Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-11-13 10:20:23
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 73: Đồ Không Thể Dạy Bảo Được

Kể từ khi Chu Ngọc Kiều đính hôn với Trương Tử Tuấn, dù Trương Cảnh Đồng liêm khiết đến mấy, nhà họ Chu vẫn nhận ít lợi ích. Đương nhiên, họ nhận nhiều lợi ích hơn từ cả nhà họ Trương.

Những trong cơ quan nhà nước ai cũng là tinh hoa (tinh ranh). Chu Thiên Lâm dựa danh nghĩa thông gia với Trương Cảnh Đồng, nhiều mở đèn xanh cho ông trong những chuyện nhỏ quan trọng. Vì , mấy năm nay ông sống thuận buồm xuôi gió.

Bây giờ cái lợi lộc sắp còn, trong lòng Chu Thiên Lâm cũng hận thù. Hận nhà họ Trương nể tình, hận Cố Nhị Huệ dụ dỗ Trương Tử Tuấn.

Ngày hôm đến văn phòng cơ quan, ông gọi điện cho vài quen, ám chỉ họ gây rắc rối cho nhà họ Cố. Cúp điện thoại, ông cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Trong lòng thoải mái, luôn tìm cái bao trút giận.

Buổi chiều tan sở, ông đạp xe đến nhà họ Trương. Trương Cảnh Đồng vẫn về nhà, Trương Tử Tuấn và vài bạn của đang ở đó. Năm sáu thanh niên ngoài hai mươi tuổi, ngả nghiêng cùng nhả khói (hút thuốc).

Chu Thiên Lâm thực khinh thường trạng thái ăn của công tử bột Trương Tử Tuấn. bây giờ ngay cả con rể như thế cũng sắp còn.

“Ông , lát nữa bố sẽ về.” Trương Tử Tuấn ngậm t.h.u.ố.c chỉ chiếc ghế sofa bên cạnh .

Chu Thiên Lâm mặt cảm xúc xuống. Trước đây Trương Tử Tuấn thấy ông còn gọi một tiếng chú, bây giờ thì gọi thẳng là ông. vui, ông cũng dám quở trách.

“Ông nhà bán áo phao ? Ông yên tâm về Kinh Đô , bọn lo.”

Nghe thấy giọng , Chu Thiên Lâm đầu . Người là con trai út của Thị trưởng Lương. Lời chắc là cho ông .

Ông chợt thấy hối hận về mấy cuộc điện thoại gọi sáng nay. Mấy tuy đều là công tử bột chỉ ăn chơi, nhưng lai lịch từng đều lớn, ông dám cứng rắn với họ.

Lúc cửa mở , Trương Cảnh Đồng về. Vài bạn của Trương Tử Tuấn vội vàng thẳng tắp nghiêm chỉnh. Chu Thiên Lâm dậy, cúi lưng chào hỏi. Trương Cảnh Đồng và đưa ông phòng việc.

“Lão Chu , ông và đều là từng trải, quả ép ngọt thì ông cũng . Tử Tuấn và Ngọc Kiều nhà ông hợp, hôn sự cứ thế bỏ qua .”

Trương Cảnh Đồng đặt canh (lá tử vi) của Chu Ngọc Kiều mặt Chu Thiên Lâm, : “Ngoài , Ngọc Kiều và dì của cô bé tìm nhà họ Cố gây chuyện? Lão Chu, chúng là cán bộ nhà nước. Chúng chỉ tự约束 bản , mà còn ràng buộc gia đình và họ hàng. Chuyện đây thì bỏ qua, tuyệt đối xảy nữa. sẽ bảo thư ký Lý theo dõi nhà họ Cố.”

Khi Trương Cảnh Đồng những lời , ông còn nụ biểu tượng nữa, mà nghiêm nghị, khí chất mạnh. Chu Thiên Lâm căng thẳng chỉ dám lời : “Vâng.”

Trương Cảnh Đồng khá hài lòng với thái độ của ông , dịu giọng : “Lát nữa bảo Tử Tuấn cùng ông về nhà lấy canh .”

Trả canh , hôn sự mới coi như hủy bỏ .

Chu Thiên Lâm nắm chặt tay, hít một sâu, : “Đây cũng là hữu duyên vô phận giữa Ngọc Kiều và Tử Tuấn. Chỉ là phụ lòng của cụ thôi. Khi đó, cụ định hôn sự cho hai đứa trẻ cũng là hy vọng hai nhà chúng thể qua mãi mãi.”

Cụ mà ông nhắc đến là Ông Cố Trương.

Trương Cảnh Đồng ý ông là gì, ngoài việc tiếp tục ràng buộc với nhà họ Trương để vớt vát lợi lộc. đời chuyện như thế?

