"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 268: Lời thỉnh cầu của Lý Phú Quý

Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:00:15
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đôi khi lùi một bước, nhất thiết là biển rộng trời cao. Tô Dục Bạch sự hiểu sâu sắc về câu . Một khi , thì đừng do dự dù chỉ một chút, cứ thôi!

 

Giải quyết xong rượu thịt còn , Tô Dục Bạch ợ một cái no nê. Anh chỉ căn nhà bên cạnh: " chuẩn một ít vật tư cho em, mang về chia cho họ."

 

" còn việc , đây."

 

Trong nhà là hai con heo rừng và ba con linh dương sọc mà đặt.

 

Chu Lôi gật đầu, thấy Tô Dục Bạch định , chợt nhớ điều gì đó, xách cái bao tải bên cạnh lên: " , tiền đây ạ."

 

"Tổng cộng là 52.000 tệ."

 

Tô Dục Bạch nhận lấy cái bao tải, cộng thêm 40.000 tệ và 30.000 tệ của Quách Thủ Nghiệp.

 

Tổng cộng là 122.000 tệ.

 

Lương thực xuất với giá 3 hào 5 phân, tổng cộng 35 vạn cân. Tô Dục Bạch suy nghĩ một lát, thò tay lấy một xấp tiền đưa cho Chu Lôi, dày một vạn tệ.

 

Chu Lôi sững sờ, vội : "Anh ơi, một vạn tệ đưa cho vẫn còn hơn sáu nghìn tệ ạ."

 

Tô Dục Bạch khẽ : "Số tiền đó của là để chi tiêu cho em, tiền lấy 5.000 tệ đưa cho Nhị Lư, để tiếp tục mua vàng, còn , lấy 3.000 tệ, còn chia cho em."

 

"Coi như phát tiền thưởng cho ."

 

"Được , việc gì khác thì đây, đang bận."

 

Nói xong, Tô Dục Bạch vẫy tay bước ngoài.

 

Chu Lôi ôm xấp tiền nặng trịch trong tay, bóng lưng Tô Dục Bạch, bỗng nhiên bật .

 

Bây giờ giá lương thực các chợ đen khác đều công khai. Bán lô lương thực , Tô Dục Bạch chắc chắn là lỗ.

 

Hơn nữa còn là loại lỗ nặng.

 

Đôi khi cũng tự hỏi, Tô Dục Bạch như rốt cuộc là vì điều gì?

 

Cũng chẳng màng danh lợi.

 

Anh tìm hiểu rõ ràng, Tô Dục Bạch ẩn danh quyên tặng cho quân đội đóng quân một lô lương thực và 30.000 tệ.

 

Và vẫn mò, chút một tìm .

 

Nói một cách khó , Tô Dục Bạch như , e là lỗ đến cả cái quần lót cũng chẳng còn.

 

bao giờ gì.

Mèo Dịch Truyện

 

Lại còn trăm phương ngàn kế cho em sống , sợ họ chịu thiệt thòi.

 

Làm việc trướng một như , thật thoải mái.

 

Giao mạng sống cho , đáng giá!

 

Một bên khác, Tô Dục Bạch xe lừa chút phiền muộn.

 

Tiền càng ngày càng nhiều, nghĩ cách tiêu bớt tiền .

 

Đương nhiên, cũng thể giữ tiền .

 

Chờ đến khi đất nước mở cửa chờ tiền tăng giá.

 

nếu thật sự đợi đến lúc đó, tích lũy bao nhiêu tài sản .

 

Còn thiếu ba đồng bạc lẻ đó ?

 

Đổi thành vàng càng thực tế hơn, đặc biệt là hiện tại giá vàng trong nước đang thấp.

 

"Chỉ dựa một Nhị Lư thì quá chậm, tìm thêm vài giúp , hơn nữa Mạc huyện cũng quá nhỏ."

 

"Còn chuyện thu mua đồ cổ, cũng đưa kế hoạch ." Tô Dục Bạch lắc đầu, những thể dùng vẫn còn quá ít.

 

Thật sự thì đành cho Lý Đại Xuyên và những khác ngoài mở mang kiến thức thôi.

 

Phẩm hạnh của họ, cũng khảo sát trong thời gian , vấn đề gì.

 

Chỉ là như thì đội săn b.ắ.n trong làng cũng sẽ tan rã.

 

Tô Dục Bạch đột nhiên vỗ trán: " , cửa hàng ủy thác."

 

Cửa hàng ủy thác là một đặc điểm của thời đại .

 

Mô hình kinh doanh là bán các mặt hàng mà khác ký gửi.

 

Bao gồm nhưng giới hạn ở đồ cổ, đồ điện gia dụng, v.v.

 

Chỉ điều trong huyện bây giờ vẫn , đến thành phố.

 

Đang suy tư về kế hoạch tương lai, lúc nào đến làng Thạch Ổ.

 

Trên đường gặp ít dân làng, sắc mặt họ cũng còn xanh xao như , mà hồng hào hơn một chút.

 

Thấy Tô Dục Bạch trở về, từng một tiến tới chào hỏi.

 

Hỏi mới , làng họp, quyết định tái thành lập đội công trình thủy lợi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-268-loi-thinh-cau-cua-ly-phu-quy.html.]

Bây giờ các nhà đều thiếu lương thực, tự nhiên sẽ dốc sức hăng hái việc.

 

Tô Dục Bạch đưa xe lừa đến trụ sở đội, Lý Phú Quý và những khác vẫn rời .

 

"Tiểu Bạch, về ? Chẳng sẽ ở mấy ngày ?"

