"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 85: - Lấy máu trả máu, lấy răng trả răng!
Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:54:46
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến trụ sở đội sản xuất, mấy chạy tới. Càng lúc càng nhiều . Tô Uất Bạch quanh một lượt, thấy bóng dáng nhà họ Giả . Lý An Khang dường như nghi vấn của : “Nhà họ Giả tin thể mua lương thực, nên chỉ góp một đồng, cuối cùng chỉ chia hơn nửa cân lương thực thô!” “Nghe công xã lương thực phát nữa, buổi trưa họ dọn nhà cả .” Tô Uất Bạch gật đầu, trong mắt chợt lóe lên vẻ bừng tỉnh. Nhà họ Giả vì chuyện mà thu hồi lương thực cứu mạng, nhưng Lý Phú Quý vẫn để cho họ một ít, đến mức c.h.ế.t đói ngay. họ tin quyết định của làng, thêm việc công xã hết lương thực, cũng chỉ nước c.h.ế.t đói mà thôi. Làng Thạch Oa trừ nhà họ Giả , còn 73 . Trong đó nam đinh 46 . Trừ già và trẻ con , tổng cộng 30 đến.
Lý Phú Quý lớn tiếng kể chuyện của Tô Thúy Hoàn và cách của làng Khê Thủy. Đám đông lập tức bùng nổ, ánh mắt như phun lửa. Lý Phú Quý bậc thềm, sắc mặt âm trầm như nước: “Không còn nhớ, làng Thạch Oa của chúng hình thành như thế nào ?” “Ngôi làng tập hợp vì chiến tranh , những chẳng chút huyết thống nào với , tại thể vững gót chân ở vùng mười dặm tám hương ?” “Nhớ!” Mọi đồng thanh đáp. Sao họ thể quên , nhất là thế hệ Lý Phú Quý và Tô Kiến Quốc. Tám năm đại hạn hán, nước ở thượng nguồn chặn , vì vợ con c.h.ế.t khát mà gì? Chỉ liên kết , lấy mạng mà đấu tranh. “Làng Thạch Oa chúng ít , con gái gả coi trọng, để con gái chúng gả thể ngẩng cao đầu.” “Cả làng chúng đều là nhà ngoại của họ.” “Bây giờ con gái chúng gả , ở bên ngoài ức hiếp, sắp ức h.i.ế.p đến c.h.ế.t , các xem, chúng nên gì?” “Đương nhiên là tới bến!” Trong đám đông, gầm lên giận dữ. “ , tới bến!” Tiếng dứt, trường sôi sục. Giọng Lý Phú Quý sang sảng, dần dần cao vút: “Ông đây chữ nhiều, những lời hoa mỹ như ‘lấy m.á.u trả máu, lấy răng trả răng’ !” “Ai , thì theo ông đây tới bến!” “Làm!”
Đêm nay trăng sáng lạ thường. Phía làng Khê Thủy hiểu tính khí làng Thạch Oa, nên Trương Thành Nghiệp còn đặc biệt bố trí tuần tra buổi tối. Tô Uất Bạch và tới tuần tra làng Khê Thủy phát hiện. Tiếng chiêng trống nhanh chóng vang vọng khắp bầu trời đêm. Đợi khi làng Thạch Oa tiến gần. Họ thấy một đám chạy , dẫn đầu chính là Trương Thành Nghiệp. Nhìn thấy đám đông hung hãn, Trương Thành Nghiệp chút sởn gai ốc: “Anh Lý, đêm hôm khuya khoắt thế các gì ?” Hắn nghĩ làng Thạch Oa sẽ trả thù, nhưng ngờ đến nhanh như . Tuy làng Khê Thủy của họ đông hơn làng Thạch Oa một chút, nhưng tiếng , bóng cây, danh tiếng của làng Thạch Oa là do họ tự đ.á.n.h đổi mà . “Làm gì ?” Lý Phú Quý hiệu cho dừng , thong thả bước đến mặt Trương Thành Nghiệp. Không hề báo , ông giơ tay lên, một cái tát trời giáng giáng xuống mặt Trương Thành Nghiệp: “Đương nhiên là đ.á.n.h c.h.ế.t mày!” “Đánh cho !” Lý Phú Quý vung tay, gầm lên giận dữ. Trương Thành Nghiệp ngờ Lý Phú Quý động thủ ngay lập tức, vốn dĩ còn chuyện tử tế. Một cái tát khiến hoa mắt chóng mặt. Đến khi phản ứng . Người làng Thạch Oa vung nắm đ.ấ.m xông lên. Giống như hổ lao đàn cừu, trực tiếp đ.á.n.h gục những ở phía xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-85-lay-mau-tra-mau-lay-rang-tra-rang.html.]
