"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 290: Không gian thay đổi

Cập nhật lúc: 2025-09-30 12:31:12
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai chuyện dắt nai sừng tấm rời khỏi cổng công xã. “Thưa chủ nhiệm, ạ.” Trong công xã, một thanh niên chạy vội một văn phòng. “Vậy chúng cũng thôi.” Trưởng phòng Lâm của Ban Thanh niên trí thức thở phào nhẹ nhõm.

 

Người thanh niên cẩn thận dò hỏi: “Chủ nhiệm, đó là ai ạ?” Cậu luôn cảm thấy chủ nhiệm nhà chút nhát gan, đó thấy đối phương trốn biệt . Trưởng phòng Lâm mặt tối sầm: “Hỏi nhiều gì? Cậu xong tài liệu giao ?”

 

“Cả ngày nghĩ cách việc cho để báo đáp đất nước, nghĩ những chuyện vớ vẩn, xứng đáng với sự bồi dưỡng của đất nước dành cho ?”

 

Người thanh niên mắng cho tơi tả, dám hé răng nửa lời. Trưởng phòng Lâm mắng sảng khoái, bộ dạng hoảng loạn, bối rối của , ông hừ lạnh một tiếng bước ngoài.

 

Tô Uất Bạch chính là lịch sử đen của ông, cũng là thất bại đầu tiên trong đời ông. Làm thể để khác chứ? Ông đường đường là trưởng phòng Ban Thanh niên trí thức, lẽ nào cần thể diện?

 

Quan trọng nhất là, ông thể chọc … Tuy mang danh chủ nhiệm, nhưng xét theo cấp bậc hành chính, ông cũng chỉ là một nhân viên. Còn Tô Uất Bạch là cấp chính khoa. Nếu , hôm qua ông thể tự đến Thạch Oa thôn để xử lý đám thanh niên trí thức gây rối ? Lại còn tươi nịnh nọt.

 

Bây giờ công xã Hướng Dương trở thành điểm thí điểm, mỗi đại đội ít nhất cũng sắp xếp từ 5 đến 10 thanh niên trí thức. Ông bận tối mắt tối mũi ? Không chuyện cũng chút liên quan đến Tô Uất Bạch ? Sợ rằng nếu xử lý , sẽ tính cả nợ cũ lẫn nợ mới… Chỉ là ông , Tô Uất Bạch quên ông ở xó xỉnh nào .

 

Ở công xã mua đường đỏ xong, hai vợ chồng trẻ dạo một lúc mới về nhà. Về đến nhà, Giang Thanh Uyển sắp xếp những thứ mua sắm hôm nay. Tô Uất Bạch cũng tranh thủ thời gian dùng ý niệm nhập gian, quan sát những đổi của nó.

 

Lúc , gian trải qua những đổi long trời lở đất. Đầu tiên là diện tích. Trực tiếp mở rộng đến 100 mẫu. Tô Uất Bạch mảnh đất nhỏ thuộc về , khóe miệng tài nào ngậm .

 

Gieo hạt xuống những mảnh đất mới mở rộng, Tô Uất Bạch mới quan sát những đổi khác của gian. Lần , trọng tâm tăng cường là chức năng dò tìm bảo vật. Nó trở nên chính xác hơn, và cách dò tìm cũng mở rộng đến 5 km.

 

Ngoài , thể chất của cũng tăng cường một nữa. Anh nắm chặt tay, cảm nhận sức mạnh ẩn chứa bên trong. Cú đ.ấ.m mà giáng xuống, e rằng thật sự thể g.i.ế.c c.h.ế.t một con trâu. Nếu để gặp con đại hổ , đập c.h.ế.t nó, sẽ ngược tên .

 

Nhìn những ngón tay trắng nõn thon dài của , Tô Uất Bạch đột nhiên bật . Đây cũng coi như một kiểu ngụy trang ? Dù thì ai mà ngờ , một trai trông gầy yếu chứa đựng sức mạnh khủng khiếp đến ?

 

nhanh, Tô Uất Bạch bình tĩnh . Vừa hình như kiêu ngạo . Chẳng trách câu “hiệp dĩ võ phạm cấm” (kẻ mạnh dùng vũ lực gây rối pháp luật), khi nắm giữ sức mạnh cường đại, tâm lý tự nhiên cũng sẽ khác .

 

Mèo Dịch Truyện

Tô Uất Bạch lắc đầu, đối với , đ.á.n.h đánh g.i.ế.c giết gì đó tiền đồ, chỉ tổ tăng thêm khả năng ăn kẹo đồng. Giang hồ là đ.á.n.h đấm, mà là tình thế thái…

 

Gạt bỏ những tạp niệm, Tô Uất Bạch thở dài một , điều duy nhất khiến tiếc nuối là nước suối linh và tốc độ thời gian tăng cường.

 

“Ông xã, chú Lí đến …” Tiếng Giang Thanh Uyển vang lên từ bên ngoài, Tô Uất Bạch ý niệm trở về.

 

Giang Thanh Uyển đẩy cửa bước , dịu giọng hỏi: “Có mệt ? Lát nữa ăn cơm xong nghỉ ngơi một chút nhé.” Tô Uất Bạch lắc đầu, dậy: “Không mệt, nãy đang nghĩ chuyện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-290-khong-gian-thay-doi.html.]

 

“Sao chú Lí đến ?” Giang Thanh Uyển: “Chắc là mời ăn tiệc đó. Lúc nãy em chuyện với Tôn Miểu và mấy ở công xã thì nhắc đến chuyện .”

