Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 23: Ép Cô Ấy Rút Đơn Kiện
Cập nhật lúc: 2025-09-12 02:19:38
Lượt xem: 95
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời khai của Cao Vân Hà và Lưu Xuân Yến bây giờ mâu thuẫn, cả hai đều bắt đầu đổ cho .
Cao Vân Hà khôn ngoan hơn nhiều, cô hiểu luật và thời thế, nên tỏ yếu thế. Còn Lưu Xuân Yến thì khác, ban đầu nhận thức mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Đến khi bắt mới sợ hãi, dùng đủ cách từ lóc, loạn đến dọa tự tử đều vô dụng, bây giờ cũng ngoan ngoãn hơn.
Gia đình Cao Vân Hà tìm luật sư cho cô . Nhà đẻ Lưu Xuân Yến thấy chuyện lớn cũng mặc kệ, nhà họ Hàn cũng đoái hoài, Lưu Xuân Yến bây giờ luật sư.
Mẹ Hàn thấy , đành lòng, dù cô cũng sinh cho nhà họ Hàn hai thằng con trai,vì định thuyến phục cả nhà mời luật sư cho cô , giảm mấy năm tù mấy năm,!
Vụ án của Cao Vân Hà và Lưu Xuân Yến định ngày xét xử một tuần nữa.
Lâm An An nhờ bố thuê luật sư ở tỉnh cho , nhưng Lâm : "Nhà cần thuê luật sư ."
Lâm An An : "Sao cần ạ? Con là hại, luật sư ?"
Hoắc Thanh Thanh : "Bác trai, bác gái, tiền luật sư cho An An để con trả."
Sắc mặt bố Lâm khó coi, họ , Lâm : "Sao, hai đứa thật sự định đẩy con bé họ Cao chỗ c.h.ế.t ?"
Lần đến lượt Hoắc Thanh Thanh, Lâm An An và Hàn Kiến Vũ ngớ . Sao thái độ của bố Lâm đột nhiên đổi lớn thế ?
Lâm An An hỏi : "Mẹ, là ý gì? Họ g.i.ế.c con cơ mà? Tòa phán thế nào là quyền của thẩm phán chứ! Sao thành chúng con xử tử hình cô ?"
Mẹ Lâm : "Trưa nay lúc lấy cơm, gặp của con bé họ Cao ."
Lâm An An cau mày: "Thảo nào bố lâu thế, bà gì với bố ạ?"
Mẹ Lâm : "Bà hòa giải với nhà . Họ thể bồi thường riêng cho nhà một khoản tiền, để con rút đơn kiện."
Lâm An An tức đến đau cả vết thương: "Bà mơ giữa ban ngày ? Con gái bà g.i.ế.c con đấy!"
Mẹ Lâm thở dài, liếc Hàn Kiến Vũ và Hoắc Thanh Thanh, : " con bé họ Cao và cái bà nhà quê họ Lưu vốn chẳng thù chẳng oán gì với con, g.i.ế.c con chứ? An An, thật con vẫn hết sự thật với bố ."
Hoắc Thanh Thanh và Hàn Kiến Vũ ngoài cũng khá lâu, hóa trong bệnh viện cũng xảy vài chuyện mà họ .
Thảo nào phòng bệnh, sắc mặt và thái độ của bố Lâm khác .
Lâm An An: "Mẹ, thế là ?"
Bố Lâm : "Mẹ của con bé họ Cao kể hết đầu đuôi câu chuyện cho bố . Nguyên nhân sự việc là do cô Hoắc đúng ! Con thương là vì cô , cho nên vợ chồng họ mới tích cực chạy đôn chạy đáo lo cho con như , ?"
Lâm An An thể tin nổi hai mặt là bố : "Bố, , con là con gái của bố mà? Sao thế ? Dù thế nào con cũng là hại cơ mà!"
Mẹ Lâm : "An An, con đừng kích động, với bố hết nào!"
Lâm An An: "Con ! Con sẽ rút đơn kiện ! Chuyện lớn như mà rút đơn kiện, bố nghĩ gì ?"
Bố Lâm biến sắc, quát lên giận dữ như biến thành khác: "Bao nhiêu năm nay nuôi con đúng là công cốc! Mấy năm ở quê chẳng tiến bộ chút nào, còn theo mấy đứa gì học cái thói gì thế hả?"
Lâm An An lắc đầu: "Rốt cuộc bố con ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-23-ep-co-ay-rut-don-kien.html.]
Bố Lâm : "Rút đơn kiện, chúng giải quyết riêng. Thứ nhất, hai đứa nó cố ý g.i.ế.c con, chỉ là tai nạn thôi. Với , giờ con cũng ?"
Lâm An An tin tai nữa, cô lắc đầu, giọng tuyệt vọng: "Con thật sự nghi ngờ con con ruột của bố . Làm gì bố ruột nào đối xử với con gái như ?"
