"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 153: Lại chiến mãnh hổ, cận chiến!

Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:57:11
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh thấy tất cả. Mặc dù trong lòng vẫn còn trách hành động lỗ mãng của Lý Đại Xuyên phá vỡ nhịp độ tấn công của . những cảnh tượng nối tiếp đó, cũng rõ. Cha Tô Kiến Quốc gặp chuyện, Lý Phú Quý và Lý Đại Xuyên cũng bỏ mà tự bỏ chạy. Những oán trách trong lòng sớm cánh mà bay. Cũng chính vì , mới tiếc mạo hiểm, cố sức cứu Lý Đại Xuyên khỏi miệng hổ.

 

Hai vội vàng gật đầu, đỡ Tô Kiến Quốc nhanh chóng rời khỏi chỗ cũ. Tô Dục Bạch thì bước tới, rút con d.a.o găm ba cạnh cắm cây . Vừa lùi , nhanh chóng nạp đạn, cảm quan mở rộng tối đa, chú ý tình hình xung quanh.

 

Chưa đầy hai phút, mấy thành công hội quân với đại đội. Tô Dục Bạch cũng thở phào nhẹ nhõm: "Chú Lý, mau xuống núi thôi."

 

Lý Phú Quý do dự một chút: "Tiểu Bạch, con đưa cha con xuống núi , Đinh Lão Tam hổ lớn tha ."

 

Tô Dục Bạch nhíu mày, thể cảm nhận rõ ràng con hổ đó hề rời , mà ẩn nấp ở xung quanh: "Chú Lý, con hổ đó lợi hại, cũng thông minh, cháu tuy b.ắ.n trúng nó, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là vết thương ngoài da."

 

Lý Phú Quý lắc đầu: "Ít nhất cũng xác nhận tình hình của Đinh Lão Tam."

 

"Bây giờ chúng đông , sợ nó."

 

Thôn Thạch Oa ngày hôm nay, chính là nhờ chút sức mạnh đoàn kết tích lũy từng chút một. Nếu hôm nay ông đưa xuống núi, bỏ Đinh Lão Tam núi. Lòng dân thôn Thạch Oa mới tụ , e rằng cũng sẽ tan tác.

 

Tô Dục Bạch thể hiểu tâm tư của Lý Phú Quý, hít sâu một : "Vậy thì xem ."

 

Đối với tình hình hiện tại của Đinh Lão Tam, Tô Dục Bạch trong lòng thực câu trả lời. Anh hiểu hơn ai hết một con hổ khủng khiếp đến mức nào. Mặc dù câu "nhất heo, nhì gấu, tam hổ".

 

đây chỉ là cách con tự sắp xếp theo mức độ gây hại của chúng. Không là chỉ sức chiến đấu mạnh yếu. Sở dĩ lợn rừng đầu là vì chúng hầu như xuất hiện theo bầy, gây hại nhiều nhất cho mùa màng. Cộng thêm việc chủ động tấn công con , nên mới đầu. Hơn nữa, ít thể gặp hổ trong rừng, vì loài chúa tể sơn lâm đa phần sống trong rừng già núi sâu ít đặt chân tới. Nếu là một chọi một, bất kể là lợn rừng gấu đen, hổ chính là sự tồn tại vô địch.

Mèo Dịch Truyện

 

Loài hổ , ngoài sức chiến đấu khủng khiếp của bản , còn thể leo cây, lặn nước. Có thể , trừ việc bay , gần như điểm yếu nào. Trước mặt một chúa tể sơn lâm như , kết cục của Đinh Lão Tam định sẵn.

 

Lý Phú Quý đang rõ tình hình với , cũng hỏi tại đột nhiên nổ súng. Mới thấy dấu vết bầy sói, nhưng may mắn là ai thương. Chuẩn xuất phát, Lý Phú Quý thấy Lý Đại Xuyên thỉnh thoảng xoa bóp cánh tay, mặt còn mang theo một tia đau đớn, bèn hỏi: "Xuyên Tử, con thế?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-153-lai-chien-manh-ho-can-chien.html.]

Lý Đại Xuyên c.ắ.n răng: "Cánh tay con hình như gãy ." Vừa thấy đại đội, lòng cũng nhẹ nhõm, mới cảm thấy đau nhức. Đặc biệt là cánh tay, đến sức nâng lên cũng . Lý Phú Quý nhớ cảnh Lý Đại Xuyên hổ quăng qua quăng như bao tải rách, chút đau lòng. lúc cũng thể gì khác: "Đưa s.ú.n.g cho chú Phương, con và chú Tô hãy trong đội hình."

 

Dặn dò xong, Lý Phú Quý dẫn về phía chiến trường . Chiến trường quá xa, chỉ mất đầy năm phút đến. Nghe tiếng la của Đinh Hải Quý vọng từ phía , Tô Dục Bạch chú ý mà cảnh giác quan sát tình hình xung quanh. Đột nhiên tim đập thịch một cái, cảm nhận ánh mắt chú ý, Tô Dục Bạch đầu . chỉ thấy một vệt màu vằn vện lướt qua.

