"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 56: Sao lại không theo lẽ thường?

Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:52:24
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặt Giang Thanh Uyển trắng bệch, cô vội vàng dậy: "Mẹ, nhà đẻ con ạ?"

 

"Mẹ đừng đưa con về, dạo con ăn nhiều quá ? Con , con sẽ ăn nhiều nữa, con ăn một bữa một ngày là , con cầu xin đó..."

 

Thấy Giang Thanh Uyển mặt đầy hoảng sợ, giống như một con thỏ trắng giật , trong lòng Tần Tố Lan bỗng dưng thấy xót xa.

 

"Con ? Trong mắt con, là loại chồng ác độc cho con dâu ăn cơm ?"

 

"Ngồi xuống ."

 

Giang Thanh Uyển dám , những ngón tay vô thức xoắn chặt vạt áo.

 

"Con yên tâm, ý đưa con về , chỉ cần con , nơi vĩnh viễn là nhà của con." Tần Tố Lan thở dài, kéo Giang Thanh Uyển xuống.

 

"Mẹ, ..." Giang Thanh Uyển thở phào nhẹ nhõm, dè dặt hỏi.

 

Ánh mắt Tần Tố Lan đượm buồn: "Thanh Uyển , con là một cô gái , ngay từ ngày đầu tiên gặp con , chỉ là thằng cả nhà phúc phận đó."

 

"Mẹ giữ con ở nhà, cũng vì thật lòng yêu mến con. Mẹ chuyện lọt tai, nhưng suốt một năm nay, coi con như con gái ruột mà nuôi dưỡng."

 

" con còn trẻ như , thời gian còn dài lắm, thể cứ mãi như thế , chúng cũng cứ khổ con mãi..."

 

Giang Thanh Uyển c.ắ.n chặt môi , nước mắt lưng tròng, liều mạng lắc đầu: "Mẹ, con khổ, con thật sự khổ, đừng đuổi con ..."

 

Tần Tố Lan đưa tay nắm lấy tay Giang Thanh Uyển, nhẹ giọng : "Mẹ đuổi con , chỉ là tâm sự thật lòng với con thôi."

 

"Con về dâu cũng hơn một năm , thật sự ý định tìm một khác ? Ở đây chỉ hai con , con thật với ."

 

Giang Thanh Uyển khổ: "Mẹ, như con, nào tư cách nghĩ đến những chuyện đó ạ?"

 

"Mẹ tin con, con thật sự lừa ."

 

Lấy chồng? Từ khi mang tiếng "khắc phu", cô cả đời sẽ ngẩng đầu lên nữa.

 

Cô còn trẻ thật, nhưng thì chứ? Không gia đình tử tế nào cưới cô .

 

Còn tương lai ư? Trong cái năm đói kém thể c.h.ế.t đói bất cứ lúc nào , cô nào dám mơ mộng chứ...

 

Tần Tố Lan lắc đầu khổ: "Thôi , vốn dĩ nghĩ nếu con ý định, thì hãy tái giá cho Tô Uất Bạch."

 

"Nếu con ý định thì thôi , cứ coi như chuyện từng nhắc tới, gia đình bây giờ cuộc sống cũng khá hơn , cũng thiếu miếng ăn của con. Nếu con gặp ý, chúng cũng sẽ ngăn cản con."

 

"À?" Giang Thanh Uyển ngớ , ngây Tần Tố Lan, đầu óc ong ong.

 

Tần Tố Lan dường như nhận , giọng đầy vẻ tiếc nuối: "Vốn dĩ thấy Tô Uất Bạch xứng với con, ngoại trừ vẻ ngoài tàm tạm, khắp thói ."

 

" gần đây nó đổi nhiều lắm, điều hơn, cũng lo cho gia đình , bây giờ 'bát cơm sắt' nữa. Mặc dù tiếng tăm lắm, nhưng cũng xứng với con ."

 

"Như chúng vẫn là một gia đình, tiếc là..."

 

Giang Thanh Uyển chút hoảng loạn: "Mẹ... ... thế ..." Chuyện theo kịch bản gì cả!

 

Tần Tố Lan xua tay: "Yên tâm, nếu con , chắc chắn sẽ ép buộc con. Trước đây thế nào, vẫn như thế. Chuyện cứ coi như bí mật của hai con , sẽ nhắc nữa."

 

Tim Giang Thanh Uyển đập loạn xạ, nhất thời cô cảm thấy như khó thở.

 

"Mẹ, con..."

 

Tần Tố Lan Giang Thanh Uyển, chờ đợi lời tiếp theo của cô, nhưng Giang Thanh Uyển "con" mãi mà vẫn đầu đuôi câu chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-56-sao-lai-khong-theo-le-thuong.html.]

 

Tần Tố Lan chút bất lực, con bé cái gì cũng , chỉ là nhát gan quá, chẳng chút khí chất phụ nữ miền Bắc nào cả...

