Trở về trước khi yêu quỷ phu quân vì ta chết trận - 76
Cập nhật lúc: 2024-11-17 12:52:31
Lượt xem: 3
Phía sau lưng, những chiếc xúc tu nhện khẽ lay động cây quạt, cố gắng làm tan những táo khí đang dâng lên trong lòng.
Uyên Thiên hướng dưới lầu liếc mắt một cái.
Phía dưới, Cửu Phương Tinh Lan đã một lần nữa nhặt lại và đeo lên chiếc mặt nạ ngoan ngoãn của cậu em nhà bên, ân cần hỏi han Âm Sơn Lưu Ngọc, thậm chí còn định tặng Lãm Chư một chiếc rương chứa bí dược trân quý của Cửu Phương gia.
“Tôn chủ thật là có phúc khí, có thể cưới một vị như vậy trở về làm Tôn hậu của Cửu U chúng ta.”
Quạt xếp nhẹ lay động, lá vàng dưới ánh mặt trời chiếu ra những ánh sáng chói mắt.
Uyên Thiên cười ngâm ngâm nói:
"Chỉ là, trước kia trong tiệc cưới, ta thấy vị đại tiểu thư này có vẻ không mấy hài lòng với Cửu U của chúng ta, không biết Tôn chủ đã làm gì trong hai ngày ngắn ngủi, có thể khiến đại tiểu thư đột nhiên yêu ai yêu cả đường đi, sẵn sàng đứng ra chống lưng cho một người chống đối quá nàng như Lãm Chư?"
Mặc Lân còn chưa lên tiếng, liền nghe một trong số những thuộc hạ của Uyên Thiên lắm miệng cười nhạo:
“Tôn chủ long tương hổ bộ, khí khái uy vũ, cần gì phải dùng thủ đoạn khác? Tự nhiên là trong đêm tân hôn yến nhĩ, điên long đảo phượng, dựa vào dưới hông thứ hung khí kia......."
Lời còn chưa kịp nói hết, chỉ thấy một quân cờ vốn đang được Mặc Lân vân vê trong tay b.ắ.n ra ngoài với một tốc độ cực nhanh, mang theo một đuôi u lục quỷ hỏa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/76.html.]
Chúng yêu quỷ còn chưa kịp thấy rõ tình hình, liền nghe tiếng kêu thảm thiết thê lương của tên yêu quỷ vừa thốt ra những lời bỉ ổi, hắn che lại hạ thân, thống khổ trên mặt đất lăn lộn, trong miệng không ngừng hướng về phía Ngọc diện công tử cầu cứu.
Ai có thể cứu?
Ai lại dám cứu?
Khi cảm thấy hắn đã chịu đựng đủ trừng phạt, Mặc Lân mới đại phát lòng từ bi, làm cho quỷ hỏa kia bốc lên mạnh hơn, đem tên yêu quỷ kia toàn thân nuốt chửng, lại không có thống khổ nữa.
Nga
Uyên Thiên bên tai một loạt thanh âm ù ù.
Trà thất nguyên bản là yên tĩnh vô cùng, chuyện này vừa ra liền càng lâm vào một cảnh tĩnh mịch, liền âm thanh hô hấp đều thật cẩn thận nhẹ nhàng.
Mười hai Na Thần không một cái lộ ra thần sắc ngoài ý muốn.
Một kẻ không thể quản được miệng của mình, nói không lựa lời, nhục nhã Tôn hậu, cần thiết phải chịu trừng phạt.
“Hắn không tính.”
Mặc Lân rũ mắt, hai ngón tay lại từ trên bàn cờ đã tán loạn ván cờ lại nhặt lên một con cờ.
“Ngươi sát bên người nàng nữ sử, ta mặc dù hiện tại gi·ết ngươi không được, nhưng tổng muốn lấy vài phần lợi tức, gi·ết ai, ngươi tới tuyển đi.”