 

Anh nhíu chặt mày, con hổ để mắt đến họ ? Không lâu , Lý Phú Quý và khiêng một cái cáng tự chế, phía phủ một lớp quần áo. bên cáng đang rỉ máu. Tô Dục Bạch bước tới : "Chú Lý, con hổ đó vẫn , chúng thể tiếp tục ở trong núi nữa, xuống núi ngay."

 

Nếu là một , đương nhiên sợ hãi, cho dù thể solo hổ dữ, cũng thể chơi c.h.ế.t nó. Lý Phú Quý cố nén nỗi đau trong lòng, những đang tinh thần sa sút, hít sâu một : "Tất cả đây, mối thù , chúng nhất định sẽ báo, nhưng bây giờ!"

 

"Bây giờ xuống núi, tất cả hãy mở to mắt cho ."

 

"Nhớ kỹ, dù quần, cũng để tao thấy thằng nào lạc. Nếu , kết cục của Đinh Lão Tam sẽ là của các ngươi!"

 

Đội ngũ nhanh chóng tập hợp, sắp xếp bảo vệ thương. Sau khi hỏi ý kiến của Tô Dục Bạch, Lý Phú Quý cùng Phương Chí Ngôn đầu, dẫn rời khỏi rừng rậm. Tô Dục Bạch lập tức theo, mà lặng lẽ bụi cây bên cạnh. Đột nhiên, bụi cây rung động một chút. Không chút do dự, giơ tay bóp cò. Mạt gỗ và cành gãy bay tán loạn. Lờ mờ thấy bóng con hổ chui rừng sâu.

 

Tô Dục Bạch thầm c.h.ử.i một tiếng, con hổ quả thực thành tinh . Gần như ngay khoảnh khắc giơ tay, nó phản ứng. Anh nhanh chóng đuổi theo đại đội phía . Đây cũng là hướng con hổ rời . Không thể để nó đuổi kịp đại đội, nếu thì sẽ động. Mãi cho đến giữa rừng, cảm giác theo dõi đó mới từ từ biến mất. Tô Dục Bạch hề hạ thấp cảnh giác, ngược còn tập trung hơn. Hổ sẽ dễ dàng rời khỏi lãnh địa của , trừ khi con mồi trong lãnh địa đủ ăn, nó mới mở rộng phạm vi lãnh địa của . Mình và 'cướp' bữa trưa của nó. Làm thể dễ dàng bỏ qua chứ?

 

33. Đột nhiên, tai Tô Dục Bạch khẽ động, đột ngột ngẩng đầu về phía . "Không !" Gần như ngay khoảnh khắc lên tiếng, bóng vọt ngoài.

 

Cũng chính lúc , một con hổ lớn từ trời giáng xuống. Mọi giật , chạy tán loạn. Ngay cả mấy cầm s.ú.n.g cũng hoảng loạn đầu bỏ chạy. Tuy nhiên mục tiêu của con hổ lớn là họ, mà là bữa trưa của . Cũng chính lúc nó sắp thành công, một luồng gió cực nhanh xé gió. Hổ nghiêng tránh , một con d.a.o găm ba cạnh gần như lướt qua da đầu nó mà bay . Chưa kịp vững, Tô Dục Bạch áp sát. Giơ tay lên là một cú đ.ấ.m nặng nề, đầy uy lực giáng xuống đầu con hổ. Anh dùng cách chiến đấu thô bạo như . con hổ quá tinh ranh, chọn đúng chỗ đông nhất. Nếu dùng súng, khả năng b.ắ.n nhầm cao.

 

"Gầm——" Con hổ đ.á.n.h cho lảo đảo, thẳng lên, một cặp móng hổ vồ thẳng đầu Tô Dục Bạch. Tô Dục Bạch hề nghi ngờ rằng nếu thực sự đ.á.n.h trúng, dù cơ thể cường hóa, cũng chịu nổi hai đòn. Anh nửa quỳ trượt sát đất, xoay ôm chặt lấy eo con hổ, cơ bắp tức thì căng phồng, bùng nổ sức mạnh kinh khủng, trực tiếp đòn vật ngửa ôm vai với con hổ.

 

Oành—— Âm thanh trầm đục vang lên trong rừng. Toàn bộ quá trình chỉ diễn đến mười thở, đợi đến khi phản ứng , Tô Dục Bạch giao đấu với con hổ. Vừa định giúp đỡ, liền thấy một cảnh tượng kinh hãi. Chỉ thấy Tô Dục Bạch thừa thắng xông lên, lợi dụng lúc con hổ mắt nổ đom đóm, tóm lấy hai chân của con hổ, đột nhiên dùng sức, vung con hổ qua đầu, ném mạnh xuống đất.

 

"Oaao——" Con hổ giật , điên cuồng giãy giụa, sức mạnh khủng khiếp bùng nổ, ngay cả Tô Dục Bạch cũng thể nắm chặt, nó thoát . Con hổ nhanh chóng dậy, trong mắt đầy vẻ kiêng dè, chút do dự, chui rừng rậm. Tô Dục Bạch như ảo thuật, rút s.ú.n.g lục , nhanh chóng bóp cò. Vài đóa m.á.u tươi b.ắ.n tóe, con hổ chui rừng núi.

 

 

Loading...