Hoắc Thanh Thanh và Hàn Kiến Vũ định lên tiếng, bố Lâm họ như kẻ thù: "Đồng chí Hàn, cô Hoắc, mời hai ngoài . Đây là chuyện nhà của chúng , cần ngoài xen ."
Hoắc Thanh Thanh : "Bác trai, bác gái, con cần của Cao Vân Hà gì với hai bác, nhưng vụ lập án . Lúc đó cả làng xóm ở Hàn Gia Thôn đều trông thấy! Mấy chục thanh niên trí thức cũng chứng kiến bộ sự việc. Sao hai bác thể rút đơn là rút đơn ? Đã , hai bác lôi cả con chuyện , con thể quan tâm. Cho dù đúng là An An lúc đó bí mật của họ nên họ mới nảy ý định g.i.ế.c , thì việc họ g.i.ế.c là sự thật mà!"
Tim Lâm An An lạnh ngắt, cô lắc đầu: "Thanh Thanh, hai ngoài !"
Giây phút , Lâm An An tin lời đám bạn trong xóm ngày xưa , rằng cô là đứa trẻ bố nhặt về từ đống rác.
Nếu gặp chuyện là đứa em gái em trai kém cô hơn hai tuổi, liệu bố như ?
Chẳng qua họ chỉ khoản tiền của nhà họ Cao mà thôi.
Năm đó Lâm An An thể ở hợp tác xã mua bán, nhưng bố nhất quyết bắt cô xuống nông thôn, bởi vì nếu cô thì đứa em gái thi trượt cấp ba sẽ .
Bố Lâm bắt đầu " công tác tư tưởng" cho Lâm An An.
Mẹ Lâm : "Con bé họ Cao bình thường quan hệ với con cũng tàm tạm, chẳng thù oán gì. Gốc rễ vấn đề là ân oán giữa bà nhà quê Lưu Xuân Yến với vợ chồng Hoắc Thanh Thanh kìa. Đằng con chẳng trời cao đất dày là gì mà dây dưa với con bé Hoắc Thanh Thanh chi? Giờ thấy , tự rước họa đấy!"
Lâm An An: "Nhà họ Cao đưa bố bao nhiêu tiền?"
"Một nghìn tệ tiền mặt, ba trăm cân tem phiếu lương thực."
Lâm An An: "Nhà họ Cao giàu thế cơ ? Cao Vân Hà còn nghèo hơn cả con nữa mà."
Bố Lâm : "Nhà ngoại nó tiền. Chuyện tiền đồ của con cái, bố nào mà chẳng lo, dù đập nồi bán sắt cũng lo cho xong. Chỉ con , chẳng bao giờ nghĩ cho gia đình, suốt ngày lêu lổng với hạng nào ? Con bé Hoắc Thanh Thanh lấy chồng nhà quê, cả đời đừng mong về thành phố nữa, con cứ sáp gần nó gì, lợi lộc gì chờ con chắc?"
Lâm An An tuyệt vọng. Cô bố luôn núp danh nghĩa nhà giáo mẫu mực để lấy tiếng với hàng xóm láng giềng, bề ngoài đối xử với cô cũng tệ, nhưng cứ đụng đến lợi ích của em trai em gái là họ trở thành bộ mặt khác hẳn.
Lâm An An im lặng hồi lâu : "Vụ lập án , con rút đơn kiện cũng dễ ."
Mắt bố Lâm sáng lên, xem hy vọng: "Con cứ rút đơn kiện phiên tòa, khai lời khai là . Cứ lúc đó con đập đầu đá, trí nhớ hỗn loạn, giờ mới nhớ vài chuyện."
Mẹ Lâm đế thêm: "Vốn dĩ là con đổ oan cho con bé họ Cao còn gì!"
Lâm An An nhạt: "Được, con thể rút đơn kiện, nhưng con điều kiện."
"Nói ?"
"Thứ nhất, bố cho con thế thật sự của con. Thứ hai, nếu con rút đơn kiện, nghĩa là con cũng thể ở Hàn Gia Thôn nữa, bố lo cho con về thành phố, sắp xếp một công việc."
Bố Lâm , Lâm lập tức sắm vai hiền, chấm nước mắt : "Con ngoan, đúng là con ngoan của , nhưng con đúng là do bố sinh mà?"
Lâm An An gào lên: "Không ! Không ai đối xử với con gái ruột của như thế cả! Con từ lâu con do bố sinh ! Nếu bố cho con phận thật, con sẽ theo vụ kiện đến cùng, bố đừng hòng lấy một xu nào hết!"
Bên ngoài cửa, Hoắc Thanh Thanh nhắm mắt : "Thôi xong , An An sắp rút đơn kiện."