"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 128: Lật bàn

Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:56:45
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi tiễn về, Tô Dục Bạch chợt nhớ chuyện Trịnh Hoài Viễn nhờ hôm qua.

 

Trịnh Hoài Viễn khẽ hỏi: "Một nghìn rưỡi? Chú em ứng tiền cho ở giữa đấy chứ?"

 

Tô Dục Bạch lườm nguýt: "Bây giờ nghèo rớt mồng tơi, lấy tiền mà ứng cho ?"

 

"Là hứa sẽ giải quyết lương thực mùa đông cho ông . Ngày mai cứ chuẩn tiền là ."

 

Trịnh Hoài Viễn trầm giọng : "Không thành vấn đề, chú em, ân tình ghi nhớ."

 

Tô Dục Bạch mắng: "Chỉ mấy thứ vô bổ."

 

Quách Thủ Nghiệp đầu hỏi: "Một nghìn rưỡi gì cơ? Hai đang chuyện gì đấy?"

 

Anh cũng giới hạn, chủ yếu là hai chuyện cũng chẳng hề giấu diếm .

 

Trịnh Hoài Viễn cũng giấu giếm: "Là lão gia nhà , gần đây bệnh cũ tái phát. Hôm qua nhờ chú em tìm giúp một cây sâm núi hoang, thế là tin ."

 

Quách Thủ Nghiệp chợt hiểu , hỏi thêm nữa. Tình hình gia đình Trịnh Hoài Viễn cũng hiểu rõ đôi chút.

 

chú em, hôm nay ngoài chuyện của cô dâu, còn một việc cần nhắc chú em."

 

Tô Dục Bạch nghi hoặc: "Chuyện gì ạ?"

 

Quách Thủ Nghiệp trầm giọng : "Mấy ngày nữa chú em thể sẽ học một thời gian ở ngoài, chú em nên chuẩn tinh thần ."

 

Tô Dục Bạch ngạc nhiên: "? Đi học? Anh đùa đấy chứ?"

 

Anh là một nhân viên thu mua, học cái quái gì chứ?

 

Quách Thủ Nghiệp thở dài: "Chú em thấy giống đang đùa ?"

 

Tô Dục Bạch cau mày: "Là Tần Bảo Sơn ?"

 

Quách Thủ Nghiệp gật đầu: " ngay chú em là hiểu ngay mà." Rồi khổ: "Chủ yếu là cái thằng Tần Bảo Sơn đó đ.á.n.h úp chúng một vố kịp trở tay."

 

"Chúng nghĩ, với tính cách của , mất mặt chắc chắn sẽ tìm cơ hội trả đũa."

 

" bên phía chúng cũng sợ , đều chuẩn sẵn sàng đối phó . Nào ngờ cái thằng giám đốc đần độn đó nhắm mục tiêu chú em."

 

"Hôm qua trong cuộc họp, tiên tuyên dương chú em, còn trao cho chú em giải thưởng cá nhân tiên tiến."

 

"Chúng còn tưởng đổi tính nết, ai ngờ đến cuối cùng, của Tần Bảo Sơn nhảy lấy trình độ văn hóa của chú em cớ..."

 

Mèo Dịch Truyện

"Cuối cùng, Tần Bảo Sơn lấy cớ chú em là nhân tài trọng điểm cần bồi dưỡng, cử chú em học ở một trường cao đẳng nội trú một thời gian."

 

"Hắn chơi chiêu dương mưu, chúng thật sự tìm lý do để từ chối."

 

Tô Dục Bạch nhíu chặt mày, trầm giọng : " sẽ ."

 

Quách Thủ Nghiệp vội vàng : "Chú em, đây cũng xem như là chuyện , khi về chú em sẽ vững vàng với chức trưởng phòng thu mua..."

 

Tô Dục Bạch lắc đầu: " hiểu rõ đang gì."

 

Nếu chỉ là học bình thường bên ngoài, lẽ Tô Dục Bạch cũng sẽ nhịn, còn thể mở rộng các mối quan hệ.

 

học nội trú? Thôi bỏ !

 

"Lát nữa cứ với nhà máy, giúp thủ tục từ chức ."

 

Quách Thủ Nghiệp ngớ : "Đừng mà chú em, chú em ..."

 

Trịnh Hoài Viễn cũng vội vàng : "Chú em, đừng kích động, thật sự thì chúng cùng nghĩ cách khác."

 

Tô Dục Bạch khẩy: "Hai ông , hai cũng đừng khuyên nữa."

 

" mới kết hôn, đưa học, còn là trường nội trú, rõ ràng là ghê tởm."

 

" thèm hầu hạ nữa!"

 

Chơi âm mưu quỷ kế với , trực tiếp lật bàn, còn chấp một lời cũng là thắng.

 

Lần răn đe , nể mặt Hầu Dũng và Quách Thủ Nghiệp, Tô Dục Bạch nhịn.

 

Bây giờ đến ghê tởm? Thật sự coi là đồ bùn nặn ?

 

Cái thứ quái quỷ gì chứ!

 

Quách Thủ Nghiệp nghĩ Tô Dục Bạch sẽ khá kháng cự, nên lúc ở nhà đề cập đến chuyện .

 

ngờ Tô Dục Bạch quyết đoán đến .

 

"Chú em bình tĩnh một chút, chuyện còn đến bước đó, đợi chúng về bàn bạc ..."

 

Tô Dục Bạch xua tay: "Lần định từ chức , là vì các , mới ở ."

