Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 84: Cùng nhau bảo vệ, cùng nhau nâng đỡ
Cập nhật lúc: 2025-09-21 08:56:32
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày khi khai giảng, Hoắc Thanh Minh về nhà. Đơn vị của vốn cách Tây Kinh xa, cũng thuộc quyền quản lý của quân khu tỉnh. Dự định của Hoắc Chính là khi ông nghỉ hưu sẽ điều con trai cả về Tây Kinh.
Con trai thứ hai tính tình hoang dã thì cứ để nó tiếp tục ở đồn trú biên cương, tự tích lũy thâm niên, chút việc thực tế lập nhiều công trạng hãy .
Hoắc Thanh Thanh kể cho Cả chuyện của Cao Vân Hà.
Hoắc Thanh Minh : "Em cứ yên tâm học , bên sẽ sắp xếp theo dõi cô . Còn dám chống đối chúng , cái mạng chó của cô rốt cuộc lớn đến ?"
Hoắc Thanh Thanh : "Những chuyện đừng cho cha , để khỏi họ lo lắng."
Hoắc Thanh Minh: "Em cũng quá coi thường hai họ , sớm rõ ràng rành mạch."
Hoắc Thanh Thanh: "A! Sao họ ?"
Hoắc Thanh Minh: "Lẽ nào em quên ba là Tư lệnh quân khu, chuyện gì thể qua mắt lửa ngươi vàng của ông ? em yên tâm, với hai họ , chuyện giao cho lo là ."
Hoắc Thanh Thanh: "Còn nữa, khi em thường xuyên về nhà, rảnh thì dẫn dắt Kiến Vũ nhiều hơn, ?"
Hoắc Thanh Minh tức : " là con gái lớn giữ trong nhà mà! Hai câu rời khỏi Kiến Vũ, trai em là thừa ?"
Hoắc Thanh Thanh: "Anh chị dâu quan tâm là đủ ! À đúng Cả, rốt cuộc cô gái nào thích ? Tuổi mà còn đối tượng, chuyện bình thường ?"
Hoắc Thanh Minh chỉ Hoắc Thanh Thanh: "Hoắc Thanh Thanh, em chuyện kiểu gì đấy? Anh bao nhiêu tuổi hả?"
Hoắc Thanh Thanh bò bàn lớn: "Xin , em lỡ lời. Cha đều quan tâm đến vấn đề cá nhân của , hỏi ngô khoai nên nhờ em hỏi , thật rốt cuộc ? Có thì với gia đình dẫn về mắt chứ? Đây chuyện gì xa dám để khác , là chuyện mà!"
Hoắc Thanh Minh hai mươi tám tuổi, quả thực còn nhỏ nữa.
"Không ." Hoắc Thanh Minh nghiêm túc suy nghĩ một lúc .
Hoắc Thanh Thanh: "Không ? Không thể nào! Anh Cả, lẽ nào giờ từng cô gái nào lọt mắt xanh của ?"
Hoắc Thanh Minh: "Không ."
Hoắc Thanh Thanh trợn mắt mấy cái, nhiệm vụ của cha , vẫn tiếp tục tra hỏi: "Vậy diện mạo khôi ngô thế , lẽ nào cô gái nào chủ động theo đuổi ?"
Hoắc Thanh Minh: "Anh quanh năm suốt tháng gặp mấy cô gái, lấy theo đuổi ?"
Hoắc Thanh Thanh: "Vậy phòng y vụ, đội y tế, bệnh viện gì đó trong đơn vị của các chẳng lẽ con gái ? Lính thông tin con gái chứ? Lính văn công cũng nữ binh mà! Sao như thể chỗ các một đám đàn ông ?"
Hoắc Thanh Minh : "Anh với mấy nữ binh đó."
Hoắc Thanh Thanh: "..."
Cuộc chuyện của hai em rơi bế tắc. Một lát , Hoắc Thanh Thanh : "Vậy thích kiểu con gái như thế nào? Để em về giới thiệu cho một ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-84-cung-nhau-bao-ve-cung-nhau-nang-do.html.]
Hoắc Thanh Minh xua tay: "Không cần, vẫn gặp thích thì hơn."
Hoắc Thanh Thanh: "Được, nhưng cha , ba mươi tuổi mà vẫn động tĩnh gì, họ sẽ sắp đặt hôn nhân cho đấy."
Không Hoắc Thanh Minh cô gái thích, mà thích cảnh giống Hoắc Thanh Thanh, là một cô gái nông thôn. Hoắc Thanh Thanh và Hàn Kiến Vũ, gia đình còn cách nào khác chấp nhận, bây giờ vì chuyện hộ khẩu của Hàn Kiến Vũ và hai đứa trẻ, cũng như công việc của Hàn Kiến Vũ, ba còn hạ nhờ vả, mà vẫn khó giải quyết, dù cũng là chính sách quốc gia, Hoắc Chính mới phục hồi chức vụ cũ cũng dám trái chính sách.
