"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 127: Hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ

Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:56:44
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Dục Bạch nhe răng : “ dám đùa giỡn lãnh đạo, sợ các vị gây khó dễ cho ?” Anh móc từ túi một bao t.h.u.ố.c lá Hoa Tử, rải một lượt đặt lên bàn, ai hút thì tự lấy. Trên bàn còn đặt khá nhiều bình lọ, rõ ràng là quà mà Quách Thủ Nghiệp và những khác mang tới.

 

Quách Thủ Nghiệp và Trịnh Hoài Viễn mắng vài câu. Lúc , Giang Thanh Uyển cũng bưng ấm , rót đường trắng từng chén .

 

Chu Siêu Anh kéo Giang Thanh Uyển xuống: “Em dâu đừng bận rộn nữa, ngoài .”

 

Giang Thanh Uyển là đầu tiên gặp Chu Siêu Anh, cô cầu cứu chồng một cái. Thấy mỉm gật đầu, cô mới yên tâm xuống.

 

Sau vài câu chuyện phiếm, Tô Dục Bạch mở lời hỏi: “Lão Quách, hôm nay các vị rầm rộ đến đây, chuyện gì ?”

 

Tô Dục Bạch thì thôi, xong mặt Quách Thủ Nghiệp liền xụ xuống khá nhiều. “Còn thể là chuyện gì nữa? Nhà xảy chuyện lớn như thèm với một tiếng nào, thật sự coi ngoài ?”

 

Tô Dục Bạch liếc Trịnh Hoài Viễn. Trịnh Hoài Viễn vô tội xòe tay: “Không liên quan đến , tin tức của lão Quách thính nhạy lắm.”

 

Tô Dục Bạch dở dở giải thích: “ cũng thể chuyện gì cũng phiền các vị, nếu sự việc xảy đột ngột, cũng sẽ tìm lão Trịnh.”

 

Quách Thủ Nghiệp vui : “ thấy nhóc coi nhà.”

 

Tô Dục Bạch vội vàng : “ , sai , chuyện là em đúng, cả đừng giận, sẽ thế nữa.”

 

“Tốt nhất là như .” Quách Thủ Nghiệp , sắc mặt mới dịu ít nhiều: “ nhờ dò hỏi một chút, cái giấy đoạn tuyệt mà vẫn còn tồn tại ít rủi ro tiềm ẩn.”

 

“Bên một cách, nên đặc biệt đến đây bàn bạc với , xem ý thế nào.”

 

Mắt Tô Dục Bạch lóe lên một tia dị sắc: “Cách gì?”

 

Tần Tố Lan và Giang Thanh Uyển cũng sang. Về phía vợ chồng Giang Đông Sơn, vấn đề khó giải quyết nhất, thực chính là tờ giấy đoạn tuyệt . Chỉ cần Giang Đông Sơn kiên quyết nhận, thì ai cũng ông .

 

Quách Thủ Nghiệp giới thiệu cho Tô Dục Bạch một phụ nữ trung niên khác: “Lần mời Chủ nhiệm Hội Phụ nữ của nhà máy chúng , còn đây là Chủ nhiệm Hội Phụ nữ của công xã các .”

 

“Nếu các đồng ý, hôm nay thu thập tài liệu, thể để em dâu và nhà họ Giang một sự cắt đứt chính thức, đó đăng báo công khai.”

 

“Không cần sự đồng ý của bất kỳ ai khác.”

 

“Đương nhiên, ngoài còn những cách khác, chỉ là phiền phức hơn.”

 

Giang Thanh Uyển kiên quyết : “ đồng ý!” Cô còn bất kỳ kỳ vọng nào Giang Đông Sơn nữa, bây giờ Giang Đông Sơn trong lòng cô, còn bằng một xa lạ.

 

Tô Dục Bạch hai vị chủ nhiệm Hội Phụ nữ: “Vậy thì phiền hai vị.”

 

Chủ nhiệm Hội Phụ nữ nhà máy thép mở lời : “Nếu tiện, chúng trong chuyện nhé.” Dù thì những chủ đề tiếp theo thể liên quan đến một chuyện riêng tư.

 

Tần Tố Lan và Giang Thanh Uyển dẫn hai vị chủ nhiệm Hội Phụ nữ và Chu Siêu Anh phòng trong.

 

Tô Dục Bạch mở lời hỏi: “Anh Trịnh, bên đội trị an thế nào?”

 

Không còn nhà ở đó, Trịnh Hoài Viễn chuyện cũng thoải mái hơn: “Hai ngày nữa là thể định án , cưỡng đoạt phụ nữ, g.i.ế.c thành, ít nhất cũng kết án sáu bảy năm.”

 

Tô Dục Bạch khẽ gật đầu: “Cảm ơn Trịnh.” Anh hiểu rõ ngọn ngành, nếu theo cách thông thường thì thể định tội nặng như . Trịnh Hoài Viễn e là tốn ít công sức.

 

Trịnh Hoài Viễn lắc đầu: “Chuyện thực tốn nhiều công sức, còn nhớ Phó chủ nhiệm văn phòng thành phố ?”

 

“Đây là quà tạ ơn của ông đồng đội của .”

 

“Mấy hôm nữa họ còn tổ chức tiệc tạ , đến lúc đó em trai nhất định đến nhé.”

 

Mắt Tô Dục Bạch lóe lên một chút, : “Đó cũng là do ở giữa cầu nối chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-127-hoan-toan-doan-tuyet-quan-he.html.]

 

tiệc tạ thì thôi.”

 

Người thành ý như , Tô Dục Bạch cũng điều.

