Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 96: Giành quyền nuôi con

Cập nhật lúc: 2025-09-22 11:10:07
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Kiến Vũ : "Thanh Thanh chắc sắp về , rảnh rỗi, chị Vương kể chuyện cũng , nếu chị cũng thể ."

Vương Hồng: " coi Tiểu Thất như , nên mới với những lời ."

Hàn Kiến Vũ: "Hiểu."

Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, Hàn Kiến Vũ hỏi Vương Hồng: "Vậy hai ly hôn ?"

Vương Hồng : "Chưa thủ tục ly hôn, nhưng đối phương khác , tình hình hiện tại là như , mấy gọi về thủ tục, thật một chút dám về."

Hàn Kiến Vũ : "Cần giúp đỡ thì cứ với Thanh Thanh, bản lĩnh khác thì , nhưng việc thể giúp ." Cô chẳng qua là lo lắng về chồng và nhà chồng gây khó dễ thôi ?

Hàn Kiến Vũ là một đàn ông nhà quê, quá hiểu nhà quê .

Vương Hồng : "Được."

Đang chuyện thì Hoắc Thanh Thanh về, cô mang về một bình giữ nhiệt đựng canh gà bột viên.

Cửa mở hé, Hoắc Thanh Thanh chút nghi hoặc, đến cửa thấy Vương Hồng lưng về phía cửa sổ.

"Chị Hồng, chị đến ?" Hoắc Thanh Thanh .

Vương Hồng : "Ừ! Em xong việc ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Xong , xin nghỉ một tuần."

Vương Hồng: "Một tuần? Chủ nhiệm của em đối với em thật đấy."

Bảy ngày nghỉ phép, nếu là đây Hàn Kiến Vũ chắc chắn sẽ vui phát điên, nhưng tình hình hiện tại thực sự lạc quan.

Hoắc Thanh Thanh: "Em mua một phần canh bột viên lớn, đủ cho ba chúng ăn."

Vương Hồng: "Chị ăn, chị đợi nhận ca xong mới ăn, giờ đói."

Hoắc Thanh Thanh: "Ăn một chút mà! Canh gà đấy, ngon lắm."

Mỗi Hàn Kiến Vũ đến Kinh Đô, Hoắc Thanh Thanh đều xách theo ga giường, vỏ chăn, hộp cơm, bát đũa thìa, đây đều là những thứ chuẩn riêng cho cuộc sống vợ chồng cuối tuần của họ, hôm nay cũng mang đến đây cả.

Hoắc Thanh Thanh nóng đến mặt đỏ bừng, trán lấm tấm mồ hôi. Hàn Kiến Vũ nhà vệ sinh vắt khăn mặt , ngay mặt Vương Hồng lau mặt cho cô.

Hoắc Thanh Thanh nghiêng đầu : "Em tự ."

Hàn Kiến Vũ ấn giữ đầu Hoắc Thanh Thanh: "Đừng động đậy."

Hàn Kiến Vũ vốn dĩ trai, mấy năm nay môi trường thành phố ảnh hưởng, sớm còn bóng dáng của nông thôn nữa. Lúc , đôi trai tài gái sắc trong mắt chị lớn Vương Hồng thật sự xứng đôi.

Hoắc Thanh Thanh múc cho Hàn Kiến Vũ canh và bột viên vụn, múc cho Vương Hồng phần đặc nhất.

"Chị Hồng, hai chúng ăn phần đặc, bây giờ chỉ thể uống canh thôi."

Hàn Kiến Vũ uống một ngụm, Hoắc Thanh Thanh hỏi : "Thế nào?"

Hàn Kiến Vũ: "Cũng tệ, nhưng kém một chút so với nấu."

Vương Hồng: "Anh còn món ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Em mà, năng, cái gì cũng ."

Vương Hồng: " em cũng canh bột viên!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-96-gianh-quyen-nuoi-con.html.]

Hoắc Thanh Thanh, : "Chị đó thôi, trưa mua cơm mượn bếp của tự nấu cơm ăn , thật đúng là thấy ai liều mạng như ."

Hàn Kiến Vũ khẽ một tiếng, bất đắc dĩ : "Anh nấu bữa cơm thành liều mạng ?"

Hoắc Thanh Thanh lạnh mặt: "Anh bây giờ là bệnh nhân, thể giống như đây ?"

Hàn Kiến Vũ: "Bây giờ , thật đấy."

Ăn uống no đủ xong, Vương Hồng mới : "Tiểu Thất, em cũng đừng quá lo lắng, lúc đó nôn thành như thực trong cơ thể lưu bao nhiêu cồn , đều nôn hết , chỉ là ngộ độc cấp tính, giải độc xong là nữa."

