường hắn, còn thường thường rải muối lên miệng vết thương của hắn, thậm chí còn càng làm càng quá đáng, có thể nói, nàng chưa bao giờ chân chính nhìn lại hắn, chưa bao giờ chân chính tiếp nhận quá hắn.
Mà kiếp trước, hắn lại ở trước mộ bia của nàng, mặc dù khi đó trên người hắn đầy vết thương, hơi thở yếu ớt, nhưng vẫn nhớ rõ rằng nàng ghét bỏ vảy rắn trên cơ thể hắn. Vì thế, hắn đã tự mình dùng tuyết lạnh băng trên mặt đất, từng vốc từng vốc, cố gắng dùng chúng để che giấu những dấu vết xấu xí và quái dị của mình.
Tiếng thở dài hòa cùng gió tuyết, thổi nhập kiếp này, vang vọng bên tai Lưu Ngọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/83.html.]
Hắn nói ——
Nếu có kiếp sau.
Nếu có thể sinh ra hoàn hoàn chỉnh chỉnh, ít ra không khiến ngươi chán ghét như vậy... thật tốt.
Khi đến Cực Dạ cung đã là giờ Tuất.
Mười hai Na Thần cư trú trong Cực Dạ cung, phân bố rải rác dọc theo sườn núi, nhiệm vụ của họ là bảo vệ xung quanh lầu chính.
Trước khi tách ra, quỷ nữ đang dựa vào màn xe bất ngờ gọi một tiếng: "Tôn hậu."
Lưu Ngọc vén rèm nhìn liếc mắt một cái, động tác hơi cương.
Quỷ nữ trong tay đang cầm một con sâu nhỏ màu trắng, nó còn đang liên tục ngo ngoe.
May mà chỉ có một con, hơn nữa lại là loại sâu lông bình thường với kích thước không lớn, hiện giờ, Lưu Ngọc thực ra cũng không thế nào sợ cái này.
“Quỷ nữ.”
Bên trong xe truyền đến thanh âm cảnh cáo của Mặc Lân.