"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 255: Thật sự không phải khoe khoang
Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:00:02
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giữa những lời chúc mừng ngớt, nụ của Tô Dục Bạch phần cứng ngắc. Sau khi ứng phó với , Tô Dục Bạch tìm Triệu Chính An, kéo ông sang một bên: "Triệu lão ca, đây là tình huống gì ?" Anh đoán rằng huyện đến là để thăng chức tăng lương cho , nên mới đưa Giang Thanh Uyển đến để cô cũng vui lây. ngờ ý tưởng thăng chức tăng lương là thế .
Triệu Chính An hạ giọng: "Đây chẳng là do lão công việc nhiều, huyện đặc biệt sắp xếp cho ." Tô Dục Bạch Triệu Chính An đầy nghi hoặc: "Ông chắc chắn lấy lấp mớ hỗn độn của nhà máy liên hợp thịt chứ?" Triệu Chính An nghiêm mặt : "Lão đừng hiểu lầm, huyện tuyệt đối ý đó, tình hình nhà máy liên hợp thịt của huyện chúng lão cũng rõ ?" "Nếu thì, theo cấp bậc hành chính của , vị trí đầu đều là của ." " cũng cần quá lâu, đợi khi nạn đói qua , sẽ lên chức." "Như cũng ảnh hưởng đến công việc kiêm nhiệm hiện tại của ." "Phía Cục Thương mại thứ hai nếu cũng , chỉ là treo danh nghĩa thôi, đương nhiên, những gì của lão đều sắp xếp cho cả ." Lời của Triệu Chính An thể là dốc hết ruột gan, điều nên và nên đều hết cho Tô Dục Bạch.
Sắc mặt Tô Dục Bạch lúc mới giãn đôi chút. Nguồn gốc lương thực vẫn còn lý do để giải thích. còn thịt, lấy quá nhiều thật sự sẽ chuyện. Bây giờ là sản xuất tập thể, ngay cả một quả trứng cũng ghi chép sổ sách. Vì là hiểu lầm thì cả.
"Nếu chuyện , huyện thực định mở một nhà khách, đến lúc đó còn cần chuyển chỗ, trực tiếp thăng chức luôn." " bây giờ thật sự tài nguyên gì, chỉ thể đợi khi sự việc qua tính." Tô Dục Bạch lắc đầu: "Thôi ." Huyện vì sắp xếp chức vụ cho , e rằng cũng vắt óc suy nghĩ. Dù thì cũng vượt qua cửa ải Vệ Hướng Đông . Dương Khánh Quốc đích đến công bố quyết định bổ nhiệm, còn đợi lâu như , chính là minh chứng nhất.
Mèo Dịch Truyện
"Triệu ca, nếu các vội thì ghé nhà chơi, b.ắ.n ba con sói." Triệu Chính An lắc đầu, liếc Dương Khánh Quốc bên cạnh: "Hôm nay thật sự , đợi lão về huyện sẽ chúc mừng ." Tô Dục Bạch khẽ gật đầu: "Thôi , về huyện sẽ thông báo cho ."
"Tiểu Bạch, chúc mừng cháu nhé." Tiễn các lãnh đạo huyện và của công xã , Lý Phú Quý chân thành . Ông chứng kiến Tô Dục Bạch và gia đình họ Tô từng bước lên. Đối với công lao hiện tại của Tô Dục Bạch, ông còn vui hơn bất kỳ ai. Tô Dục Bạch khổ: "Cháu cảm ơn Lý thúc." Lý Phú Quý chút nghi hoặc: "Sao cháu vẻ vui ?" Tô Dục Bạch lắc đầu, thở dài khe khẽ: "Nếu , cháu chỉ một nhân viên thu mua thôi." Lý Phú Quý: "..."
Cũng chỉ Tô Dục Bạch mới thế, nếu đổi thành khác, Lý Phú Quý nhất định sẽ phun một bãi nước bọt cũ rích, lườm một cái. Sau đó chỉ mặt mà c.h.ử.i cho một câu đồ vô liêm sỉ! Tô Dục Bạch thấy vẻ mặt co giật của Lý Phú Quý, liền ông đang nghĩ gì. Trong lòng thở dài một , thật sự đang khoe khoang. Nếu còn sớm để "nổi gió" (thời cuộc đổi), đ.á.n.h c.h.ế.t cũng sẽ chấp nhận chức vụ . Thậm chí sẽ ý nghĩ đưa gia đình thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-255-that-su-khong-phai-khoe-khoang.html.]