Nói chuyện một lúc về tình hình của Hàn Kiến Vũ xong, Hoắc Thanh Thanh hỏi Vương Hồng: "Chị Hồng, chị nghỉ hè sẽ về giải quyết chuyện của chị ? Hay là bây giờ luôn ? Không thể kéo dài thêm nữa, con chị lớn như , kéo dài nữa thằng bé sẽ nhận chị ."

Vương Hồng : "Gần đây phát hiện Lý Xuân Sinh sốt ruột , là cứ kéo dài thêm một năm nữa, đợi nghiệp công việc định, lúc đó lẽ chuyện sẽ dễ giải quyết hơn?"

Hoắc Thanh Thanh: "Lời thế nào?"

Vương Hồng: "Lý Xuân Sinh tình ? cảm giác cô gái chắc là thai , đang vội kết hôn! Nếu mấy lá thư gần đây lời lẽ ngang ngược như ."

Hoắc Thanh Thanh: "Vậy nếu thật sự là như , chắc chắn đợi một năm , chẳng chị thể nhân cơ hội dùng d.a.o sắc chặt dây rối, những ly hôn mà còn thể mang con ?"

Vương Hồng: "Bây giờ khả năng nuôi con. Nếu cứ kéo dài về thủ tục, thì nếu cô gái thai, Lý Xuân Sinh thể sẽ trực tiếp tổ chức đám cưới luôn. Cái nơi khỉ ho cò gáy đó lạc hậu khép kín, nhà họ Lý là gia tộc lớn trong thôn, khối cách bịt miệng khác. Dù cũng cứ cưới về sinh con xong hãy . Nếu phụ nữ vác bụng bầu thì ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Không thể nào chứ? Lý Xuân Sinh dù cũng là giáo viên, hiểu luật pháp mà, như là tội trùng hôn ."

Vương Hồng: "Em vẫn là Hàn Kiến Vũ bảo vệ quá , nơi khỉ ho cò gáy sinh dân ngang ngược, họ gì đến pháp luật?"

Nói đến đây, Vương Hồng ngượng ngùng, vội vàng xin Hàn Kiến Vũ: "Xin xin , ăn bừa bãi , ý chửi , giống họ."

Hàn Kiến Vũ: "Không , chị cũng sai, ở nông thôn chúng chuyện lố bịch hơn tình huống chị nhiều lắm."

Vương Hồng hỏi Hàn Kiến Vũ: "Vậy nhận chuyện của thế nào?"

Hàn Kiến Vũ : " đề nghị rèn sắt khi còn nóng, giải quyết ngay bây giờ. Đây là cơ hội duy nhất để chị và nhà bố đứa bé chuyện về quyền nuôi dưỡng con cái. Nếu thật sự vì lý do đặc biệt mà trực tiếp cưới về nhà sinh con, chị sẽ còn cơ hội nữa. hiểu tình hình ở chỗ các chị, nhưng cảm thấy nông thôn đại khái đều giống , đặc biệt là các gia tộc lớn, họ đều nắm giữ quyền lên tiếng ở địa phương, dám phạm tội trùng hôn để cưới về sinh con thì sợ chị lớn chuyện . Nhân lúc họ còn xong việc, chị tay ."

Vương Hồng chăm chú, liên tục gật đầu: "Tiểu Thất, đúng, cảm giác chúng học đại học uổng phí , còn bằng học đại học!"

Hoắc Thanh Thanh: "Điểm chị đừng so với , chỉ là đầu thai thôi, những cái khác, chị và em ."

Hàn Kiến Vũ ghé sát Hoắc Thanh Thanh: "Em đây rốt cuộc là khen ? Hay là đang mỉa mai châm chọc thế? Sao chút hiểu ?"

Hoắc Thanh Thanh lườm Hàn Kiến Vũ: "Anh bớt ở đây lợi còn vẻ ."

Hàn Kiến Vũ ngây ngô: "Anh thật sự hiểu ý em?"

Vương Hồng: "Thôi hai , ít cũng để ý đến cảm nhận của chút ? Vậy thì bây giờ nhé?" Sau đó, cô Hàn Kiến Vũ: "Anh thể xin nghỉ phép ?"

Hàn Kiến Vũ: "Chị vẫn cho , chị nhập đội ở ?"

Vương Hồng: "Tây Nam. Từ những gì Tiểu Thất miêu tả về chỗ các , nơi nhập đội còn nghèo hơn quê các nữa."

Hàn Kiến Vũ: "Chắc mất mấy ngày? Một tuần đủ ?"

Vương Hồng: "Đủ , nhưng chỉ mấy chúng e là ."

Hàn Kiến Vũ: "Anh tìm thêm hai nữa."

Hoắc Thanh Thanh: "Em thấy một thể."

Vương Hồng: "Ai?"

Hoắc Thanh Thanh: "Cố Thiệu Huy."

Loading...