"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 145: Cảm ân
Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:57:02
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm. Tuyết mỗi lúc một rơi dày hơn. Hai bóng tới cửa nhà Tô Dục Bạch. Cửa mở, Tô Dục Bạch từ cửa sổ thấy đến, liền ngoài chào một tiếng. Chính là Lý Phú Quý và Nhị Lư.
Đón hai nhà, Lý Phú Quý phủi phủi tuyết .
“Tiểu Bạch, Hải Quý tìm ?”
“Vào nhà .” Tô Kiến Quốc cũng , chào hỏi.
Tô Dục Bạch Nhị Lư đang thôi, vỗ vỗ vai .
Trên bàn giường sưởi, bày một chai rượu cao lương. Mấy xuống, Tần Tố Lan và Giang Thanh Uyển liền bưng mấy món nhắm chuẩn sẵn . Ba món, một đĩa lòng lợn, một đĩa sườn, một đĩa bắp cải xào.
Thấy Tô Dục Bạch bày trận địa lớn thế, Lý Phú Quý và Nhị Lư rõ ràng chút yên, Lý Phú Quý mở miệng hỏi: “Lão Tô, đây là tình hình gì ?”
Tô Kiến Quốc rót rượu cho Lý Phú Quý: “Mấy món đều là Tiểu Bạch đặc biệt huyện thành mua về, ăn nhé.”
Vết thương của Nhị Lư lành, uống . Tô Dục Bạch rót cho mấy , bưng một cốc đặt mặt Nhị Lư, mở miệng hỏi: “Nhị Lư, phân nhà ?”
Nhị Lư khổ gật đầu, nhà xảy chuyện , cũng thấy mất mặt.
“Bên thanh niên trí thức Chu ?”
Nhị Lư chút bực bội, nhắc đến chuyện vặt vãnh trong nhà , nhưng hỏi là Tô Dục Bạch, nên nặng nề : “Chẳng gì cả.”
Tô Dục Bạch sự bực bội trong lòng Nhị Lư, khẽ gật đầu: “Phân nhà cũng , sắp xếp cho một công việc. Nếu phân, theo tính khí của chị dâu , e là gây chuyện gì nữa.”
Nhị Lư “ừm” một tiếng, thuận miệng đáp lời.
nhanh, cảm thấy đúng, cẩn thận nghiền ngẫm lời Tô Dục Bạch , đột nhiên ngẩng đầu lên: “Cái gì cơ?”
Lý Phú Quý suýt chút nữa đổ rượu trong tay: “Tiểu Bạch, gì ?”
Tô Dục Bạch thấy dáng vẻ của hai , : “ nhờ ở nhà máy dệt sắp xếp cho Nhị Lư một công việc. Tuy là thời vụ, nhưng cũng cơ hội chuyển chính thức.”
Nhị Lư cuối cùng cũng rõ, chút hoảng loạn: “Cái , cái hợp lý…”
Tô Dục Bạch xua tay: “Đừng mấy chuyện đó, ai bảo chê lấy cho mấy thứ ?”
Nhị Lư chút sốt ruột: “ ý đó…”
Tô Dục Bạch nhịn thành tiếng: “ còn lạ gì ? Đang đùa với thôi.”
“Chuyện công việc định , tên cũng báo lên , đổi . Trừ khi đầu óc lừa đá tự từ chức.”
Nhị Lư môi mấp máy: “Tiểu Bạch, , , . Cậu công việc thế nên ưu tiên nhà chứ.”
“ hiểu ý , nhưng cũng từng cứu mạng núi mà. Chúng ai nợ ai, chuyện thật sự .”
Anh , nhưng , thể nhận. là giúp đỡ nhà họ Tô, nhưng Tô Dục Bạch cũng từng cứu mạng núi. Anh học hành nhiều, nhưng cũng chuyện gì nên , chuyện gì nên .
Mèo Dịch Truyện
Nụ mặt Tô Dục Bạch càng thêm rạng rỡ, đây chính là lý do sắp xếp công việc cho Nhị Lư. Bởi vì Nhị Lư cố chấp, đây cũng là nguồn gốc biệt danh của . thẳng thì, thiếu suy nghĩ một chút.
“Nhị Lư, còn cưới Chu Yến ?”
Nhị Lư chút ngơ ngác: “Ý gì?”
Tô Dục Bạch khẽ : “Lời thể lọt tai, đừng để bụng.”
“Chu Yến cũng , Tôn Diệu cũng thế, đều là vì tiền đồ của bản mới chịu lấy chồng.”
“Tôn Diệu thì đỡ, chú Lý đè nén, cô thể gây sóng gió gì . Chu Yến thì khó hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-145-cam-an.html.]
“Chỉ cần tìm cơ hội, cô nhất định sẽ về.”
Nhị Lư gãi gãi đầu: “ .”
