"Trở Về Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu Cùng Không Gian Đặc Biệt" - Chương 102: - Một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng
Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:55:03
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người con dâu cả của Lí Thúy Hoa một bên, hai họ, kìm trêu chọc: "Thế nào chú rể, hài lòng với cô dâu của ?" Đây là thành quả của mấy chị em từ lúc trời sáng bận rộn đến bây giờ đấy. Giang Thanh Uyển hồn, hai má ửng hồng, kiều diễm như hoa. Tô Dục Bạch nở một nụ thật tươi mặt: "Hài lòng, quá hài lòng ." Sau đó dõng dạc hô lên: "Vợ ơi, đến đón em về nhà!" Trong tiếng hò reo của , khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Thanh Uyển càng thêm đỏ bừng. Ba cô em họ nhỏ hơn, sự hiệu của lớn, còn chắn mặt Tô Dục Bạch, chìa tay xin kẹo. Ồn ào một lúc lâu, mới chịu yên tĩnh trở . Tô Dục Bạch nhận lấy chiếc hộp Lí Đại Xuyên mang đến, từ bên trong lấy một đôi giày da cao gót nhỏ màu đỏ tươi. Giang Thanh Uyển ngẩn , rõ ràng là ngờ Tô Dục Bạch còn chuẩn cho cô một bất ngờ như . Con dâu của Lí Thúy Hoa và một cô con dâu khác vội vàng bước tới, giúp Giang Thanh Uyển giày. Trong mắt họ là sự ngưỡng mộ ngừng. Đợi hai giúp Giang Thanh Uyển xong đôi giày da đỏ, Tô Dục Bạch nhận lấy dải lụa đỏ cài hoa, bước tới buộc cho Giang Thanh Uyển. Sau khi cô con dâu bên cạnh che khăn trùm đầu màu đỏ cho Giang Thanh Uyển, lập tức trêu chọc: "Bế !" " , bế về nhà!" "Chú rể, là hùng g.i.ế.c heo diệt sói của thôn Thạch Oa chúng , chẳng lẽ bế nổi vợ ?" Tô Dục Bạch mắng: "Khinh thường ai đấy!" Nói , bước tới, bế Giang Thanh Uyển kiểu công chúa ngoài. Người bên ngoài thấy Tô Dục Bạch bế cô dâu , lập tức đốt pháo. Tiếng trống chiêng cũng vang lên theo. Giang Thanh Uyển tựa vai Tô Dục Bạch, qua khe hở của khăn trùm đầu màu đỏ, cô thể thấy đường quai hàm của . Thấy chút khó nhọc nào, trong lòng cô cũng thở phào nhẹ nhõm. Mấy ngày nay cô cứ cảm thấy nặng lên ít. Lí Đại Xuyên và những khác giao xe đạp cho khác, khiêng máy khâu, ôm đài radio đựng trong hộp gỗ, chậu rửa mặt, bình giữ nhiệt và mấy bộ chăn đệm mới tinh theo . Trông vẻ khá là long trọng.
Mèo Dịch Truyện
Trong tiếng trống chiêng vang dội, pháo nổ giòn giã, Tô Dục Bạch bế Giang Thanh Uyển bước nhà. Tần Tố Lan và hai cô của Tô Dục Bạch cũng về, dọn dẹp phòng tân hôn một nữa. Đón cô dâu về xong, Lí Phú Quý và Dương Bình Sơn cũng bắt đầu gọi khiêng bàn ghế , mời khách và chỗ. Mỗi bàn đều đặt hai chai rượu cao lương, một hộp t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn và một đĩa kẹo cứng nhỏ. Đây là cách sắp xếp khi gia đình bàn bạc. Không tiếc tiền, chủ yếu là quá nổi bật. Bên Tô Dục Bạch cũng rảnh rỗi, mặc dù những nghi thức cưới hỏi ngày xưa giảm nhiều, nhưng vẫn còn một phong tục giữ . Chơi đùa ồn ào gần nửa tiếng đồng hồ, cho đến khi Lí Phú Quý đến gọi dừng. Khi Tô Dục Bạch nắm tay Giang Thanh Uyển bước , cả sân kìm im lặng một lúc. Trịnh Hoài Viễn Tô Dục Bạch và Giang Thanh Uyển đang tuyên thệ ở giữa sân, kìm huých nhẹ Quách Thủ Nghiệp. " coi như tại thằng nhóc Tô Dục Bạch đối xử với vợ nó đến , đây là cưới một cô tiên về nhà đấy chứ." Quách Thủ Nghiệp liếc một cái: "Anh mà cũng là trưởng phòng bảo vệ đấy , bày mấy cái hủ tục phong kiến!" Khóe miệng Trịnh Hoài Viễn giật giật, lão Quách , từ hôm qua đến giờ cứ bằng ánh mắt mấy thiện cảm. Đương nhiên, cũng đuối lí... lúc , Tô Dục Bạch và Giang Thanh Uyển lạy cha xong, Lí Phú Quý lên tiếng mời Hầu Dũng lên phát biểu, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai . Hầu Dũng dù cũng là lãnh đạo, tuy chuẩn , nhưng kinh nghiệm phong phú, xử lý công việc lão luyện, lên là phát biểu một tràng chúc mừng đám cưới hùng hồn. Cuối cùng còn mời cùng hát một bài Đông Phương Hồng. Đã cho khí tiệc cưới vốn vô cùng náo nhiệt càng sôi động hơn một bậc. Tô Dục Bạch và Giang Thanh Uyển tuyên thệ xong, đối mặt với đông đảo họ hàng bạn bè. "Chân thành cảm ơn bớt chút thời gian quý báu đến tham dự hôn lễ của chúng ." "Lời chúc phúc và cảm ơn hết, tất cả đều ở trong rượu ." "Hôm nay cứ ăn uống thật ngon miệng nhé!" "Được!" Mọi đồng thanh hô vang như sấm. Cao Thắng bên chuẩn sẵn sàng, theo một tiếng lệnh, Lí Đại Xuyên và những khác bưng đĩa bắt đầu lên món.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-song-lai-lam-giau-cung-khong-gian-dac-biet/chuong-102-mot-khac-xuan-tieu-dang-ngan-vang.html.]