 

đây cũng là lý do bà xót xa Giang Thanh Uyển, con bé tự nhốt quá lâu ... Nếu đổi cách, cố ý kích thích Giang Thanh Uyển, e rằng đến cả màn cũng .

 

"Thôi , đừng 'con' nữa, con là, con bằng lòng tiếp tục một nhà với , ý đó ?"

 

"Mẹ, con..." Giang Thanh Uyển , ánh mắt bất lực buồn của Tần Tố Lan. Cô vô thức nắm chặt ống quần, chỉ cảm thấy như thấu.

 

Tần Tố Lan xua tay, dứt khoát Giang Thanh Uyển: "Đừng 'con' nữa, mệt cả tai ."

 

"Từ , lẽ chính con nhận , nhưng từng trải, rõ mồn một. Con còn coi thằng bé là con nít, cũng còn coi nó là chú em chồng của nữa."

 

Giang Thanh Uyển khẽ cúi đầu, đôi môi đỏ mím chặt vô thức, từng khung hình lướt qua trong tâm trí... Có thật là như ?

Mèo Dịch Truyện

 

Tần Tố Lan tiếp tục : "Mẹ con chuyện thẳng, con đừng khó chịu trong lòng nhé."

 

"Mẹ thấy thằng Tô Uất Bạch đó cũng thích con, con cũng chút tình ý với nó, nên mới đề xuất . Mặc dù tái giá cho chú em chồng, tiếng đồn , nhưng hai đứa con vốn dĩ cũng chẳng tiếng tăm gì."

 

Tô Uất Bạch thích ? Tim Giang Thanh Uyển như cái gì đ.á.n.h trúng, đầu óc choáng váng, khuôn mặt nhỏ nhắn vô thức nóng bừng.

 

, trong lòng cô hề sự kháng cự... nhanh, Giang Thanh Uyển nghĩ đến điều gì, ánh mắt đượm buồn nhiều.

 

Tần Tố Lan thấy , cau mày: "Làm thế? Con tiếp tục một nhà với ?"

 

Giang Thanh Uyển c.ắ.n nhẹ môi đỏ: "Mẹ, con... con ạ, con rời xa , nhưng... nó bây giờ là công nhân chính thức ..."

 

Tô Uất Bạch bây giờ vượt qua giai cấp, còn là thành phố nữa, thật sự thể để mắt đến cô gái quê mùa như cô ?

 

Tần Tố Lan trầm giọng : "Chính vì nó là công nhân chính thức , mới chuyện với con."

 

"Thằng bé tuy gần đây đổi nhiều, nhưng để thật sự yên tâm, thể , mà cũng thể buộc nó bên mà lúc nào cũng trông chừng nó."

 

"Nghĩ nghĩ , cũng chỉ con mới quản nó thôi."

 

Giang Thanh Uyển ánh mắt mơ màng: "Con... con thể ạ?" Tần Tố Lan chắc chắn đang đùa chứ? Bà từ nghĩ cô thể quản Tô Uất Bạch chứ?

 

Tần Tố Lan lườm một cái, nhịn : "Đôi khi cũng cái đầu con mọc kiểu gì nữa, ngày thường thì thông minh lanh lợi lắm, đến lúc quan trọng hồ đồ thế?"

 

"Mẹ hỏi con, cái Lý Thúy Hoa quen với con, tại bụng đưa con đào rau dại? Con thấy cô đưa khác bao giờ ?"

 

"Cô là tìm cùng cho bạn..." Giang Thanh Uyển , một tia chớp xẹt qua trong đầu: "Mẹ, là... là Tô Uất Bạch ạ?"

 

Tần Tố Lan gật đầu: "Người phụ nữ đó lo là ý , nên tìm đến hỏi , cô tự miệng với là Tô Uất Bạch biếu cô một cái đùi thỏ, nhờ cô giúp đỡ chăm sóc con."

 

Lòng Giang Thanh Uyển dấy lên bao con sóng. Thật sự là ... Thảo nào. Thảo nào cái Lý Thúy Hoa bình thường từng thẳng cô mà đột nhiên nhiệt tình đến ...

 

"Còn con thấy cái bộ dạng che chở con của nó khi nổi cáu ?"

 

"Sợ gì con đó." Tần Tố Lan , trong lòng bỗng chút tủi .

 

Giang Thanh Uyển mím chặt môi đỏ, nghĩ đến hình ảnh Tô Uất Bạch hết đến khác bảo vệ cô lưng , mỗi như , lòng cô thấy an yên...

 

Tần Tố Lan thở dài: "Mẹ cần 'bát cơm sắt' bát gì nữa, chúng cha , cầu nó giàu sang phú quý, chỉ cầu cả đời nó bình an, thuận lợi là đủ ."

 

"Con là phụ nữ lo toan gia đình, con ở bên cạnh nó, yên tâm."

 

Mắt Giang Thanh Uyển sáng lấp lánh, cô kìm hỏi: "Mẹ, chuyện ạ?"

 

 

Loading...