"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 78: Lên núi, giải tỏa nỗi lòng

Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:52:47
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Thúy Hoa và con dâu bà ăn cơm trong phòng Giang Thanh Uyển cùng Tần Tố Lan. Ban đầu họ định ăn ở nhà bếp. Tô Uất Bạch kiên quyết mang cơm phòng. Chuyện khách ngoài đến nhà ăn uống, phụ nữ ăn cùng bàn, ở chỗ áp dụng. Hai cũng chăm chỉ, ăn cơm xong rời ngay mà ở hàn huyên với Tần Tố Lan và Giang Thanh Uyển. Đợi khi về hết, họ giúp dọn dẹp bàn ăn và phòng ốc. Xong xuôi mới rời .

 

Đóng cửa , cả nhà quây quần bên bàn nhỏ sạp giường để họp gia đình. Tô Kiến Quốc kể chuyện làng phê duyệt cấp đất cho họ. Tần Tố Lan và Giang Thanh Uyển đều chút bất ngờ. Mảnh đất đó họ cũng , tới năm gian nhà lận.

 

Tô Kiến Quốc: " với lão Lý , ngày mai nhờ ông dẫn vài đến giúp sửa sang nhà cửa, nhà sẽ lo một bữa cơm."

 

"Con sẽ đưa thêm vài đóng một bộ bàn ghế và cửa sổ mới." Tô Uất Bạch mở lời: "Cha, con định cửa sổ bằng kính, cha và khung cho con, còn kính để con lo."

 

Sau khi thống nhất kế hoạch sơ bộ cho ngôi nhà, Tô Kiến Quốc mới thời gian hỏi Tô Uất Bạch về chuyện sính lễ.

 

"Tam chuyển nhất hưởng, lão con trai, con đùa đấy chứ?"

 

Nghe Tô Uất Bạch là tam chuyển nhất hưởng, Tần Tố Lan ngây . Giang Thanh Uyển cũng ngơ ngác Tô Uất Bạch, tam chuyển nhất hưởng ư? Cô mơ cũng từng nghĩ tới. Vừa nãy ở nhà bếp, cô Tần Tố Lan sẽ mua vải chăn hoa văn vui mắt, cho họ một bộ chăn đệm mới mà cô vui mừng khôn xiết .

 

Tô Uất Bạch giải thích: "Đương nhiên đùa , chuyện con với là vì sợ suy nghĩ nhiều."

 

"Nhà máy , chỉ cần con nộp thêm 300 cân thịt nữa, họ sẽ thưởng cho con những loại phiếu đó."

 

"Ban đầu con còn thấy khó xử, nhưng hôm nay lên núi, ngoài con hoẵng ngốc , đoán xem con còn phát hiện cái gì?"

 

Tần Tố Lan vô thức hỏi dồn: "Phát hiện cái gì?"

 

Tô Uất Bạch động tác kéo ngón tay thành hình kéo (ký hiệu hai): "Hai con lợn rừng."

 

"Còn nữa!"

 

Tô Kiến Quốc vẻ ngạc nhiên: "Còn nữa ?"

 

Tô Uất Bạch "ừm" một tiếng, : "Con còn tìm thấy một cây linh chi trăm năm tuổi."

 

"Cũng may hai con lợn rừng , nếu con cũng tìm thấy cây linh chi ."

 

"Linh chi lớn quá, con mang xuống , con giấu nó cùng với lợn rừng ở một nơi tuyệt đối an ."

 

Tần Tố Lan và Tô Kiến Quốc gì nữa. Thậm chí chút c.h.ế.t lặng. Vừa nãy họ còn thấy Tô Uất Bạch quá tự tin, 300 cân thịt, miệng là . Người khác lên núi bao nhiêu , còn gặp một con thú săn. Còn lão con trai nhà họ, nào lên núi cũng về tay .

 

Giang Thanh Uyển Tô Uất Bạch đang ngập tràn khí thế, cơn kinh ngạc, đôi mắt long lanh chợt lóe lên một tia tình cảm. Người đàn ông , luôn thể mang đến những bất ngờ...

 

Cuộc họp gia đình nhỏ kết thúc, Tô Uất Bạch giường, trằn trọc ngủ vì quá phấn khích. Chỉ đành gian để giải tỏa năng lượng dư thừa của .

 

Và ngay lúc , ngoài chợ đen công xã Hướng Dương.

 

Lý Đại Xuyên chạy nhanh tới: "Cha."

 

Lý Phú Quý vội vàng bước , căng thẳng hỏi: "Thế nào ?"

 

Lý Đại Xuyên thở hổn hển : "Chợ đen quả nhiên lương thực, mấy trăm cân lận, lương thực thô 1 tệ 3 hào một cân."

 

Lý Phú Quý nghiến răng: "Mua!" Ngoài 260 tệ tiền bán thịt heo, cả làng họ cũng góp 240 tệ, miễn cưỡng gom đủ 500 tệ. Tính theo đầu thì mỗi trung bình hơn 3 tệ một chút.

 

Lý Đại Xuyên vội vã gật đầu, chạy về. Nửa tiếng , một đoàn vác những bao tải vội vã rời khỏi chợ đen. Vừa lúc họ khỏi, một lượng lớn khác liền đổ xô chợ đen, rõ ràng là tin chợ đen lương thực . Lý Phú Quý cùng thấy cảnh , trong lòng khỏi chút may mắn. Trước khi chợ đen mở cửa, họ chờ bên ngoài, nếu thì thật sự chắc tiêu hết tiền trong tay.

