"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 69: Đàn bà làm chủ, tường đổ nhà tan

Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:52:37
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

hiểu , nhưng dù cũng là một thành viên của thôn Thạch Oa chúng , mà tình hình thôn bây giờ vốn khó khăn.” “ cũng thể yên , thế , con lợn rừng , chúng vẫn theo quy tắc cũ, nhưng con lợn rừng sẽ giao cho xử lý, sẽ chia tiền cho thôn theo đúng giá.” “Hiện giờ các đơn vị đều chỉ tiêu thu mua vật tư ngoài kế hoạch, giá cả sẽ thấp hơn chợ đen .”

Mèo Dịch Truyện

 

Lý Phú Quý vội vàng : “Tiểu Bạch, cái , cái , chúng thể chiếm tiện nghi của cháu như .”

 

Dương Bình Sơn vô cùng xúc động, nhưng lý trí cuối cùng vẫn chiếm ưu thế: “Tiểu Bạch, chúng hiểu tấm lòng của cháu, cháu là đứa trẻ , nhưng chúng dám nhận.”

 

Tô Uất Bạch lắc đầu: “Chú , chuyện cứ cháu , nhà cháu quãng thời gian cũng ít nhận tình cảm của !” “Hơn nữa trong chuyện xử lý nhà họ Giả, cũng về phía cháu, cháu loại bạch nhãn lang báo ơn .” “Còn nữa, cháu ngóng một tin tức, chợ đen gần đây sẽ xuất hiện một đợt lương thực.” “Nếu thôn tiền, mua những lương thực , dám là đủ để cầm cự cho đến khi lương thực vận chuyển đến, nhưng ít nhất cuộc sống cũng sẽ dễ chịu hơn nhiều.”

 

Môi Lý Phú Quý mấp máy, nhưng nên lời, một đàn ông cứng cỏi như thép mà lúc cũng đỏ hoe mắt.

 

Dương Bình Sơn trong lòng cũng tràn đầy cảm động, chuyện họ xử lý nhà họ Giả là tư tâm, chính là cho Tô Uất Bạch thấy, để thôn khó khăn, họ cũng dễ dàng mở lời. Ai ngờ, họ còn tìm cơ hội cầu xin Tô Uất Bạch, tự mang theo đại lễ đến tận cửa .

 

Lý Phú Quý c.ắ.n răng dậm chân: “Được, tiền , chú cứ nhắm mắt mà nhận, nhưng thể chia theo cách cháu .” “Lợn rừng là do cháu đánh, cũng là cháu mang bán, thôn chẳng gì cả, thể nhận nhiều như .” “Cháu chia 7 phần, để cho thôn 3 phần là .” “Nếu cháu đồng ý, chúng cũng còn mặt mũi nào mà nhận tiền .”

 

Tô Uất Bạch trầm giọng : “Vậy thì chia đôi , cả hai chúng đừng tranh cãi nữa.” Sợ hai phản đối, trực tiếp tung chiêu sát thủ: “Nếu hai chú đồng ý, dù nhà cháu chuyện gì, cháu cũng còn mặt mũi nào mà tìm thôn giúp đỡ nữa, các chú việc gì cũng đừng tìm cháu.”

 

Hai , khổ một tiếng, cuối cùng cũng thêm gì nữa. Chỉ cảm thấy mặt nóng ran.

 

Tô Uất Bạch , hợp tác nhiều hơn với thôn là ý tưởng từ lâu. Hơn nữa, thu mua, cũng cần giấy chứng nhận của thôn. Con lợn rừng và gấu đây là trường hợp đặc biệt, nhưng nếu mỗi đều cung cấp giấy chứng nhận và hóa đơn, sẽ kẻ lòng lợi dụng sơ hở.

 

Nói xong chuyện chính, Tô Uất Bạch mục đích thứ hai của hôm nay: “Bí thư Dương, cháu kéo một đường dây điện về nhà, cần thủ tục giấy chứng nhận gì ?” Lý Phú Quý là đội trưởng đội sản xuất, chuyện tìm ông cũng vô ích.

 

“Cần chứng nhận gì chứ? Vừa đường dây của đại đội thôn chúng gần đây cũng chút vấn đề, hôm nay thì kịp , ngày mai sẽ cho tìm thợ điện của công xã đến tiện tay mắc dây điện cho cháu.”

 

Tô Uất Bạch gật đầu: “Được, nhưng đến lúc đó chi phí tính thì cứ tính .” Vài đồng bạc thôi, đáng để mắc nợ một ân tình. Dương Bình Sơn cãi , chỉ đành khổ đồng ý.

 

Lý Phú Quý cũng gọi mấy cán bộ thôn giúp cân. Nghe nặng 209 cân, Lý Phú Quý và Dương Bình Sơn xúc động đến mức nên lời.

 

Tô Uất Bạch đợi cân xong mới mở lời: “Ngày mai hai chú một giấy chứng nhận, cử mang lợn rừng cùng cháu một chuyến xuống huyện, sớm giải quyết xong xuôi.”

 

Lý Phú Quý chút do dự : “Được, ngày mai sẽ bảo Đại Xuyên mang theo dân binh cùng cháu thành.” Ông còn tưởng Tô Uất Bạch lo lắng đường xảy chuyện. Tô Uất Bạch cũng giải thích, bất kể là ai, chỉ cần là của thôn là , như cũng chứng.