 

"Muốn bóp nặn như quả hồng mềm ? Ông đây thèm hầu hạ nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-128-lat-ban.html.]

" lão Quách yên tâm, dù rời khỏi Nhà máy Thép, mỗi tháng vẫn sẽ giao vật tư đầy đủ."

 

Quách Thủ Nghiệp , mặt hiện lên một nụ khổ, cái chuyện quái quỷ gì thế chứ?

 

Nhân tài như Tô Dục Bạch, đặt ở bất kỳ đơn vị nào cũng là báu vật cúng bái.

 

Cái thằng giám đốc đần độn đó đúng là đồ đại ngu xuẩn, giờ thì , chọc giận đến mức quăng gánh nữa.

 

Anh thực hiểu ý Tần Bảo Sơn, ý định Tô Dục Bạch ghê tởm chắc chắn là .

 

báu vật như Tô Dục Bạch cũng sẽ từ bỏ, nên mới dùng chiêu cho roi cho vọt.

 

Nhân cơ hội triệt để thu Tô Dục Bạch trướng.

 

Còn một mục đích là răn đe những như Hầu Dũng.

 

Thế nhưng ai mà ngờ Tô Dục Bạch chẳng chịu theo lối mòn.

 

Hơn nữa, còn nhận Tô Dục Bạch ý đùa giỡn.

 

Tần Bảo Sơn chơi hỏng bét !

 

Quách Thủ Nghiệp trong lòng điên cuồng c.h.ử.i rủa cái thằng đần độn đó, hít sâu một , trầm giọng :

 

"Chú em, chú em cho một chút thời gian. Nếu ngày mai vẫn đưa giải pháp, chú em hãy từ chức, ?"

 

Tô Dục Bạch trầm mặc một lát: "Lão Quách, các từng nghĩ đến việc hạ bệ cái thằng giám đốc đần độn đó xuống ?"

 

Quách Thủ Nghiệp , theo bản năng đầu quanh.

 

Xác định Chu Siêu Anh và những khác đủ xa, mới khổ : "Đương nhiên là nghĩ , nhưng dễ dàng như ? Bây giờ chỉ thể mong sớm lên chức thôi..."

 

Mắt Tô Dục Bạch lóe lên một tia sáng kỳ lạ: "Nếu cách thì ?"

 

Quách Thủ Nghiệp và Trịnh Hoài Viễn , Trịnh Hoài Viễn mở lời: "Chú em đừng loạn, cục trưởng Cục Luyện kim tỉnh là lãnh đạo cũ của Tần Bảo Sơn."

 

Tô Dục Bạch thấy hai vẫn còn như , trong lòng thở dài, dứt khoát thẳng:

 

"Lão Quách, nghĩ tới , nếu hôm nay thật sự đồng ý."

 

"Sau các sẽ ?"

 

Quách Thủ Nghiệp và Trịnh Hoài Viễn chỉ là trưởng phòng của một bộ phận trong nhà máy, tầm còn đủ xa.

 

Tô Dục Bạch thì khác, kiếp tay trắng gây dựng sự nghiệp, trải qua quá nhiều và sự việc.

 

Tầm của cũng là thứ mà Quách Thủ Nghiệp và những khác thể sánh bằng.

 

Tần Bảo Sơn bề ngoài chỉ là trả thù cho mất mặt , nhưng dù cũng là giám đốc của một đơn vị do thành phố quản lý, thể ngang hàng với đầu cấp huyện, chức vụ chính cấp phòng ban.

 

Tuy quý nhân giúp đỡ, nhưng cũng là tự bươn chải để vị trí như ngày hôm nay.

 

Thật sự là một kẻ ăn hại chút tầm nào ?

 

Quách Thủ Nghiệp bỗng nhiên cứng đờ tại chỗ.

 

Trịnh Hoài Viễn cũng im lặng.

 

Họ đều là những từng trải, đây nghĩ thông chuyện , nhưng Tô Dục Bạch chỉ , họ liền hiểu rõ.

 

Nếu Tô Dục Bạch thực sự về phía Tần Bảo Sơn.

 

Thì và Hầu Dũng cùng những khác sẽ ở những lập trường đối lập.

 

Mà Quách Thủ Nghiệp mấy chuyện , gắn mác của Hầu Dũng.

 

Nếu Tô Dục Bạch thực sự thu phục, đầu tiên gặp xui xẻo chính là Quách Thủ Nghiệp.

 

Tô Dục Bạch trầm giọng : "Tranh giành lập trường, xưa nay vẫn ."

 

" bảo giẫm lên các để leo lên, thì ."

 

Quách Thủ Nghiệp mấp máy môi nhưng thốt nên lời.

 

Hèn chi cuộc họp hôm đó, sắc mặt Hầu Dũng khó coi đến , chỉ bảo hỏi ý kiến Tô Dục Bạch .

 

Rõ ràng là cũng nhận .

 

Tô Dục Bạch giơ tay đ.ấ.m một quyền vai Quách Thủ Nghiệp:

 

"Thôi , đừng yếu mềm như đàn bà thế. Các cứ về với Phó giám đốc Hầu và ."

 

"Nếu họ , ngày mai khi ăn cơm chúng sẽ chuyện."

 

"Nếu , chúng cứ xem đây là bữa cơm chia tay."

 

Thấy Tô Dục Bạch tâm ý quyết, Quách Thủ Nghiệp dù sốt ruột đến phát hỏa, nhưng cũng chỉ thể khổ gật đầu đồng ý.

 

 

Loading...