"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 104: Xử bắn, tái nhập chợ đen!
Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:55:05
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được, con chủ kiến là , dù con thế nào, cũng ủng hộ con.” Hai đang trò chuyện, Tô Dục Bạch thấy tiếng bước chân, đầu . Chỉ thấy Giang Thanh Uyển bước , nhưng dáng chút kỳ lạ. Tô Dục Bạch nhanh chóng điều chỉnh vẻ mặt, vội vàng đón lấy đỡ cô, trách móc: “Không bảo em nghỉ ngơi cho ? Sao dậy ?” Giang Thanh Uyển mặt đỏ, đẩy Tô Dục Bạch : “Em .” “Mẹ, tiểu cô, con giúp nấu cơm.” Hôm nay là ngày đầu tiên khi hai kết hôn, tuy sống chung hơn một năm . hôm nay cô là nàng dâu mới, hơn nữa trong nhà còn đại cô và tiểu cô của Tô Dục Bạch. Cô để ấn tượng là chăm chỉ. Vì , khi thấy động tĩnh bên ngoài, cô cố gắng chống đỡ cơ thể rệu rã của để dậy. Tần Tố Lan dáng kỳ lạ của Giang Thanh Uyển, vội vàng : “Bếp núc chuẩn gần xong , con và Bạch con về phòng nghỉ ngơi .” Tiểu cô Tô Thúy Phương cũng bước , thấy dáng vẻ của Giang Thanh Uyển, ngạc nhiên nhịn nở một nụ đầy ẩn ý. Giang Thanh Uyển ánh mắt của hai đến đỏ bừng mặt, cũng tiện ở nữa. Tô Dục Bạch cũng nhận tiểu cô ngạc nhiên , dù hai kiếp cũng chút chịu nổi. Anh hì hì, màng Giang Thanh Uyển phản đối, đỡ cô về phòng. “Tại hết!” Vừa về đến nhà chính, Giang Thanh Uyển nhịn nhéo một cái mu bàn tay Tô Dục Bạch, thẹn giận. Tô Dục Bạch nhếch mép , chuyện cũng thể trách , kiếp đến c.h.ế.t cũng từng đụng phụ nữ… Thấy ngốc nghếch, Giang Thanh Uyển càng thẹn hơn, nhéo một cái: “Anh còn !”
Nửa tiếng , Tô Kiến Quốc và đại cô Tô Thúy Hoàn cũng trở về. Tần Tố Lan bưng một bát trứng chần đường đỏ đặt mặt Giang Thanh Uyển. “Thanh Uyển con ăn cái , hôm nay trong nhà cũng gì bận rộn, ăn cơm xong con về phòng nghỉ ngơi cho .” Tô Thúy Phương cũng tủm tỉm : “Thanh Uyển mau nếm thử , đây là chồng con đặc biệt chuẩn cho con đó.” “Nếu cái bát chỉ lớn như , chồng con còn cho mười quả trứng chần nữa cơ.” “Hai vợ chồng trẻ hai đứa cố gắng nhiều nhé, tranh thủ sang năm cho nhà họ Tô chúng sinh một thằng cu bụ bẫm.” Lời của hai khiến mặt Giang Thanh Uyển một nữa ửng hồng. Ý nghĩa của trứng chần đường đỏ là hạnh phúc ngọt ngào, sớm sinh quý tử. Ừm, một quả trứng, đại diện cho một đứa con… Tần Tố Lan trực tiếp cho cô năm quả trứng chần… Cả nhà ăn sáng xong, bên ngoài vang lên tiếng gọi. Là xe lừa của làng nhà máy thép đổi lương thực. Tô Thúy Hoàn và Tô Thúy Phương xách gói đồ dậy ngoài. Tô Thúy Phương hôm nay cũng thăm Trương, ừm, Tô Chiêu Đệ. Cái tên đổi từ hôm qua, Lý Phú Quý nhờ bạn ở công xã lo liệu. Không vì xa , Tiểu Hoa vốn đang yên lặng bỗng kéo giọng ré lên. Dỗ thế nào cũng nín. Tô Dục Bạch thấy Tô Thúy Phương chút bất lực, đưa tay đón lấy: “ thử xem.” Cô bé còn nhớ Tô Dục Bạch , lòng ngừng . Chớp chớp đôi mắt đen láy , khúc khích. Khiến ai nấy đều tấm tắc khen ngợi. Tô Thúy Phương lúc mới yên lòng, cô mang theo con, chủ yếu là trẻ nhỏ sức khỏe yếu, thực sự tiện đưa chúng thăm Tô Chiêu Đệ.