"Lý thúc, thúc sẽ hiểu thôi, việc gì khác thì chúng cháu về đây." Lý Phú Quý mà lùng bùng lỗ tai, đang định gì đó. Tô Dục Bạch đột nhiên đầu : "À Lý thúc, cháu quên hỏi, con lừa mới dắt về là đực cái ạ?" "Cái." Lý Phú Quý chút nghĩ ngợi đáp. Tô Dục Bạch nở một nụ mặt: "Cái thì quá, tối nay thể cho cháu mượn ? Mai cháu sẽ trả ngay." "Nếu thôn việc cần dùng, cứ dùng con nai sừng tấm của cháu ." "Thôn mấy ngày nay dùng, cháu cứ dắt thôi." Lý Phú Quý chút nghĩ ngợi . Tô Dục Bạch: "Tối nay , là bạn cháu mượn, bây giờ họ vẫn còn đang đường."
Trên đường về, Giang Thanh Uyển mày mắt cong cong, nâng niu quyết định bổ nhiệm của Tô Dục Bạch như báu vật. Thỉnh thoảng đầu Tô Dục Bạch một cái. "Em như thế gì?" Trước mặt Giang Thanh Uyển, Tô Dục Bạch hề thể hiện bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào. Chỉ là ánh mắt Giang Thanh Uyển lạ, chút thăm dò và đ.á.n.h giá.
Giang Thanh Uyển tủm tỉm : "Em đang xem chồng em giỏi giang đến thế." Tô Dục Bạch nhướng mày: "Thật hả? thấy thế nhỉ?" Giang Thanh Uyển lườm Tô Dục Bạch một cái, đột nhiên mở miệng : "Hay là bữa khác chúng thành phố một chuyến ." Tô Dục Bạch hiểu: "Đi gì?" Giang Thanh Uyển đương nhiên : "Anh là lãnh đạo , thể ăn mặc tùy tiện như nữa, sắm thêm mấy bộ quần áo cho ." Tô Dục Bạch ngớ ngẩn: "Tình hình nhà máy liên hợp thịt em , tính là lãnh đạo kiểu gì chứ." Giang Thanh Uyển phản bác: "Thì cũng là lãnh đạo, cấp chính khoa đấy." Tô Dục Bạch hỏi: "Vậy phu nhân lãnh đạo, cũng ăn diện lên ?" Giang Thanh Uyển ngờ tự mắc bẫy: "Vậy thì đừng nữa, dù em cũng đo của ." "Bữa khác em với cùng ." Vừa cô thèm để ý đến Tô Dục Bạch nữa, nâng niu quyết định bổ nhiệm chạy lóc cóc về nhà.
Tô Dục Bạch lắc đầu bật , thôi , phó nhà máy thì phó nhà máy , gia đình vui vẻ là quan trọng nhất. Cùng lắm là khi "nổi gió" thì cáo lui, tìm một cái cớ để từ chức . Vừa về đến nhà, Tô Dục Bạch Giang Thanh Uyển đuổi nhà nghỉ ngơi. Cô tự xuống bếp một bữa tối thịnh soạn, ăn mừng chồng cô thăng chức. Tô Dục Bạch chống , đành mặc kệ cô .
Sau khi rửa mặt và quần áo, Tô Dục Bạch ý niệm tiến gian. Ao cá đầy ắp. Chỉ một ngày, kho thêm hai vạn cân cá. Trung bình mỗi con cá đều nặng sáu cân. Đây là Tô Dục Bạch kiểm soát lượng cá trong ao. Nếu , với tỷ lệ sống sót một trăm phần trăm của ao cá, e rằng chỉ cần hai ngày là thể chất đầy cả kho. Thu hoạch nông sản xong một lượt, Tô Dục Bạch tuần tra một vòng, quy hoạch một mảnh đất đen, gieo hạt do Trịnh Hồng Mai gửi đến. Sau đó đến đồng cỏ, vỗ vỗ con lừa đang nhàn nhã gặm cỏ: "Tao hỏi giúp mày , con lừa đội dắt về là cái đấy, tối nay tao đưa mày , mày ăn nhiều , tối nay cố gắng hết sức nhé, đừng tao thất vọng đấy."
Đang chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng Giang Thanh Uyển gọi. Bảo Dương Kế Nghiệp đến. Tô Dục Bạch rút khỏi gian, nghi hoặc khoác áo dậy ngoài. "Có chuyện gì Dương ca?" Vừa , đưa một điếu t.h.u.ố.c qua. Dương Kế Nghiệp mở miệng : "Hôm nay thành phố đón , gặp dì Tố Lan nhờ nhắn cho , bảo nếu rảnh thì hai ngày tới huyện một chuyến." Tô Dục Bạch nhíu mày: "Mẹ chuyện gì ?" Dương Kế Nghiệp: "Là chuyện bên đại cô của , cụ thể thì rõ." Tô Dục Bạch gật đầu: " , cảm ơn Dương ca." Dương Kế Nghiệp xua tay: "Khách khí gì chứ, chuyện động cái môi thôi mà, thôi, về đây." Tiễn Dương Kế Nghiệp , Tô Dục Bạch đóng cửa , Giang Thanh Uyển liền . "Cha ?" Cô nãy trong bếp chỉ loáng thoáng. Tô Dục Bạch lắc đầu: "Cha , là chuyện bên đại cô, mai qua xem ."