Mà Hoắc Thanh Minh là con trai trưởng trong nhà, nếu tìm một vợ nông thôn nữa, thì ba lẽ tức c.h.ế.t thật. Chưa đến chuyện coi trọng coi thường nông thôn, chỉ riêng việc chuyển hộ khẩu nông thôn thành phố khó .
Cô gái mà Hoắc Thanh Minh thích thực vẫn còn cơ hội, cho nên, cố ý đánh trống lảng để kéo dài thời gian. Cô gái đó ở vùng núi Tây Nam, cha sớm mất, sống cùng ông bà nội. Ông nội mấy năm chặt củi ngã chết, cô và bà nội nương tựa mà sống, may mà bà nội vẫn luôn cho cô học.
Mấy năm cha Hoắc Thanh Minh xảy chuyện, ở đơn vị cũng chèn ép, điều thi hành nhiệm vụ ở Tây Nam thì ngã xuống vách núi thương nặng, cô gái tên Kim Phục Linh đó cứu giúp. Sau khi tỉnh , tìm cách liên lạc với đơn vị, đó vẫn luôn ở nhà dân địa phương dưỡng thương cho lành mới trở về đơn vị.
Hoắc Thanh Minh vẫn luôn giữ liên lạc với hai bà cháu họ. Hai năm bà cụ ốm nặng qua đời, Hoắc Thanh Minh nhờ tìm cho Kim Phục Linh một công việc tạm thời ở hợp tác xã mua bán huyện. Cô gái chăm chỉ đáng tin cậy, công việc xuất sắc. Năm ngoái cô cũng tham gia thi đại học, vì thời gian ôn tập quá ngắn, mà cô chỉ học hết cấp hai, nên thi đỗ. Hoắc Thanh Minh khuyến khích cô sang năm tức là năm nay tiếp tục thi.
Hoắc Thanh Minh đột nhiên hỏi em gái: "À đúng , khôi phục thi đại học chỉ một tháng chuẩn , em thi như ?"
Hoắc Thanh Thanh: "???"
"Anh Cả, đang vấn đề cá nhân của mà, hỏi chuyện thi đại học ?"
Hoắc Thanh Minh: "Vấn đề của xong , cho nên, hỏi em chút về chuyện thi đại học."
Hoắc Thanh Thanh: "Bình thường em cũng sách mà! Còn cảm ơn và mua cho em cái radio, em tin tức liền cảm thấy việc khôi phục thi đại học là xu thế tất yếu, cho nên, cũng chuẩn ."
Hoắc Thanh Minh: "Cái tin, nhưng vẫn cảm thấy chỗ nào đó đúng."
Hoắc Thanh Thanh trong lòng giật nảy : "Chỗ nào đúng?"
Hoắc Thanh Minh: "Trước việc học của em cũng như ? Hơn nữa nhớ hình như em thích học lắm?"
Hoắc Thanh Thanh: "Con sẽ đổi mà! Em hạ phóng về nông thôn nông dân, còn lấy chồng nông dân, sinh hai đứa con nông dân, xem em nắm bắt cơ hội, lẽ nào thực sự ở nông thôn cả đời ?"
Hoắc Thanh Minh chằm chằm em gái một lúc lâu, : "Vậy theo ý em, em thấy một chỉ học hết cấp hai thể thi đỗ đại học ?"
Chỉ cần Kim Phục Linh thi đỗ đại học, cha tuyệt đối sẽ đồng ý cho họ qua .
Hoắc Thanh Thanh : "Nói thật là khó khăn, nhưng cũng chắc, dù với giống . Nếu là thông minh, chỉ IQ cao thể chịu cái khổ của việc học, thì thể sẽ thi đỗ, cũng thể thi tồi, tùy mà khác ."
Hoắc Thanh Minh gật gật đầu: "Được, ."
Hoắc Thanh Thanh đột nhiên nhớ đến cuộc hôn nhân kiếp của Cả, trong đầu xoay chuyển một vòng, hỏi: "Anh hỏi dò cho ai ?"
Kiếp , chị dâu là do gia đình sắp đặt, quan hệ hai vẫn luôn , kéo dài nhiều năm cuối cùng vẫn ly hôn. Anh Cả mãi đến hơn bốn mươi tuổi mới lấy một cô y tá, chung cuộc sống cũng trôi qua mơ mơ hồ hồ, quan hệ với gia đình cũng xa cách. Còn cô và Trương Quốc Hoa thì bề ngoài hào nhoáng, bên trong thất bại thảm hại. Người nhà vẫn luôn cô về chuyện kết hôn sinh con ở nông thôn, mà Trương Quốc Hoa cô sợ nhất điều gì, nên cuộc sống của cả hai đều một lời khó hết.
"Anh?" Mắt Hoắc Thanh Thanh đỏ lên, giọng mềm mại, Cả : "Gia đình chúng dễ dàng gì, em hy vọng kiếp chúng đều bình an và sống thuận lòng thuận lợi. Anh tâm tư gì cứ với em, em sẽ bảo vệ Cả như Cả bảo vệ em.
Chúng cùng nâng đỡ, Cả tin em!"