Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 83: Vẫn ăn không đủ no sao?
Cập nhật lúc: 2025-09-21 08:55:16
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai chuyện một lúc, ký túc xá thực sự quá chật chội, Hoắc Thanh Thanh đề nghị ngoài dạo gần đó, tìm một nhà hàng quốc doanh ăn cơm.
Hàn Kiến Vũ đẩy xe đạp theo hai , quan sát các cửa hàng và tình hình đường xá hai bên, cần quen địa hình.
Hoắc Thanh Thanh hỏi Lâm An An: "Cao Vân Hà tìm gây sự ?"
Lâm An An lắc đầu: "Không , tớ cũng thấy khá kỳ lạ, cứ nghĩ cô sẽ tìm tớ gây sự, mà một cũng tìm, lẽ nào cô chỗ ở của tớ? Hay là thật sự định tìm tớ gây sự nữa?"
Hoắc Thanh Thanh : "Cô tìm gây sự là chuyện , nhưng thể đề phòng. Khai giảng đến Thiên Tân cũng coi như thoát khỏi cô . Tớ thật với , cảm giác cô như điên , hôm nay đường hai đứa tớ đến chỗ cô dẫn một đám con em công nhân nhà máy vây đánh."
Lâm An An sợ hãi: "Thật ? Sao cô dám?"
Hoắc Thanh Thanh: " cô dám đấy!"
Lâm An An sờ sờ Hoắc Thanh Thanh: "Hai chứ?"
Hoắc Thanh Thanh: "Đương nhiên là , nếu thì cũng đến đây ."
Lâm An An thở dài, : "Tớ cũng một chuyện về tình cảnh của cô khi về thành phố. Bố dượng của cô những chuyện cô ở nông thôn, những chạy việc cho cô mà còn yêu cầu cô tìm một nhà nào đó gả cô , lo lắng để cô ở nhà sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của các em. cô kén chọn, tìm đối tượng ý? Sau đó cô nhờ sắp xếp cho cô một công việc tạm thời, cũng việc bữa đực bữa cái tử tế nên sa thải, thi đại học cũng đỗ, theo mấy tên du côn lưu manh lêu lổng.
Cô cũng quá liều lĩnh , về hơn một năm , lẽ nào tình hình trị an và pháp luật hiện nay ? Vẫn tưởng là mấy năm ? Động một tí là tụ tập đánh . Giữa ban ngày ban mặt dám động đến con gái của Tư lệnh quân khu, thật sự là điên ."
Hoắc Thanh Thanh: "Chắc là cô cài theo dõi tớ ở gần khu nhà chúng tớ. Hôm nay, hai đứa tớ sở dĩ thoát an là vì cô đánh giá thấp bản lĩnh của Hàn Kiến Vũ."
Lâm An An: "Thật sự tay ?"
Hoắc Thanh Thanh lắc đầu: "Có thể là tay, động chân một cái hai thương nặng, một trong đó chính là Cao Vân Hà, những còn liền sợ hãi chùn bước."
Lâm An An "phụt" một tiếng , : "Không ngờ đối mặt với đám khốn nạn vô pháp vô thiên đó mà thể bình tĩnh đối phó, thật sự hiếm ."
Hoắc Thanh Thanh: "Đó là đương nhiên."
Lâm An An chút lo lắng: "Vậy thương nặng như thế, hai sẽ chuyện gì chứ?"
Hoắc Thanh Thanh: "Dù thì bọn họ cũng thấy động chân, cho dù thấy thì chứ? Chẳng chút bằng chứng nào cả. Đầu gối của Cao Vân Hà chắc là phế , một tên đầu gấu rụng hai cái răng cửa , chảy m.á.u mũi, những khác chắc . À đúng , một trong đó tên là Thạch Xuyên, qua ? Cũng là thanh niên trí thức từng hạ phóng ở công xã Quan Sơn, nếu tớ nhầm thì hôm nay chính là là đầu sỏ."
Lâm An An : "Tớ về , khi về thành phố sắp xếp công việc, Văn phòng Sắp xếp Việc cho Thanh niên Trí thức khu vực bố trí cho một công việc tạm thời, việc tử tế, nhà máy khai trừ, liền kéo mấy bắt đầu nghề cướp bóc.
Vậy là đúng , chắc là Cao Vân Hà thuê Thạch Xuyên, Thạch Xuyên hô một tiếng vẫn thể tập hợp vài ."
Hoắc Thanh Thanh: "Xem Cao Vân Hà hôm nay là mất cả chì lẫn chài, lắm."
Lâm An An : "Tớ còn tưởng cô từ đó sẽ an phận, ngờ vẫn dám tìm gây sự. chuyện hồi ở Hàn Gia Thôn thì liên quan gì đến chứ?"
Hoắc Thanh Thanh: "Trong lòng cô , chính là liên quan đến tớ, chuyện tớ chuẩn tâm lý ."