 

Nhà họ Tô.

 

Tô Kiến Quốc lơ mơ tỉnh dậy, thấy tiếng thút thít bên cạnh, bèn hỏi: "Sao thế?" đợi một lúc cũng thấy Tần Tố Lan gì, Tô Kiến Quốc định khoác áo bật đèn.

 

Tần Tố Lan: "Đừng bật đèn, em ." Giọng cô khàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-78-len-nui-giai-toa-noi-long.html.]

 

Tô Kiến Quốc : "Vậy thì thế?"

 

Tần Tố Lan nức nở : "Em, em mơ thấy thằng cả..."

 

Tô Kiến Quốc , trầm mặc. Tần Tố Lan cố gắng kìm nén tiếng : "Thằng bé, nó còn vướng bận gì nữa, , dặn, dặn em đừng nhớ nhung nó nữa..."

 

Cổ họng Tô Kiến Quốc đột nhiên nghẹn , đưa tay ôm Tần Tố Lan lòng, im lặng lâu. "Vậy thì chứng tỏ thằng bé trách chúng bàn bạc với nó."

 

"Đợi ngày mai, chúng lên núi một chuyến , đừng để bọn trẻ ."

 

Ngày hôm trời còn sáng.

 

Tô Uất Bạch mặc quần áo thức dậy, nhẹ nhàng đóng cửa. Đi thẳng hậu sơn.

 

Tại sườn núi, một mảnh đất mộ.

 

Tô Uất Bạch nấm mồ nhỏ mặt, cúi dùng tay gạt lớp tuyết đọng mộ. Lau sạch bia mộ. Tối qua ngủ muộn, cách âm trong nhà lắm, cuộc đối thoại của cha .

 

Đặt ba món lễ vật tam sinh, Tô Uất Bạch châm ba điếu t.h.u.ố.c cắm xuống đất. Tô Uất Bạch lấy một chai rượu Tây Phượng và một chén rượu, rót một chén rượu rải mộ. Trải qua hai kiếp , ký ức của về cả Tô Uất Đông chút mơ hồ.

 

Tự uống một ngụm rượu, Tô Uất Bạch xổm mộ, kể những chuyện xảy trong gia đình dạo gần đây. Từ chuyện gài bẫy nợ cờ bạc, đến việc lên núi săn bắn, đổi công việc ở nhà máy...

 

Không từ lúc nào, một chai rượu Tây Phượng cạn.

 

"Gia đình bây giờ , còn chịu đói chịu rét nữa ."

 

"Con sẽ chăm sóc cho Giang Thanh Uyển, sẽ yêu thương cô cả đời, sẽ để cô chịu một chút tủi nào."

 

"Cha con chăm sóc, cũng yên tâm..."

 

Rải chén rượu cuối cùng mộ, Tô Uất Bạch như cảm giác, dậy xuống sườn núi, Tô Kiến Quốc và Tần Tố Lan cùng Giang Thanh Uyển từ lúc nào đến, ở cách đó xa về phía .

 

Tô Uất Bạch nở một nụ mặt.

 

Khi xuống núi, Tô Uất Bạch phía cùng Giang Thanh Uyển.

 

Tô Uất Bạch: "Sao cô cũng đến đây?"

 

Giang Thanh Uyển nhẹ nhàng : "Ban đầu định dậy nướng hai cái bánh cho , để ăn dọc đường, đúng lúc thấy cha xách giỏ lén lút ngoài, nên đoán ." Cô từng gặp Tô Uất Đông, nhưng cô cảm thấy nên đến một chuyến, lời từ biệt.

 

Về đến nhà, tâm trạng Tần Tố Lan cũng định hơn nhiều. Ăn xong bữa sáng, Tô Kiến Quốc mở lời: "Thời gian chờ đợi ai, chúng chia nhiệm vụ ."

 

"Mẹ các con, mấy chuyện lặt vặt trong nhà thì chúng cũng giúp gì nhiều, giao cho , lát nữa cứ dẫn con bé Thanh Uyển với thím Thúy Hoa công xã một chuyến, mua sắm những thứ cần thiết, đừng tiếc tiền."

 

"Còn bên căn nhà ở phía nam làng, mấy đứa cần lo."

 

"Tiểu Bạch con nhà đại cô con một chuyến, lúc mang theo hai cân bột ngô."

 

Mèo Dịch Truyện

Tần Tố Lan mở lời : "Mang 5 cân bột ngô, 5 cân khoai lang , mang thêm mấy cân thịt nữa. Chị con dù cũng sáu bảy miệng ăn, mấy năm cũng giúp đỡ nhà ít."

 

"Chỉ là mấy năm nay ai cũng khó khăn, nên ít liên lạc thôi."

 

Tô Kiến Quốc gật đầu, ban nãy nhiều, chỉ sợ Tần Tố Lan đồng ý. Bây giờ Tần Tố Lan tự , ý kiến gì ?

 

Tần Tố Lan liếc một cái, quen lâu như , Tô Kiến Quốc cố ý như chứ? Chẳng qua là lười vạch trần mà thôi. Hơn nữa, trong nhà vốn nhiều , nhỡ chuyện gì, dù cũng đến nỗi nơi nương tựa.

 

 

Loading...