 

Tô Uất Bạch gật đầu, nhận lấy chiếc áo khoác Giang Thanh Uyển đưa cho khoác lên .

 

Lí Phú Quý đang trong phòng khách, thấy Tô Uất Bạch liền : “Nghe hai đứa về , chú liền qua ngay.” “Thủ tục của Xuyên Tử giải quyết thỏa, tối nay sang nhà chú ăn bữa cơm nhé.”

 

Tô Uất Bạch cầm gói t.h.u.ố.c lá Hoa Tử bàn, rút một điếu đưa qua: “Cứ sai báo cho cháu một tiếng là , chú Lí đích đến ạ.”

 

Lí Phú Quý trêu chọc: “Chẳng chú sợ cháu một lát chịu yên chạy lên núi ?” Mấy ngày nay Tô Uất Bạch rảnh rỗi việc gì dẫn hai con chồn nhỏ núi, cả ngày thấy . Hơn nữa, Tô Uất Bạch là ân nhân lớn của gia đình ông và cả Thạch Oa thôn, nếu ông thật sự tùy tiện tìm đến báo một tiếng thì mới là vô lễ.

 

Tô Uất Bạch tự nhiên hiểu ý của Lí Phú Quý, hì hì : “Được , hôm nay cháu sẽ cả, sẽ giữ bụng để ăn bữa cơm ngon .” Lí Phú Quý Giang Thanh Uyển: “Thanh Uyển cũng cùng nhé, tối nay bày 3 mâm lận, Tôn Miểu và Chu Yến cũng mặt.” Giang Thanh Uyển Tô Uất Bạch.

 

Tô Uất Bạch : “Được ạ, chúng cháu khách sáo với chú Lí nữa.” Chuyện Lí Đại Xuyên việc ở nhà máy thép sớm lan truyền khắp làng. Lúc đầu dân làng còn ngưỡng mộ thôi. Mọi cũng hiểu rõ công việc của từ . Không ít nảy sinh ý định, cầu xin Tô Uất Bạch.

 

Lí Đại Xuyên để mua suất việc chi trọn vẹn 800 tệ, vét sạch cả nhà và nhà họ hàng. Ngay lập tức, đều dập tắt ý nghĩ đó. 800 tệ, những gia đình ít lao động chính, ăn uống mười mấy năm cũng kiếm đủ 800 tệ. Cũng từng nghi ngờ Lí Phú Quý tham ô tiền của làng . Tuy nhiên, tin đồn cũng nhanh chóng dập tắt. Lí Phú Quý trực tiếp sai kế toán Phương Chí Ngôn mang sổ sách từ khi ông đại đội trưởng , cho bộ dân làng kiểm tra bất cứ lúc nào. Đồng thời, ông còn mời cả của công xã đến…

 

Sáng sớm hôm . Giang Thanh Uyển lưng nai sừng tấm, tựa lòng Tô Uất Bạch ngủ bù. Tối qua lăn lộn quá muộn, sáng nay thức dậy vẫn còn như mộng du. Đến khi Tô Uất Bạch gọi cô tỉnh dậy, cả hai đến huyện thành . Sau đó cô mơ màng theo Tô Uất Bạch bộ phận vũ trang.

 

“Đây, đây là cấp cho ông xã ?” Giang Thanh Uyển Tô Uất Bạch mở cửa xe Đại Giải Phóng, bảo cô lên xe, lúc cô mới sực tỉnh, miệng nhỏ chút khép .

 

Tô Uất Bạch hài lòng với biểu cảm của Giang Thanh Uyển, nhướn mày: “ , đàn ông của em giỏi giang ?” Anh cố tình chuyện , chính là xem Giang Thanh Uyển sẽ biểu cảm thế nào. Bây giờ thì thỏa mãn .

 

Giang Thanh Uyển chiếc xe Đại Giải Phóng, Tô Uất Bạch: “Ông xã còn lái xe ?” Tô Uất Bạch nhún vai: “Đàn ông của em nhiều thứ lắm.” “Với nếu lái, cũng thể cấp cho chứ.”

 

Giang Thanh Uyển nghĩ cũng , quanh, lính gác dẫn đường . Cô nheo mắt , đôi mắt sáng lấp lánh thì thầm: “Ông xã thật lợi hại.” Tô Uất Bạch cứ như thể ăn một cây kem trong ngày nắng nóng, sảng khoái. “Đó là điều tất nhiên, bà xã lên xe, đưa em bay.”

 

Đợi Giang Thanh Uyển lên xe, Tô Uất Bạch khởi động xe, đạp một chân ga, chiếc xe Đại Giải Phóng từ từ lăn bánh rời khỏi bộ phận vũ trang. Giang Thanh Uyển trong xe, chỗ sờ sờ, chỗ . cẩn thận, sợ hỏng chỗ nào. Chỉ cảm thấy thứ đều mới mẻ. Lại còn chiếc ghế m.ô.n.g cũng đặc biệt thoải mái, khác với ghế cứng xe buýt.

 

Tô Uất Bạch thấy , nâng cao giọng một chút: “Đừng sợ, gì thì , hỏng .” Không còn cách nào khác, xe bây giờ tiếng động đều lớn, to thì thấy. Giang Thanh Uyển , cũng thoải mái hơn một chút, líu lo hỏi về những thứ trong xe.

 

Nhìn những đường từng từng ngoảnh . Nụ mặt cô ngớt.

 

 

Loading...