"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 171: Tàng Bảo Địa Của Tướng Quân

Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:58:08
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão Cẩu cứng mặt, gượng gạo: "Tiểu , lời ?"

 

Tô Dục Bạch nhe răng , lộ hàm răng trắng: "Thứ nhất, g.i.ế.c , dẫn về gặp quan, nên thấy may mắn."

 

Lão Cẩu biến sắc: " là để cứu Trụ Tử."

 

Tô Dục Bạch trầm giọng : " theo các một lúc , tài b.ắ.n s.ú.n.g của tệ, dù nổ súng, cũng cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t con sói đó."

 

" chọn b.ắ.n ."

 

Tam Ba Lại , trong mắt lóe lên tia oán độc: "Đồ khốn, mày quả nhiên là cố ý."

 

Nếu Tô Dục Bạch vẫn đang cầm súng, lúc e là lao Lão Cẩu .

 

Lão Cẩu cứng , hít sâu một : "Thời gian quá gấp, kịp suy nghĩ nhiều."

 

Lưu Thiết Trụ chần chừ một chút, gì đó: "Tiểu Bạch..."

 

Tô Dục Bạch lắc đầu: "Thứ hai, sở dĩ nào núi cũng thu hoạch, là vì mũi thính."

 

Nói , chỉ thắt lưng Lão Cẩu, trêu chọc: "Trên , bây giờ đang một cây sâm núi hoang đấy!"

 

"Cái loại như , mười câu lấy một câu thật, dám hợp tác với ?"

 

Tam Ba Lại và mấy Lão Cẩu đồng loạt sang, chút khó tin Lão Cẩu.

 

Lão Cẩu cứng đờ nét mặt, vẻ hoảng sợ trong mắt chợt lóe lên biến mất, miễn cưỡng nặn một nụ : "Tiểu , đừng đùa."

 

Tô Dục Bạch khẽ một tiếng: " bao giờ đùa với , chi bằng cởi thắt lưng , cho xem một cái."

 

Tam Ba Lại bước tới một bước, vẻ mặt u ám: "Lão Cẩu, thật ?"

 

Ánh mắt hung dữ trong mắt Lão Cẩu chợt lóe lên biến mất, trầm giọng : "Tam Ba Lại, tính cách tao mày rõ chứ."

 

Tam Ba Lại dữ tợn: "Chúng đến mức đó."

 

" mà vị tiểu thật giả, mày cởi thắt lưng cho xem một cái ?"

 

"Nếu thì cũng gỡ bỏ hiểu lầm chứ?"

 

"Có cần tao giúp mày một tay ?"

 

Lão Cẩu Tam Ba Lại đang chậm rãi tiến đến, lùi vài bước, nặn một nụ : "Không cần, tự ."

 

Tô Dục Bạch nhắc nhở một cách thiện ý: "Cẩn thận đấy, lấy súng."

 

"Khốn!" Tam Ba Lại biến sắc, nếu Tô Dục Bạch nhắc nhở, còn để ý hướng Lão Cẩu lùi , đó chính là nơi khẩu Hán Dương tạo của Lão Cẩu đang ở.

 

Lão Cẩu cũng đổi thần sắc, thầm c.h.ử.i một tiếng trong lòng.

 

Hắn thèm nghĩ ngợi, trực tiếp lăn một vòng đất, tay nắm lấy khẩu Hán Dương tạo.

 

Tam Ba Lại cũng lao tới, đè Lão Cẩu xuống đất.

 

Lão Cẩu tức giận : "Tam Ba Lại, buông tao , chúng mới là một bọn."

 

Tam Ba Lại mặt mày hung tợn: "Lúc mày g.i.ế.c Lão Cao, nghĩ của ?"

 

Cả hai cứ thế vật lộn đất.

 

Rất nhanh đó, mặt Lão Cẩu bầm tím.

 

Lão Cẩu mắt phun lửa: "Khốn, là mày ép tao."

 

Nói , để giành quyền kiểm soát khẩu Hán Dương tạo, Lão Cẩu đ.á.n.h sức chống cự, trực tiếp bóp cò.

 

Thế nhưng tiếng s.ú.n.g dự kiến vang lên.

 

Tam Ba Lại ban đầu nòng s.ú.n.g dí cằm, suýt chút nữa thì sợ tè quần.

 

Hắn cứ ngỡ sắp xuống gặp Lão Cao .

 

thấy tiếng s.ú.n.g b.ắ.n đạn, lý trí của Tam Ba Lại lập tức trở .

 

Nhìn Lão Cẩu đè , ánh mắt mơ màng, chút khó tin.

 

Cười dữ tợn, nắm đ.ấ.m to như bao cát điên cuồng giáng xuống.

 

Tô Dục Bạch khoanh tay, khóe miệng khẽ nhếch lên.

 

Anh dám tay với cả hai, nãy chủ động cất s.ú.n.g .

 

Thì thể đề phòng hai đó chút nào chứ?

 

Ngay lúc nãy xử lý hai , tìm cơ hội cất s.ú.n.g của cả hai gian, mượn sức mạnh của gian, thu hết bộ đạn nạp trong đó.

 

Tô Dục Bạch chợt nhớ điều gì đó, đầu hai Lưu Thiết Trụ.

 

"Hai giúp , tiền là phần của hai đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-171-tang-bao-dia-cua-tuong-quan.html.]