 

Về đến nhà, Tô Uất Bạch kể chuyện kéo dây điện và lợn rừng cho cha một lượt. Hai và Giang Thanh Uyển chỉ còn sự kinh ngạc. Tô Uất Bạch ngoài mới đầy một tiếng đồng hồ ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-69-dan-ba-lam-chu-tuong-do-nha-tan.html.]

 

Còn về chuyện dây điện, Tần Tố Lan tuy chút xót tiền, nhưng cũng đúng như Tô Uất Bạch nghĩ. Hôm nay là ngày vui, bà cũng ý định cố ý tăng thể diện cho mặt Giang Thanh Uyển, nên gì.

 

Bữa tối là nấm phỉ hầm chim phi long, tóp mỡ xào rau dại, thịt heo thái lát xào dưa cải. Nấm phỉ là do Tần Tố Lan dùng bột ngô đổi từ nhà hàng xóm mà . Món chính là màn thầu bột mì trắng. Thịt chim phi long hầm mềm nhừ, tươi ngon, cả nhà suýt nữa nuốt cả lưỡi. Tô Uất Bạch cũng ăn ít, kiếp từ khi luật bảo vệ động vật đời, còn nếm món nữa.

 

Buổi tối ăn cơm xong, Tần Tố Lan đang định dọn bát đũa. Giang Thanh Uyển mở lời: “Cha , con chuyện với hai .”

 

Tần Tố Lan sững một chút, xuống. Tô Kiến Quốc cũng chút nghi hoặc, chủ yếu là Giang Thanh Uyển thường ngày ít . Tô Uất Bạch đoán Giang Thanh Uyển gì, mỉm cô.

 

23. Quả nhiên, Giang Thanh Uyển lấy một xấp tiền đặt lên bàn: “Cha , đây là tiền Tiểu Bạch bán linh dương, một cân 4 đồng 5, tổng cộng 350 đồng, hôm qua chuyện nhiều nên quên đưa cho hai , con đưa cho Tiểu Bạch 20 đồng để mua lương thực tinh, ở đây còn 330 đồng.”

 

Tần Tố Lan liếc tiền bàn, mặt hiện lên một nụ : “Số tiền đưa cho con , thì con cứ giữ giúp nó .”

 

Giang Thanh Uyển vẻ mặt ngạc nhiên: “À, cho con ạ?”

 

Tần Tố Lan : “Hai đứa tuy đám cưới, nhưng giấy tờ , hai đứa là vợ chồng.” “Tiền giao cho con quản lý, là chuyện đương nhiên ?”

 

Giang Thanh Uyển hổ: “ mà, con quản tiền, hơn nữa chẳng đều , đàn bà chủ, đổ nhà đổ cửa ?” “Số tiền vẫn là nên để cha giữ thì hơn.”

 

Tần Tố Lan : “Con sẽ tiêu tiền bừa bãi ?” Giang Thanh Uyển lắc đầu. “Vậy con nhà đẻ cần giúp đỡ ? Sẽ cho ngoài vay tiền ?” “Con chắc chắn sẽ .” Giang Thanh Uyển lắc đầu.

 

Tần Tố Lan : “Thế thì chứ gì? Hôm nay với cha hai đứa còn bàn bạc, cho hai đứa bao nhiêu tiền để chi tiêu.”

 

Giang Thanh Uyển sắc mặt đổi, chút hoảng sợ: “Cha , hai phân gia với chúng con ạ?”

 

24. Tần Tố Lan Giang Thanh Uyển hiểu lầm , mắng: “Phân gia cái gì? Chúng chỉ mỗi đứa con trai út , khiến chê .” “Là tiền để riêng cho hai đứa thôi, tổng thể nào kết hôn mà vẫn còn tìm cha xin tiền chứ? Lát nữa sẽ đưa cho hai đứa thêm 66 đồng, hai đứa tự mà tích cóp!” “Số tiền còn cũng là của hai đứa, đợi đến lúc đó bảo Tiểu Bạch xem trong thành căn nhà nào phù hợp , mua một căn, nếu tiền đủ, hai đứa tự bù .”

 

Nghe là phân gia, Giang Thanh Uyển mới thở phào nhẹ nhõm: “Cha , con ở nhà chăm sóc hai .”

 

25. Tô Kiến Quốc trầm giọng : “ với con thể nữa, nào cần đến hai đứa chăm sóc? Ngày mai nếu Tiểu Bạch cơ hội, thì hỏi xem ở nhà bán .” Mặc dù bây giờ cho phép mua bán tư nhân, nhưng thể theo cách khác, thừa kế hoặc tặng cho...

 

Giang Thanh Uyển chút khó xử, cầu cứu Tô Uất Bạch. Cô từ tận đáy lòng ơn, hiếu thảo với cha chồng. Thành phố thì thật, nhưng Tô Uất Bạch là thu mua, thường xuyên ngoài, cô ở đó đất khách quê , chẳng lẽ ngày nào cũng sống vô công nghề ở nhà chờ c.h.ế.t ?

 

Tô Uất Bạch đến lúc tay , hắng giọng : “Cha , con tạm thời ý định chuyển thành phố.” “Nếu con đơn vị phân nhà, thì cần những phần thưởng từ nhà máy .”

 

 

Loading...