Lâm An An : "Hai vẫn nên cẩn thận đề phòng một chút, kẻ tiểu nhân đó bám lấy là phiền phức lắm, cô bây giờ hổ nữa , cũng sẽ coi chính quyền gì , bình thường chuyện như hôm nay ."
Hoắc Thanh Thanh : "Yên tâm, tớ cách đối phó cô , trở về đây khác với ở Hàn Gia Thôn , cô tưởng may mắn một thì nào cũng may mắn ? Hừ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-83-van-an-khong-du-no-sao.html.]
Nói đến đây, Lâm An An tỏ ngượng ngùng, : "Chuyện đó đều tại tớ, thực sự xin , Thanh Thanh."
"Đừng nữa, tớ trách , nếu trách đến tìm ? Mỗi đều khó khăn riêng, huống chi khó khăn của còn lớn hơn bọn tớ nhiều, tớ mà."
Lâm An An là nữ sinh nghèo nhất và chịu khổ giỏi nhất ở điểm thanh niên trí thức, nhưng mỗi năm vẫn đủ điểm công lao động, còn nợ tập thể. Nhà của các nữ thanh niên trí thức khác ít nhiều còn thể trợ cấp một chút, nhưng cô thì như gia đình, cái gì cũng tự kiếm lấy.
Tại nhà hàng quốc doanh, Hoắc Thanh Thanh gọi hai món mặn, hai món chay và một món canh. Có thể thấy Lâm An An vẫn ăn đủ no, ít nhất là ít khi ăn cơm như thế , ăn hết hai bát cơm trắng.
Lâm An An hôm nay hề câu nệ chút nào, ăn thả cửa. Ăn uống no nê xong, hai , : "Để Hàn chê , thật là hơn một tháng nay tớ ăn cơm trắng và thịt."
Hàn Kiến Vũ : "Có gì đáng chê ? Không đủ thì gọi thêm món nữa?"
Lâm An An xua tay: "Đủ đủ , ăn no quá ."
Hoắc Thanh Thanh: "Bây giờ họ còn đòi tiền ?" Nếu , một tháng hai mươi đồng là đủ cho cô dùng chứ! Sao còn ăn đủ no?
Lâm An An lắc đầu: "Không , cắt đứt quan hệ . Lương đủ cho tớ dùng, tiết kiệm một chút còn thể để dành ít, chủ yếu là một tháng kỳ thi đại học, tớ ăn uống , bổ sung dinh dưỡng cho bản , thi xong thì ăn uống qua loa cho xong bữa, tớ để dành chút tiền để khai giảng phòng khi cần gấp."
Hoắc Thanh Thanh xoa đầu Lâm An An: "Cần tiền thì cứ với tớ, đừng để bản chịu thiệt thòi, nghiệp kiếm tiền trả tớ ."
Kiếp , Lâm An An ơn với cô, kiếp , cô nhất định bảo vệ cô . Cô cũng An An thích Hàn Kiến Vũ, nhưng cô cũng chỉ là thích chứ hề hại họ.
Lâm An An : "Bây giờ đủ dùng, nếu cần tớ nhất định sẽ tìm vay, dù tớ cũng chỉ và Hiểu Nguyệt là bạn bè, tìm hai thì còn tìm ai ?"
Hoắc Thanh Thanh thấy sống mũi cay cay, gật đầu : "Được!"
Lâm An An : "À đúng , còn một chuyện quan trọng tớ hỏi , thật cho tớ đấy?"
Hoắc Thanh Thanh gật đầu: "Chuyện gì cứ hỏi ?"
Lâm An An : "Hội Liên hiệp Phụ nữ và Văn phòng Sắp xếp Việc cho Thanh niên Trí thức can thiệp chuyện của tớ, là nhờ , đúng ?"
Hoắc Thanh Thanh im lặng một lúc, gật đầu: ", là tớ nhờ Cả tớ tìm , cụ thể tìm ai thì tớ cũng hỏi kỹ, dù cũng chỉ là công việc tạm thời, cần để trong lòng.
Những chuyện kinh thiên động địa xảy ở Hàn Gia Thôn, ba tớ , tớ với họ, chỉ với Cả thôi, cho nên, chuyện của cũng chỉ thể nhờ Cả tớ lo liệu."
Mắt Lâm An An đỏ lên, : "Chuyện lớn như tớ thể để trong lòng? Cậu là nếu lúc đó ai quản, thì bây giờ tớ thể ở đây , sớm vợ cho con trai ngốc nhà khác .
Lúc đó của Hội Phụ nữ và Văn phòng Sắp xếp xuất hiện ở nhà tớ, tớ là liên quan đến nhà , bình thường chuyện đó ."
Hoắc Thanh Thanh và Lâm An An ôm một lúc.
"Hãy học hành cho nhé! Sau sẽ ngày càng hơn."
"Ừ! Cậu cũng ."
"Mấy hôm nữa đến nhà tớ chơi, thăm bọn trẻ nhé?"
"Được! Tớ sớm nhớ chúng nó ."