 

Hai , chút do dự, cũng lao .

 

tham gia đ.á.n.h đấm, mà là thừa lúc hỗn loạn cởi thắt lưng của Lão Cẩu .

 

Tô Dục Bạch khoanh tay dựa một cái cây, hứng thú vở kịch đang diễn phía .

 

Từ khi phát hiện Lưu Thiết Trụ và bọn họ, gian đưa nhắc nhở.

 

Chỉ là ban đầu Tô Dục Bạch nghĩ xa đến .

 

Mãi cho đến lúc nãy, khi gần Lão Cẩu, mới ngửi thấy mùi đặc trưng của sâm núi hoang .

 

Cho nên khi Lão Cẩu vẽ vời viễn cảnh cho , mới thấy cạn lời như .

 

Hơn nữa, ý của Lưu Thiết Trụ và bọn họ, chỉ là nhận cái gọi là phí an gia, hề nhắc đến tiền sâm núi hoang.

 

Anh còn gì mà hiểu nữa chứ?

 

Lão Cẩu đây là coi họ như bia đỡ đạn, căn bản hề nghĩ đến việc chia tiền khi ngoài.

 

Hay đúng hơn, Lão Cẩu căn bản hề nghĩ đến việc để họ sống sót rời .

 

Loại như Lão Cẩu, Tô Dục Bạch gặp ít khi còn giữ núi.

 

vì kho báu hư vô, vì sâm núi hoang, vì săn hổ mà dùng mồi nhử...

 

Dựa cách vẽ vời viễn cảnh, bao nhiêu vì cái gọi là thù lao hậu hĩnh mà vĩnh viễn trong núi sâu.

 

Vở kịch kéo dài bao lâu.

 

Lão Cẩu tuy là thợ săn kinh nghiệm, nhưng song quyền khó địch tứ thủ (hai tay khó đ.á.n.h bốn tay).

 

Đối mặt với ba gã đàn ông lực lưỡng, căn bản chút sức phản kháng nào.

 

Lưu Thiết Trụ giật thắt lưng, một củ sâm núi hoang mập mạp rơi xuống đất.

 

Tam Ba Lại thấy củ sâm núi hoang đang treo lủng lẳng đất, trong mắt lóe lên tia bạo ngược, giơ nắm đ.ấ.m to như bao cát, giáng mạnh xuống:

 

"Đồ ch.ó má, mày dám đùa giỡn tao ?"

 

"Thảo nào mấy năm nay những núi cùng mày, hoặc là treo tường, hoặc là giường."

 

"Hóa đều giống như Lão Cao, cái đồ ch.ó má nhà mày lừa gạt!"

 

Lúc nãy Tam Ba Lại vẫn còn nương tay một chút, dù thì cũng thấy bằng chứng, vẫn Lão Cẩu dẫn rời khỏi Quỷ Liệt Hiệp.

 

Bây giờ thì dùng hết mười hai phần sức lực.

 

Chỉ với ba cú đ.ấ.m mạnh, Lão Cẩu chảy máu, đau đớn cầu xin: "Đừng, đừng đ.á.n.h nữa..."

 

Tam Ba Lại ý dừng tay, nắm đ.ấ.m như mưa trút xuống.

 

Thấy sắp đ.á.n.h chết, Lưu Thiết Trụ Tô Dục Bạch.

 

Mèo Dịch Truyện

Tô Dục Bạch nhún vai.

 

Hai Lưu Thiết Trụ vội vàng tới kéo .

 

Tam Ba Lại thở hổn hển mấy , vẻ mặt ơn Tô Dục Bạch:

 

"Cảm ơn , nếu , chúng bây giờ vẫn cái đồ ch.ó má xoay như chong chóng."

 

Tô Dục Bạch hờ hững : "Không cần, cũng ."

 

Tam Ba Lại cũng để ý thái độ của Tô Dục Bạch, trầm giọng :

 

"Huynh thể dẫn cùng ? thể đưa hết bộ thù lao của cho ."

 

Hắn tự , Quỷ Liệt Hiệp còn nguy hiểm hơn tưởng tượng, một tuyệt đối thể khỏi Quỷ Liệt Hiệp.

 

Tô Dục Bạch khẽ một tiếng, hỏi ngược : "Để đây, tiền vẫn là của thôi mà?"

 

Tam Ba Lại im lặng: " thể dùng thứ khác đổi lấy mạng ."

 

Tô Dục Bạch hứng thú : "Nói xem."

 

Tam Ba Lại trầm giọng : " một tấm bản đồ kho báu, địa điểm kho báu ghi đó chính là Quỷ Liệt Hiệp."

 

"Nghe là của cải bóc lột từ dân đen của một đại tướng trấn thủ biên cương năm xưa."

 

"Đây cũng là lý do tại nhân phẩm Lão Cẩu gì mà vẫn theo."

 

"Chỉ cần ngoài, bản đồ kho báu sẽ là của ."

 

Tô Dục Bạch nhướng mày, vốn dĩ chỉ là trêu chọc Tam Ba Lại một chút, thăm dò phản ứng của , ngờ thu hoạch bất ngờ.

 

Suy nghĩ một lát, chỉ tên ch.ó c.h.ế.t đất: "Anh nhất là đảm bảo còn sống, nếu thì cứ ở đây bầu bạn với ."

 

 

Loading...