"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 245: Chuột chạy qua phố, ai ai cũng đánh
Cập nhật lúc: 2025-09-29 13:00:52
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ừm, thôi.”
“Vợ ơi, cái cho em.” Tô Dục Bạch lấy một xấp tiền đưa qua.
Giang Thanh Uyển ngạc nhiên: “Sao nhiều tiền thế ?”
Bây giờ cô còn là cô gái thôn quê ngây ngô nữa, cô là sổ tiết kiệm ở ngân hàng, là từng trải . Theo lời Tô Dục Bạch, bây giờ cô là một tiểu phú bà thứ thiệt.
Xấp tiền Tô Dục Bạch đưa qua, ít nhất cũng năm nghìn tệ.
Tô Dục Bạch khẽ : “Anh bảo Nhị Lừa đổi vàng còn tiền hết , hôm nào đưa em gửi ngân hàng.”
“Hay là cứ giữ , dùng tiền cũng tiện hơn.” Giang Thanh Uyển một tay thể cầm hết, ngẩng đầu .
Tô Dục Bạch lắc đầu: “Anh vẫn còn một lô lương thực bán, nếu đổi tiền thì còn nhiều hơn .”
Nghe Tô Dục Bạch , Giang Thanh Uyển gật đầu. Trong lòng cô tính toán xong xuôi, nếu Tô Dục Bạch dùng đến thì sẽ giữ một phần để phụng dưỡng cha chồng, còn thì để dành hết cho các con. Như , dù chúng nên trò trống gì thì cũng đảm bảo sẽ đói.
Tô Dục Bạch hề Giang Thanh Uyển nghĩ xa đến thế, nhưng thấy khóe mắt cô cong cong thì cô đang vui. Trái tim nãy còn đầy giận dữ, giờ phút chốc bình yên trở .
“Vợ ơi, em cất tiền , xử lý con hổ đó.”
Giang Thanh Uyển: “Em cũng đến giúp.” Vừa , cô vội vàng nhà, giấu tiền tủ.
Tối.
Nhị Lừa và Lý Đại Xuyên đến, mời đội bộ ăn ‘tiệc mừng công’.
Tô Dục Bạch cũng từ chối thiện ý của , khi còn xách theo ba chai rượu Phần Tửu.
cũng ở lâu, chỉ uống nửa cân kiếm cớ chuồn .
Làng hiếm lắm mới một dịp như thế , để ăn ngon, uống chút rượu. Quan trọng nhất là để vui vẻ. Anh ở đó, là đối tượng vây lấy.
Về đến cửa nhà, Tô Dục Bạch vội gõ cửa, ánh mắt về phía bóng tối.
Hai tia sáng xanh biếc ngày càng gần.
Là Vượng Tài.
Nó đến mặt Tô Dục Bạch, cọ cọ chân .
Tô Dục Bạch cúi xuống, gãi gãi cằm nó: “Mấy ngày nay vất vả cho mày bảo vệ nữ chủ nhân của mày .”
Vượng Tài gầm gừ một tiếng.
Tô Dục Bạch khẽ , vỗ vỗ đầu Vượng Tài, mới dậy gõ cửa.
Vượng Tài cũng lặng lẽ lùi , một nữa ẩn bóng tối.
Vượng Tài là do tìm thấy ở gần núi chiều hôm đó.
Chuyện Giang Tiểu Long vượt ngục, thì thôi, nhưng thì đương nhiên chuẩn .
Khi ở nhà thì sợ, dù mười tám tên đến cũng chỉ là tự tìm đường chết, nhưng sợ khi ở nhà. Mặc dù Giang Thanh Uyển s.ú.n.g bên , nhưng Giang Thanh Uyển đối mặt với nguy hiểm, hoặc là m.á.u me!
Sáng hôm .
Gió lạnh vẫn gào thét, thời tiết ngày càng lạnh hơn.
Khói xanh bốc lên từ ống khói của nhà, ngay cả những keo kiệt nhất cũng đốt lò sưởi từ sáng sớm.
Ở thôn Thạch Oa , về cơ bản đều là những thợ giỏi xây lò sưởi. Những chiếc lò sưởi xây thể cháy liên tục trong mười hai giờ. Chỉ điều, cả thôn Thạch Oa, trừ nhà Tô Dục Bạch , ai từng xa xỉ đến mức đó.
Thông thường thời điểm , trừ những cần thiết ngoài, đường hầu như thấy bóng .
thôn Thạch Oa hôm nay chút náo nhiệt.
Lâm trường đến.
Chuyện hổ gây thương tích điều tra rõ ràng. Lâm trường cũng thể thoát khỏi trách nhiệm.
Người phụ trách cách chức điều tra, việc đầu tiên mà phụ trách lâm trường mới nhậm chức là bồi thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-245-chuot-chay-qua-pho-ai-ai-cung-danh.html.]
Sáng sớm, họ lái hơn chục xe bò chở củi đến. Đây cũng là thứ duy nhất mà lâm trường thể mang .