Nam đinh làng Khê Thủy 50 . Giống như công xã Hướng Dương, công xã Thanh Dương cũng hết lương thực. Mọi đều thắt lưng buộc bụng sống qua ngày, thêm mấy bước cũng thở hổn hển, huống chi là đ.á.n.h – một công việc đòi hỏi sức lực thuần túy. Mặc dù lượng đông hơn nhiều, nhưng làng Thạch Oa nhờ Tô Uất Bạch mà hết lương thực, thậm chí mấy ngày nay bụng còn thêm chút dầu mỡ. Dù đường mệt lử, nhưng thấy , ai nấy đều lập tức adrenalin tăng vọt. Vì danh tiếng hung hãn của làng Thạch Oa vang xa, làng Khê Thủy đều nảy sinh lòng sợ hãi, thấy họ từng từng gầm gào xông lên, trong mắt đều thoáng qua một tia e ngại. Vì , cục diện chiến đấu gần như là một chiều. Tô Uất Bạch và Tô Kiến Quốc ở trong đám đông, để ý đến những khác. Chỉ chuyên tâm đ.á.n.h nhà chồng của Tô Thúy Hoàn. Với sự bảo vệ của , ai thể gần Tô Kiến Quốc. Nhất thời, tiếng rên rỉ và c.h.ử.i bới vang lên ngừng. Còn về lý do tại tìm bạn bè của Trương Hồng Phi mà trực tiếp khai chiến? Ở làng Khê Thủy, họ Trương là một đại gia tộc, đa đều là họ hàng trong vòng năm đời. Thứ hai, thù trả, ba con Tô Thúy Hoàn cả làng tùy tiện ức hiếp, đương nhiên thể chỉ giới hạn ở nhà chồng. Mà là cả làng cùng xử lý.
Nửa giờ . Trên hiện trường, những còn thể chỉ còn làng Thạch Oa. Trương Thành Nghiệp mặt mũi bầm dập tất cả của đổ gục, mất hết khí thế: “Đừng đ.á.n.h nữa, đừng đ.á.n.h nữa, Lý Phú Quý, chúng xin , chúng xin !” Lý Phú Quý vẫy tay, đều dừng . “Xin ? Được, giao thằng khốn nạn Trương Hồng Phi đây cho !” “Nếu , chuyện hôm nay xong !” Trương Thành Nghiệp vội vàng : “ thật sự , chỉ tìm một phụ nữ sống ở huyện, những chuyện khác chúng cũng .” Lý Phú Quý lạnh một tiếng: “Mẹ kiếp, vẫn còn thành thật đúng ? Đánh tiếp cho !” Người làng Thạch Oa đè những đất xuống, một trận đ.ấ.m đá tới tấp. Trương Thành Nghiệp mắt nứt toác: “Lý Phú Quý, mau dừng tay , đ.á.n.h nữa là c.h.ế.t thật đấy!” Lý Phú Quý hề lay chuyển: “Chẳng vẫn c.h.ế.t ? Anh gấp cái gì?” Trương Thành Nghiệp nghiến răng nghiến lợi : “Anh… rốt cuộc gì?” Lý Phú Quý giơ tay lên, một cái tát giáng xuống: “ gì ư? Lúc các bức c.h.ế.t ba con Tô Thúy Hoàn, hỏi xem họ gì?” “Từ lúc đến đây, các ai từng quan tâm ba con Tô Thúy Hoàn một câu nào ?” “Chỉ cần một trong các hỏi một câu, ông đây cũng sẵn lòng tin rằng đây là một sự hiểu lầm!”
Trương Thành Nghiệp sắc mặt trắng bệch, nên lời. lúc , đang đè xuống đ.á.n.h bỗng lóc kêu lên: “Đừng đ.á.n.h nữa, , , …” Lý Phú Quý vẫy tay, mới chịu dừng . Trương Thành Nghiệp đầu , sững sờ một chút, lập tức nổi trận lôi đình: “Trương Hồng Triều, mày cho lão tử?” Trương Hồng Triều sướt mướt: “Là Trương Hồng Phi cho , … ở công xã Hoài Thụ một yêu, là một gái lầu xanh, bây giờ họ đang sống chung với …” Trương Thành Nghiệp tối sầm mắt mày, suýt chút nữa phun một ngụm máu. Hắn Trương Hồng Phi ở bên ngoài tìm một phụ nữ sống chung, chuyện thành định đoạt, cũng Trương Hồng Phi bây giờ ở . Bây giờ chỉ để xoa dịu cơn giận của làng Thạch Oa. Làm để giảm thiểu ảnh hưởng của chuyện xuống mức thấp nhất. Chuyện bỏ vợ bỏ con mà truyền ngoài, ngoài sẽ làng Khê Thủy của họ thế nào? Nhà nào đàng hoàng còn dám gả con gái về làng họ nữa? Nếu là tìm một phụ nữ , bên ngoài họ còn thể tìm cớ vợ chồng bất hòa để che đậy. thể ngờ Trương Hồng Phi tìm là một gái lầu xanh? Vì một gái lầu xanh mà bỏ vợ tào khang… Hắn thậm chí thể đoán , thanh niên trong làng của họ, lẽ sẽ ế vợ cả loạt mất thôi… Lý Phú Quý đầu Tô Kiến Quốc và Tô Uất Bạch bên cạnh. Tô Kiến Quốc sắc mặt âm trầm: “Mở giấy chứng nhận, chuyển hộ khẩu của Tô Thúy Hoàn và hai cháu gái của về.” “Họ sẽ chiếm khẩu phần lương thực của làng, nhà chúng sẽ tự chịu trách nhiệm.”
Mèo Dịch Truyện