Ông uống một ngụm : “Năm xưa chiến tranh tàn khốc, vô chiến sĩ hy sinh chiến trường. Họ hy sinh vì đất nước và nhân dân, đất nước sẽ mãi ghi nhớ họ. Cha khi nghỉ hưu thích nhất là kể chuyện chiến trường năm đó. thường ông kể, chiến trường ông cứu ai, ai cứu ông, nhiều đến mức đếm xuể. , hầu như ai đòi báo ân cả, đừng là bắt nhà chúng đời đời kiếp kiếp nhớ ơn.”

Những lời thẳng thắn. Khuôn mặt Chu Thiên Lâm đỏ gay như gan heo, là vì tức giận hổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-73.html.]

“Bí thư Trương, nếu việc gì nữa thì xin phép về.” Dù mặt dày đến mấy, Chu Thiên Lâm cũng dám ở nữa.

Trương Cảnh Đồng dậy: “Bảo Tử Tuấn cùng ông.”

“Vâng.”

Ra khỏi phòng việc, mấy bạn của Trương Tử Tuấn . Trương Cảnh Đồng dặn dò Trương Tử Tuấn một tiếng. Trương Tử Tuấn ngả ngớn cầm chìa khóa xe ngoài. Chu Thiên Lâm lủi thủi theo .

Xuống lầu, Trương Tử Tuấn cũng chuyện với ông . Anh lên xe, khởi động xe luôn. Chu Thiên Lâm đạp xe đạp theo .

Trương Tử Tuấn đến cổng nhà họ Chu , mà dừng ở ngã tư đợi Chu Thiên Lâm đuổi kịp mới lái xe khu tập thể.

Hai cùng nhà họ Chu. Chu Ngọc Kiều thấy Trương Tử Tuấn liền chạy đến mặt, kéo tay : “Anh Tử Tuấn, đến thăm em ?”

Trương Tử Tuấn hất cô : “ đến lấy canh .”

Chu Ngọc Kiều xong liền : “Anh vẫn hủy hôn với em, là vì phụ nữ đó ?”

Trương Tử Tuấn để ý đến cô , với Chu Thiên Lâm: “Chú Chu, chú lấy canh .”

Chu Thiên Lâm phòng ngủ lấy canh . Chu Ngọc Kiều nghiến răng : “Nếu hủy hôn với em, em sẽ đuổi cả nhà phụ nữ đó khỏi Lật Châu!”

“Cô thử xem!” Trương Tử Tuấn híp mắt , thậm chí mặt còn nở nụ đểu giả. Chu Ngọc Kiều đến mức lạnh sống lưng. Cô Trương Tử Tuấn một khi tàn nhẫn thì kiêng nể ai.

“Ngọc Kiều!” Chu Thiên Lâm cầm canh quát con gái.

Chu Ngọc Kiều lóc chạy phòng ngủ. Chu Thiên Lâm đưa canh cho Trương Tử Tuấn: “Ngọc Kiều trong lúc giận dỗi. Cháu yên tâm, chúng sẽ khó gia đình .”

Trương Tử Tuấn ừ một tiếng bỏ . Chu Thiên Lâm là thông minh, ông gì.

“Sao ?” Lục Hồng Vân hỏi Chu Thiên Lâm. Chu Thiên Lâm trả lời vợ, mà cầm điện thoại gọi vài cuộc, đều là cần khó gia đình họ Cố nữa.

“Có chuyện gì ?” Chờ ông cúp điện thoại, Lục Hồng Vân hỏi.

Chu Thiên Lâm thất thần ghế sofa: “Trương Cảnh Đồng cảnh cáo , đụng chạm đến gia đình họ Cố.”

“Tại cho động? Ông thực sự đính hôn với phụ nữ đó ?” Chu Ngọc Kiều xông khỏi phòng, hét mặt Chu Thiên Lâm.

Chu Thiên Lâm hét đến đau đầu: “ , nhưng con cũng đừng giở trò nữa. Trương Tử Tuấn dặn dò bạn bè của nó, bảo họ bảo vệ gia đình họ Cố .”

“Tại ? Tại chứ?” Chu Ngọc Kiều lớn. Lục Hồng Vân vội vàng dỗ dành: “Thôi, Trương Tử Tuấn cũng chẳng . Sau chúng tìm hơn.”

Chu Ngọc Kiều lóc hỏi: “Tìm hơn thể gả con đến Kinh Đô ?”

Lục Hồng Vân thở dài thườn thượt. Bà cũng cam tâm, nhưng ?

“Trương Cảnh Đồng Lục Yến Bình tìm nhà họ Cố gây chuyện? Chuyện gì ?” Chu Thiên Lâm lạnh lùng với Lục Hồng Vân: “Sau chuyện của nó bà ít xen thôi. Đồ thể dạy bảo .”

Loading...