Tô Dục Bạch nhướng mày: “Cậu mà vẫn cưới cô ?”
Nhị Lư do dự một lát, vẫn : “Cô sẽ sinh cho một đứa con. Anh cả , kết hôn mấy năm mà vẫn động tĩnh gì, bệnh viện kiểm tra thì là vấn đề về sức khỏe.”
“Cha tuổi tác cao, chờ nữa.”
Tô Dục Bạch ngẩn một chút, thật ngờ chuyện bí mật như .
“Vậy giữ cô , sống thật với ?”
Nhị Lư im lặng, đương nhiên . Chu Yến tuy dung mạo kém Tôn Diệu một chút, nhưng ở vùng của họ thì cũng coi như xinh , còn học thức.
Tô Dục Bạch khẽ : “Trước đây thì khó , nhưng nếu công việc định, Chu Yến còn nữa ? E là cầm roi đuổi cô cũng .”
“Hay là, con cái từ nhỏ ?”
Lý Phú Quý với ánh mắt phức tạp, ông Tô Dục Bạch đang báo ơn. món quà cũng quá lớn . Công việc mà khác cố hết sức cũng cầu , Tô Dục Bạch cứ thế tùy tiện lấy tặng .
Nhị Lư một lời nhảy xuống giường sưởi, "phịch" một tiếng quỳ xuống mặt Tô Dục Bạch và Tô Kiến Quốc. "Cốp cốp cốp" dập ba cái đầu.
“Nhị Lư gì đấy? Mau dậy !” Tô Dục Bạch phản ứng nhanh nhất, vội vàng nhảy xuống kéo Nhị Lư dậy.
Biết vết thương, Tô Dục Bạch dám dùng sức.
Tô Kiến Quốc cũng dậy: “Cái thằng , mau dậy .”
Nhị Lư mắt đỏ hoe: “Chú, Tiểu Bạch, cảm ơn hai .”
“Cháu mồm miệng vụng về chuyện, cái mạng của cháu là của hai . Hai bảo cháu gì cháu nấy.”
Tô Dục Bạch kéo Nhị Lư dậy, bực bội : “ việc gì mà cái mạng gì?”
“Còn bày trò nữa, tin đuổi ngoài?”
Nhị Lư lập tức ngoan ngoãn , nhưng mắt vẫn còn đỏ hoe.
Lý Phú Quý vẻ mặt phức tạp hỏi: “Tiểu Bạch, tìm việc gì ?”
Tô Dục Bạch xuống, mở miệng : “Chú Lý, cháu tìm hiểu một chút, vì lý do thiếu lương thực, cấp bây giờ ngầm cho phép phát triển nghề phụ tập thể, ví dụ như các sản phẩm thủ công như gùi tre, thể đem bán cho hợp tác xã mua bán.”
Lý Phú Quý tinh thần phấn chấn: “Thật ?”
Tô Dục Bạch khẽ gật đầu: “Cháu một bạn là chủ nhiệm hợp tác xã mua bán, cô cho cháu . Chỉ là bắt buộc danh nghĩa tập thể, nhưng cá nhân cũng phép .”
“Dù cứ tiếp tục như thế , còn c.h.ế.t bao nhiêu nữa.”
“Tốt quá .” Lý Phú Quý mặt cũng lộ vẻ mừng rỡ, đối với lời Tô Dục Bạch hề chút nghi ngờ nào.
Tô Kiến Quốc thấy việc chuyện gần xong, liền nâng ly rượu mời uống rượu ăn thức ăn. Lý Phú Quý tâm trí đặt rượu và thức ăn, chỉ cần tìm cơ hội, ông hỏi Tô Dục Bạch về chuyện nghề phụ tập thể. Tô Dục Bạch cũng giấu giếm, đem những gì ở kiếp , dựa tình hình thực tế của thôn Thạch Oa mà đưa một đề xuất. Lý Phú Quý đến cuối cùng, ngay cả rượu cũng chẳng buồn uống, từ trong lấy giấy bút mang theo, "roẹt roẹt roẹt" ghi chép .
Rượu uống ba vòng, trời cũng khuya, lúc tiễn hai , Tô Dục Bạch mở miệng : “À đúng chú, lát nữa chú cấp giấy chứng nhận công tác cho Nhị Lư thì cũng giúp bố cháu một bản nhé.”
“Cậu, các định ?” Lý Phú Quý hôm nay uống nhiều, lời Tô Dục Bạch , cứng , ánh mắt cũng trở nên phức tạp.
Ông đột nhiên hiểu , vì hôm nay Tô Dục Bạch tìm ông đến, còn chuẩn rượu và thức ăn thịnh soạn đến . Lại còn vì với ông chuyện phát triển nghề phụ tập thể! Tô Kiến Quốc công việc, Tô Dục Bạch ở thành phố cũng công việc. Nhà họ Tô thế là sắp rời khỏi thôn Thạch Oa !