 

Trịnh Hoài Viễn : “Không tính! tìm hiểu rõ , ông vốn dĩ sẽ thăng chức, nhưng trong tối cũng ít nhân cơ hội hạ bệ ông , nếu em trai đại phát từ bi, thì lúc ông lạnh ngắt .”

 

Tô Dục Bạch , cũng gì thêm.

 

Quách Thủ Nghiệp đột nhiên “chậc!” một tiếng, trong mắt lóe lên một tia sáng: “Em trai, của ? Uống cứ như hoa nhài, mà ngon đến thế?” Vừa , ông nhấp thêm vài ngụm, vẻ mặt say mê.

 

Trịnh Hoài Viễn nên lời: “Có khoa trương đến thế ?”

 

Quách Thủ Nghiệp , chỉ một mực cúi đầu húp .

 

Tô Dục Bạch đoán điều gì đó, mở lời : “Anh Trịnh cũng nếm thử xem, khác với hoa nhài thông thường, bình thường nỡ đem .” Vừa , cũng tự bưng lên uống một ngụm.

 

Ừm, nguyên chất lắm, chỉ pha một lượng nhỏ nước Linh Tuyền. Chắc là trong ấm giữ nhiệt vẫn còn một chút nước Linh Tuyền sót .

 

Trịnh Hoài Viễn bán tín bán nghi bưng chén lên uống một ngụm, mắt ông cũng sáng lên.

 

Quách Thủ Nghiệp húp hết một chén , nhổ một bã : “Không đúng, liên quan đến đường trắng, là nước.”

 

“Em trai, thật thà , thứ như , chịu mang .” Trà chỉ là hoa nhài bình thường, y hệt loại ông vẫn thường uống.

 

Tô Dục Bạch dở dở : “Đâu keo kiệt, chủ yếu là nước đặc biệt, cũng chỉ các đến mới lấy thôi, bình thường chính còn nỡ uống.”

 

Quách Thủ Nghiệp vội vàng hỏi: “Đặc biệt thế nào?” Không là ảo giác của ông , khi uống xong chén , ông cảm thấy tinh thần hơn hẳn.

 

Tô Dục Bạch , cũng vòng vo: “Nước là một bài t.h.u.ố.c cổ phương điều chế, uống lâu dài thể hoạt huyết hóa ứ, điều hòa cơ thể, đạt hiệu quả cường kiện thể, chỉ là nguyên liệu quá quý hiếm, tốn ít công sức mới miễn cưỡng gom đủ d.ư.ợ.c liệu.”

 

“Em trai…” Mắt Trịnh Hoài Viễn lóe lên một tia mong chờ.

 

Quách Thủ Nghiệp cũng chằm chằm Tô Dục Bạch.

 

Tô Dục Bạch khổ: “Lát nữa khi các về, sẽ rót cho mỗi một cốc.” Thấy hai còn gì, Tô Dục Bạch dứt khoát : “Hai vị cả, keo kiệt, thứ thật sự nhiều.”

 

“Chủ yếu là nhân sâm núi hoang trăm năm, linh chi trăm năm, hà thủ ô, mật gấu vàng…” Tô Dục Bạch một thứ, Quách Thủ Nghiệp và Trịnh Hoài Viễn nuốt nước bọt một cái, đây còn là nước ? Đây rõ ràng là vàng, , còn quý hơn vàng.

 

“Bố sức khỏe , để những thứ , gần như dốc hết cả gia tài, mới vặn gom đủ.” Nghe Tô Dục Bạch , Quách Thủ Nghiệp và Trịnh Hoài Viễn đỏ mặt, chút hổ thẹn. Lúc nãy họ quả thực nghĩ Tô Dục Bạch chút keo kiệt.

 

Mắt Tô Dục Bạch lóe lên một tia , keo kiệt. Nước Linh Tuyền của là vô tận sai. thể để khác cảm thấy thứ rẻ mạt. Nếu gian là chỗ dựa của , thì nước Linh Tuyền chính là lá bài chiến lược của . Vẫn là câu đó, sẽ bao giờ đ.á.n.h cược lòng của con .

 

Một ấm nóng hổi mấy chốc Quách Thủ Nghiệp và Trịnh Hoài Viễn uống hết. Nếu giữ thể diện, e là mấy chén rót sẵn bàn họ cũng sẽ uống luôn.

 

Đợi đến khi Chủ nhiệm Hội Phụ nữ nhà máy và Chu Siêu Anh bước với vẻ mặt đen sầm, Tần Tố Lan và Giang Thanh Uyển đều mắt đỏ hoe. Không hai lời, Chủ nhiệm Hội Phụ nữ công xã liền xuống giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ, đóng dấu của công xã và Hội Phụ nữ nhà máy thép.

 

Chủ nhiệm Hội Phụ nữ công xã mở lời : “Sau khi về sẽ báo cáo lên, để công xã ghi nhận kết quả hồ sơ của cô, cô và nhà họ Giang sẽ còn bất kỳ mối quan hệ nào nữa.”

 

Quách Thủ Nghiệp , chủ động : “Chuyện đăng báo cứ giao cho .”

Mèo Dịch Truyện

 

Trịnh Hoài Viễn chậm một bước, chút bất lực.

 

“Cảm ơn!” Giang Thanh Uyển , mắt dâng lên một màn sương mờ, cúi cảm ơn mấy . Khoảnh khắc , đám mây mù vẫn luôn bao phủ trong lòng cô, tan biến!

 

Quách Thủ Nghiệp mấy vội vàng xua tay, nếu tính toán kỹ, họ chiếm lợi bao nhiêu từ Tô Dục Bạch .

 

 

Loading...