Trở về trước khi yêu quỷ phu quân vì ta chết trận - 109
Cập nhật lúc: 2024-11-24 10:34:54
Lượt xem: 0
Hắn không kìm được mà ghé sát tai quỷ nữ, khẽ nói:
"Ngươi nói vậy, hình như Tôn chủ của chúng ta đang rất trèo cao sao."
"Đâu có chuyện trèo cao!" Quỷ nữ thở phì phì, nhỏ giọng phản bác, "Tôn chủ của chúng ta cũng là... Ân... Cũng là có... Ân... Mặt mũi của Tôn chủ lớn lên không phải cũng rất xứng đôi với Tôn hậu đó sao!"
Lãm Chư trữ bĩu môi.
Hắn quay mặt đi đối Lưu Ngọc nói:
"Chỉ là nếu đã như vậy, tiểu thư cần gì phải tự mình đi một chuyến? Tam thúc ngài là thành chủ mà, muốn kiểm tra thứ gì ở Thái Bình thành chẳng phải chỉ cần một câu của ngài, tam thúc của ngài còn không sẵn sàng giúp đỡ một chút sao?"
"Đúng vậy..." Lưu Ngọc nở một nụ cười đầy ẩn ý, "Tam thúc của ta quả thật rất trượng nghĩa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/109.html.]
Trượng nghĩa đến mức phát sinh chuyện Âm Sơn thị có nội gian, Lưu Ngọc người đầu tiên nghĩ đến chính là hắn.
Lãm Chư không nhận ra ý tứ ẩn giấu trong lời Lưu Ngọc, trầm ngâm một lúc, rồi vừa nói đùa vừa nghiêm túc nói:
Nga
“Một khi đã như vậy, tiểu thư không ngại cùng tam thúc của ngài thương lượng một chút, nếu sau này Cửu U chúng ta muốn từ Thái Bình thành mua đồ, có thể hay không giảm giá chút không? Lần trước mua gia cụ làm từ gỗ tử đàn tiên linh, mỗi cây đã tốn một ngàn kim, còn có cái kia cái gì kim lũ ngọc hoa mầm, ước chừng thu chúng ta gần vạn kim, thiếu chút nữa làm Sơn Tiêu đau lòng chết, hắn còn giới thiệu nói loại mầm này ở Cửu U cũng bao sống, chúng ta đều vì nghe hắn nói vậy mà cắn răng mua. Chính là, một vạn kim đã trả đủ, nhưng Tôn chủ trồng loại mầm kia cả nửa năm trời cũng không có một gốc cây nào may mắn sống sót a, đây còn không phải là lừa tiền thì là gì!”
---------------
Trong một ca lâu của Thái Bình thành.
Đêm qua, một nhóm con cháu thế gia đã ở nơi phong lưu này đã tổ chức yến tiệc, đến khi giờ Thìn mới tan cuộc, mỗi người đều trở về nghỉ ngơi.
Trong lò Bác Sơn, hương đã tắt, ánh sáng mặt trời đã lên cao, chiếu rọi qua những mành câu. Các công tử thế tộc say ngủ trên sập, ngang dọc tứ tung, mê man bất tỉnh, mùi hương từ những bình sứ trắng được trang trí bằng những đóa hoa phù dung nở rộ còn thoang thoảng. Ca nữ trán ve mày ngài tay cò ở đánh đàn, trong miệng khẽ ngâm như thầm thì nói nhỏ.
Trong làn điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển ấy, một đôi chim liền cánh xoay quanh một vòng, sau đó hạ xuống, dừng ở trên khuỷu tay của một chàng thanh niên mặc áo màu đỏ đang đứng dựa lan can nhằm tản bớt mùi rượu.