Trở về trước khi yêu quỷ phu quân vì ta chết trận - 68
Cập nhật lúc: 2024-11-14 19:45:43
Lượt xem: 2
Lưu Ngọc không nhanh không chậm mở miệng: “Xác thật có một cái vội ngươi có thể giúp được."
Cửu Phương Tinh Lan ý cười càng sâu.
“Thật sự? Cái gì ——”
Lời nói còn chưa nói xong.
Hắn gần người đề phòng thân vệ liền chuôi kiếm cũng chưa tới kịp sờ đến, liền thấy vị này tiên tư ngọc chất mỹ nhân nâng lên tay, cách không khí chợt nhấc lên một cổ sát ý hôi hổi khí lưu, thật mạnh dừng ở Cửu Phương Tinh Lan kia trương ý cười chưa cởi trên mặt.
Lời còn chưa kịp nói xong, bất ngờ Lưu Ngọc động thủ. Thân vệ gần hầu của hắn cũng chưa kịp phản ứng, liền thấy vị này tiên tư ngọc chân một cái nhấc tay lên, một luồng sát khí chợt cách không đánh thật mạnh vào gương mặt đang tươi cười của Cửu Phương Tinh Lan.
Ầm vang ——!!!
Cùng với một tiếng vang lớn. Ý cười chưa kịp tắt, đã bị đánh bay.Cả người b·ị đ·au nhức thổi quét Cửu Phương Tinh Lan ngưỡng mặt nằm ở giữa đống phế tích. Đến lúc này, hắn mới chậm rãi nhận ra.
Nga
Âm Sơn Lưu Ngọc, thế nhưng ở trước mắt bao người, đánh hắn một cái tát.
Một quân cờ vỡ nát, cả bàn cờ rồi loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/68.html.]
Trong trà thất, bóng người ngẩng lên, xuyên qua rèm mành mờ ảo. Ánh mắt nặng nề như có suy tư dõi theo thân ảnh rực rỡ như đóa mẫu đơn, tươi đẹp, trương dương.
Mới vừa rồi, nàng rõ ràng đã rất tàn nhẫn tát cho người khác một cái, nhưng trên khuôn mặt ung dung mỹ lệ ấy lại không xuất hiện nửa phần dữ tợn, vung bàn tay vung đến khí định thần nhàn, vẫn là nhanh, ổn, chuẩn, tàn nhẫn, không kịp để cho người khác né tránh thì đã rơi xuống. Nàng tạo cho người khác cảm giác, đánh người, còn là sự ban ân, kia, nếu đã là ban ân, ngươi vì cái gì còn muốn tránh né đâu, nên đưa mặt ra chịu mới là.
Hắn trong lòng không khỏi sinh ra vài phần cảm xúc phức tạp.
Nhiều thế hệ công khanh, tu giả nối tiếp nhau, văn võ phong lưu, trăm năm vẫn không suy vong, đó chính là thế tộc tiên gia.
Nếu luận về thiên phú, dung mạo hay khí chất, thì có thể nói Âm Sơn Lưu Ngọc chính là thế tộc cao quý bậc nhất, như viên minh châu sáng lóa trên đỉnh mũ miện, quả thật không có gì quá lời.
Cũng chỉ có những người được trời ưu ái, như thiên chi kiêu tử như vậy, mới dám đứng bên cạnh, đối diện với công tử Cửu Phương gia mà không hề làm mất đi quang huy.
Mới vừa rồi, vì bị đánh mà nổi cơn bạo nộ Lãm Chư, nhìn Cửu Phương Tinh Lan vì một cái tát mà phải gọi là thê thảm, đột nhiên cảm thấy cũng không có gì đáng để tức giận.
Câu nói kia nói như thế nào?
Hạnh phúc là tương đối ra tới.