Món ăn đầu tiên khiến kinh ngạc. Một đĩa thịt kho tàu đầy ắp. điều khiến họ ngạc nhiên còn ở phía . Món thứ hai, thỏ rừng om đỏ. Món thứ ba, lòng lợn kho. Món thứ tư, thịt heo hầm bắp cải với miến. Món thứ năm, thịt dê om. Món thứ sáu, nấm phỉ hầm chim Phi Long! Không món chay nào, tất cả đều là món mặn thịnh soạn. Hôm nay tổng cộng bày năm bàn, khẩu phần trong đĩa bàn nào cũng đầy ắp hơn bàn nào. Ngay cả những như Hầu Dũng cũng sự hào phóng của Tô Dục Bạch cho choáng váng. Trong lòng thậm chí chút mừng thầm, may mà đến. Nếu thì bao giờ mới cơ hội xa xỉ như thế một nữa? Tài nghệ nấu ăn của Cao Thắng đương nhiên cần nghi ngờ. Nhất thời, trong sân chỉ còn tiếng đũa và đĩa va .
Tiệc cưới kết thúc, bắt đầu chọc ghẹo tân hôn, đến khi thứ xong xuôi là sáu giờ chiều. Hầu như tất cả đều uống say, ăn no nê. Đặc biệt là dân thôn Thạch Oa, họ bao lâu ăn một bữa no nê. Đây là do Lí Phú Quý Tô Dục Bạch lo quen bụng, mấy đến nhắc nhở họ. Dù thì những đều là lao động chính của thôn, bất kỳ ai xảy chuyện gì cũng là một đòn giáng nhỏ đối với thôn Thạch Oa. Nếu thì lúc thật sự sẽ vịn tường mà về nhà . Buổi tối, Tần Tố Lan viện cớ rằng họ chuyện với Tô Thúy Hoàn và , để phòng tân hôn cho Tô Dục Bạch và Giang Thanh Uyển. Tô Dục Bạch đẩy cánh cửa phòng dán giấy đỏ , bước chân loạng choạng . "Tiểu Bạch, vẫn chứ?" Giang Thanh Uyển đang giường đất, thấy mặt đỏ bừng, vội vàng bước tới đỡ Tô Dục Bạch. Tô Dục Bạch lưỡi líu : "Không, ..." Giang Thanh Uyển lo lắng : "Anh uống bao nhiêu thế? Anh xuống , em nấu cho một bát canh giải rượu." "Anh, uống nhiều..." Tô Dục Bạch nắm lấy tay Giang Thanh Uyển, thẳng cô. Nhe răng nở một nụ ngây ngô: "Anh, chỉ là quá vui thôi, thật đấy..." Giang Thanh Uyển liếc một cái: "Vậy em rót chút nước cho uống." Tô Dục Bạch buông tay cô, ngược nhẹ nhàng kéo một cái, ôm Giang Thanh Uyển lòng. "Vợ ơi, thật sự vui." Hơi thở nóng hổi phả vành tai, Giang Thanh Uyển khẽ mềm nhũn, đỏ mặt khẽ : "Tiểu Bạch, đừng nghịch nữa, em rót nước cho ." Tô Dục Bạch giữ chặt vai Giang Thanh Uyển, mắt chớp cô: "Vợ ơi, bây giờ em nên gọi là gì?" Ánh mắt nóng bỏng như lửa khiến Giang Thanh Uyển trong lòng khẽ run lên, Tô Dục Bạch lúc trong mắt còn nửa phần say rượu? Thân thể càng thêm mềm nhũn: "Tiểu Bạch..." Tô Dục Bạch lắc đầu: "Không đúng!" Giang Thanh Uyển nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chồng, chồng ơi!" Tô Dục Bạch: "Cũng đúng." Giang Thanh Uyển nén sự ngượng ngùng: "Vậy, gọi là gì?" Tô Dục Bạch cúi , luồn tay qua đầu gối Giang Thanh Uyển, trực tiếp bế cô lên. "A—" Giang Thanh Uyển kịp đề phòng, theo bản năng kêu lên một tiếng. Tô Dục Bạch bế Giang Thanh Uyển đến cạnh giường đất, cúi đầu Giang Thanh Uyển: "Anh dạy em!" — Đoạn lược bỏ một vạn chữ — Đêm nay, gió thổi hải đường mưa táp chuối tiêu, định sẵn là một đêm ngủ.