Ngoài , còn một nấm khô, hạt thông...
suýt chút nữa Lý Phú Quý đ.á.n.h đuổi ngoài. Người c.h.ế.t tiệt hết cả , bây giờ các mới ? Nếu ông mà thật sự nhận những thứ , thì sống lưng còn chọc cho nát bét ?
May mắn , lâm trường tầm xa, mời cả chủ nhiệm công xã đến. Nếu , Lý Phú Quý thật sự dám thổi còi, giữ tất cả những của lâm trường .
Kết quả cuối cùng là lâm trường bồi thường cho con gái bà Vương chín mươi lăm tệ.
, chín mươi tệ, hai mạng . Đây là kết quả thương lượng của con gái bà Vương và họ.
Nhận tiền, con gái bà Vương vội vàng chôn cất cha , dẫn chồng và con .
Ừm, khi , còn mang theo tất cả những đồ dùng trong nhà.
Về cái gọi là di chúc, họ quan tâm.
Lý Phú Quý ban đầu ngăn cản, cái thứ con cái , thật sự thể thống gì. Tô Dục Bạch ngăn .
Nhìn thái độ của họ, là định nữa, tranh cãi ngoài việc bực bội thì cũng ý nghĩa gì.
Đương nhiên, củi lâm trường mang đến cũng lãng phí.
Lý Phú Quý dùng danh nghĩa tập thể thôn mua . Ba nghìn sáu trăm cân củi, chia theo đầu , sáu mươi tám , mỗi chia năm mươi ba cân củi.
, bây giờ cả thôn Thạch Oa cộng , chỉ còn sáu mươi tám .
Giải quyết xong xuôi chuyện, chủ nhiệm công xã do dự một lúc, cuối cùng vẫn lên tiếng:
“Đội trưởng Lý, thôn Thạch Oa bây giờ dân thưa thớt, nếu các đồng chí đồng ý, thể cho xã viên lấy hộ gia đình đơn vị, gia nhập các đại đội khác.”
“Còn đội trưởng Lý và Dương Bình Sơn, các đồng chí thể đến công xã nhậm chức.”
Lý Phú Quý từ chối mà hề do dự, liếc chủ nhiệm công xã, giọng điệu chút mỉa mai:
“Thôi , lỡ gặp hy sinh chúng để rạng rỡ bản , thì còn gì thú vị nữa, thưa chủ nhiệm, ông đúng ?”
Mèo Dịch Truyện
Ông , chủ nhiệm công xã để mắt đến con lừa và con trâu vàng mà ông mua về.
Chưa đến việc tối nay chính là bước ngoặt của vận mệnh thôn Thạch Oa.
Thật sự đến bước đó, ông sẽ chọn dẫn cả thôn chạy nạn về phương nam. Cả thành phố đều thiếu lương thực, ở cũng chỉ là đường chết.
Chủ nhiệm công xã , sắc mặt là vô cùng đặc sắc.
Cái chính là tức giận cũng dám phát . Đây cũng là lý do tại họ bây giờ dám khỏi công xã.
Chuyện cả thành phố cắt lương thực dần dần lan truyền. Dù thì ai ở huyện thành mà họ hàng xa chứ? Nói thẳng , cán bộ công xã bây giờ như chuột chạy qua đường, ai cũng đánh.
Ngay cả ông , bây giờ chỉ cần ngoài, cũng mắt sáu hướng tai tám phương. Sợ cẩn thận trùm bao tải.
Công xã giờ cũng đang hoang mang, vắt óc nghĩ cách, khắp nơi cầu xin giúp đỡ.
Những nắm tin tức nhanh nhạy lãnh đạo cấp cao đưa điều tra. Nếu công xã của họ thực sự xảy tình trạng c.h.ế.t đói hàng loạt, một khi tình huống xảy , dù họ theo lệnh thì cũng sẽ thanh trừng.
Nếu , với phận của ông , khi nào mới đến lượt một đội trưởng đội sản xuất dám móc ông ?
Mặc dù Lý Phú Quý bất cần đời đến mấy, cũng nặng nhẹ.
Một bên khác, Tô Dục Bạch lặng lẽ hòa đám đông.
Náoh nhiệt xem đủ , Chu Lôi bên còn đang chờ lương thực của .
Đến đạo quán, Tô Dục Bạch vẫn theo cách , chỉ điều chất thành hình chữ nhật. Gần như chiếm hết nửa sân.
Theo thường lệ đốt một làn khói sói, chờ Chu Lôi đến, nhận lấy bốn vạn tệ Chu Lôi đưa qua, thèm , dặn dò vài câu đơn giản trực tiếp dậy rời .
Bên chợ đen, lương thực đủ dùng mấy ngày . Anh tranh thủ thời gian để tóm cổ cái tên khốn Giang Tiểu Long .
Chỉ kẻ trộm ngàn ngày, lý do phòng trộm ngàn ngày?