 

Tô Dục Bạch lấy t.h.u.ố.c lá mời một lượt: "Tạm thời chút việc, công tác một chuyến, dẫn theo nai sừng tấm thì thích hợp hơn."

 

Lý Phú Quý dẫn Tô Dục Bạch về phía sân , giải thích:

 

"Nhắc đến con nai sừng tấm đó, với một tiếng nhé, tuyệt đối chuẩn loại cỏ ngon nhất cho nó, nhưng mà nó kén ăn, nếu sợ c.h.ế.t đói, đoán nó sẽ ăn loại cỏ chuẩn ..."

 

Tô Dục Bạch bật : "Cháu mà, chú Lý cứ yên tâm."

 

Nai sừng tấm từ đến nay đều ăn cỏ tươi trong gian, uống nước suối linh, việc nó thích cỏ thông thường cũng là lẽ dĩ nhiên.

 

Tuy nhiên, để tránh tình huống tương tự xảy với con lừa, Tô Dục Bạch cho nó ăn cỏ thông thường và uống nước suối linh pha loãng.

 

Chỉ sợ con lừa ngoài một chuyến đổi lớn, gây những rắc rối cần thiết.

 

Nai sừng tấm thấy Tô Dục Bạch đến, liền kích động kêu lên.

 

Nhìn cái bụng nó rõ ràng gầy một vòng, Tô Dục Bạch ít nhiều cũng thấy .

 

Quay lưng với Lý Phú Quý, dùng tay cho nai sừng tấm uống một chút nước suối linh.

 

Nai sừng tấm đang kích động lúc mới dần bình tĩnh .

 

Vỗ vỗ đầu nai sừng tấm, Tô Dục Bạch đang định dắt nó .

 

"Tiểu Bạch..."

 

Tô Dục Bạch đầu , Lý Đại Xuyên vẻ ngập ngừng.

 

"Có chuyện gì Xuyên Tử?"

 

Lý Đại Xuyên gãi đầu: "Cái đó, , chút chuyện..."

 

Lý Phú Quý bên cạnh thấy mắt, nhấc chân đá m.ô.n.g một cái:

 

"Cút sang một bên, cứ ẻo lả như bà già ."

 

ông cũng chút ngượng ngùng: "Tiểu Bạch, chú nhờ cháu một việc..."

 

Tô Dục Bạch dở dở : "Chú ơi, chúng quan hệ gì mà chuyện nhờ vả chứ, chú việc gì cứ thẳng ."

 

"Chỉ cần cháu giúp , cháu nhất định từ chối."

 

Lý Phú Quý xoa xoa tay: "Cái đó, chú đưa Xuyên Tử lên thành phố."

 

"Đương nhiên, chú cháu giúp nó tìm việc."

 

"Chú cháu tin tức linh thông, liệu thể hỏi giúp chú xem ai nhượng công việc , chúng sẽ bỏ tiền ..."

 

Tô Dục Bạch chút nghi hoặc: "Nếu Xuyên Tử lên thành phố, đội săn b.ắ.n thì ?"

 

Lý Phú Quý lắc đầu: "Thời tiết thế cháu cũng thấy đó, chú đoán trong thời gian ngắn là thể núi nữa."

 

"Với , chú sợ năm vẫn là cảnh ..."

 

"Chúng chịu khổ thì , dù cũng quen , khổ hơn nữa cũng chẳng đến mức nào."

 

" chú cháu chú cũng tiếp tục những ngày tháng như ..."

 

Tô Dục Bạch sững sờ: "Vợ Xuyên Tử m.a.n.g t.h.a.i ?"

 

Lý Đại Xuyên ngây ngô: "Mới hôm thôi ạ."

 

Tô Dục Bạch khóe miệng giật giật, Lý Đại Xuyên kết hôn muộn hơn vài ngày. Nếu để Giang Thanh Uyển , e là gây khó dễ cho .

 

Lý Phú Quý thấy Tô Dục Bạch im lặng, chút ngượng ngùng : "Tiểu Bạch, chú chuyện khó cháu."

 

"Chú chỉ hỏi thôi, cháu đừng để bụng nhé."

 

Tô Dục Bạch hồn, dở dở : "Không , chú hiểu lầm , cháu ý đó."

 

"Cháu đang nghĩ xem nên tìm công việc gì cho Xuyên Tử."

 

Lý Phú Quý mắt sáng bừng: "Việc gì cũng , chúng kén chọn."

 

Lý Đại Xuyên cũng vội vàng gật đầu. Tuy vợ gì, quyết định an phận sống với , nhưng Tôn Miểu từ tận đáy lòng ngưỡng mộ Chu Yến.

 

Tô Dục Bạch suy nghĩ một chút: "Vậy thế chú Lý, cháu công tác lẽ ngày mai sẽ về, ngày hai chú cháu đến huyện thành tìm cháu nhé."

 

"Được ạ?"

 

Lý Phú Quý vội vàng gật đầu: "Được, đương nhiên chứ."

 

Đừng đợi hai ngày, dù đợi hai tháng ông cũng cam lòng.

 

"Cái đó, Tiểu Bạch cháu xem chú nên chuẩn bao nhiêu tiền? Nhà chú bây giờ gom 300 tệ, bên nhà vợ nó cũng thể lấy một chút, chắc thể gom 500 tệ."

 

Tô Dục Bạch: "500 tệ là đủ , nếu đủ, cháu sẽ ứng , hai chú cháu cũng đừng gì khác, nếu cháu sẽ quản nữa , đợi Xuyên Tử việc trả cháu là ."

 

Lý Phú Quý trong mắt lóe lên một tia cảm động, gật đầu thật mạnh, Lý Đại Xuyên bên cạnh vành mắt cũng đỏ hoe.

Loading...