Tiễn hai cô , Tô Dục Bạch trêu chọc Tiểu Hoa một lúc, giao cô bé cho Tần Tố Lan, tự cũng lùa xe lừa, chất xác sói rừng trong hầm lên, phóng thẳng tới công xã. Ra khỏi làng, Tô Dục Bạch cất xe lừa , đổi sang xe đạp. Một khu vực hoang vắng của công xã, hôm nay vây kín một vòng . Tiếng ồn ào ngớt, mấy cán bộ công an đang duy trì trật tự. Tô Dục Bạch cũng ở trong đám đông. Lạnh lùng mấy kẻ đó, kéo đến như kéo ch.ó chết. Có kẻ sợ đến mức tiểu quần, cha gọi xin tha mạng, kẻ mặt xám như tro, một lời. Tiếng ồn ào trong đám đông càng lớn hơn, những lời c.h.ử.i rủa ngớt, ném đá, ném phân khô cứng những kẻ đó… Vào ngày tiểu cô trở về, Tô Dục Bạch hôm nay là ngày Vương Nhị Cường và bọn buôn công khai chịu án tử. Tô Dục Bạch đương nhiên đến! Mấy cán bộ công an lấy một chiếc mũ đen, chụp lên đầu Vương Nhị Cường và mấy kẻ khác. “Ầm—” Cùng với mấy tiếng s.ú.n.g vang lên, vì đầu bịt vải đen, quá nhiều cảnh m.á.u me, những vây xem cũng lộ vẻ sợ hãi, ngược ai nấy đều vỗ tay hoan hô. Có thể thấy căm ghét bọn buôn đến mức nào. Đây cũng là lý do vì mấy kẻ hành quyết công khai. Tô Dục Bạch yên động, ánh mắt đặt một trong những thi thể, lâu. Sự lạnh lẽo đọng trong đáy mắt, dần dần tan biến.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-104-xu-ban-tai-nhap-cho-den.html.]
“Anh Hắc Tử?” lúc , một tiếng gọi thăm dò vang lên bên tai. Tô Dục Bạch nhướng mày, kéo khăn quàng cổ lên một chút, đầu . Hầu Tử ngạc nhiên: “ là Hắc Tử .” nhanh, liền phát hiện trong mắt Tô Dục Bạch lóe lên một tia lạnh lẽo. Lòng run lên: “Xin Hắc Tử, , chỉ kích động thôi.” Tô Dục Bạch thật sâu một cái, xoay rời . Vừa bộ sự chú ý đều dồn Vương Nhị Cường, ngược bỏ qua bên cạnh. Hầu Tử thấy , chần chừ một chút, vẫn c.ắ.n răng đuổi theo: “Anh Hắc Tử, , thể một câu ?” thấy Tô Dục Bạch từ lúc nào cầm một con d.a.o găm quân dụng trong tay, sợ đến tái mặt, vội vàng : “Đại ca gần đây buôn bán ít đồ cổ, mấy món còn là đồ đời Đường, nếu hứng thú thì lúc nào cũng thể đến xem.” Tô Dục Bạch nhướng mày: “Có bao nhiêu?” Nghe thấy Tô Dục Bạch phản hồi, Hầu Tử vội vàng : “Có hơn mười món, nhưng đều là đồ .” Tô Dục Bạch chắc chắn theo dõi, nếu với giác quan của , thể nào phát hiện . Vậy thì đúng là chỉ là trùng hợp . Nghĩ một chút: “Bảo đại ca chuẩn sẵn hàng, nửa tiếng nữa, một chuyến hàng giao cho ông xử lý.” Hầu Tử mừng rỡ khôn xiết, gật đầu như gà mổ thóc: “Được , thông báo cho đại ca ngay.” Tiễn bóng Tô Dục Bạch biến mất khỏi tầm mắt, Hầu Tử hung hăng vung nắm đ.ấ.m một cái, mặt đầy kích động. Hắn cũng ngờ hôm nay chỉ là xem náo nhiệt, gặp Tô Dục Bạch. Hắn rõ Cung Đại Hải coi trọng Tô Dục Bạch đến mức nào. Mấy ngày nay vẫn liên lạc , Cung Đại Hải ngày nào cũng mặt ủ mày chau. Mình mà mang tin về, phần thưởng tuyệt đối sẽ ít.
Chợ đen, xa hang ổ của Cung Đại Hải. “Xem đồ cũng tệ.” Vừa đến gần 500 mét, gian liền đưa phản hồi, trong mắt Tô Dục Bạch lóe lên một tia dị sắc. Anh đổi sang xe lừa, cất xác sói rừng , Tô Dục Bạch lấy một nghìn quả trứng gà rừng và năm mươi con thỏ rừng, năm mươi con gà rừng, mười quả bí ngô lớn. Anh còn đến, Cung Đại Hải để bên ngoài canh gác truyền tin về. Vừa đến cửa hang ổ của Cung Đại Hải, Cung Đại Hải liền vội vàng . Vừa thấy chiếc khăn quàng đỏ đặc trưng của Tô Dục Bạch, vẻ mặt liền chút kích động: “Huynh Hắc Tử, cuối cùng cũng đến .” Kể từ giao dịch với Tô Dục Bạch xong, trong lòng ông một dự cảm , quả nhiên, mấy ngày tiếp theo, Tô Dục Bạch hề liên lạc với ông . Vừa nãy, ông còn đang hối hận đây. Không ngờ Hầu Tử ngoài một chuyến, mang về cho ông một bất ngờ.