Trở về mạt thế cưới hắc đế giành lấy không gian của anh - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-11-09 00:36:26
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mặc Diễm, cũng dám mang con của xét nghiệm ADN ?”

 

Vừa thấy bốn chữ “xét nghiệm ADN”, Trần Tử Lăng lập tức nổi giận. Cái đồ đáng c.h.ế.t , nhốt cô trong gian của lâu như , giờ còn dám nghi ngờ cô.

 

Mặc Diễm tiếng cô quát liền vội vàng giải thích.

“Em đừng giận, tin em. Chỉ là chuyện xảy quá đột ngột, khó tránh khỏi thấy nghi ngờ.”

 

Thấy cô tức giận, trong lòng cũng chột . Bởi rõ, đêm đó giữa hai , cô thật sự là đầu tiên.

 

“Được lắm Mặc Diễm, sớm muộn gì cũng sẽ khiến hối hận vì đối xử với như thế .”

 

Trần Tử Lăng lạnh giọng đáp. Nghĩ đến thể sinh con, cô đành tạm thời nhịn xuống cơn tức. Chờ khi hết tháng, cô sẽ tự tay nhốt gian của , để nếm thử cảm giác giam cầm mười năm tám năm xem chịu nổi .

 

“Em chắc đói , bảo chuẩn cơm cho em, ăn chút .”

 

Nghe cô mà lòng Mặc Diễm nặng trĩu, nhưng dám cãi . Cô sinh ba đứa con, sức khỏe yếu, sợ thêm sẽ cô kích động. Dù việc lén xét nghiệm ADN đúng là khiến cô tổn thương.

 

Trần Tử Lăng thèm để ý, chỉ cúi đầu ăn cơm. Cô chờ đến khi thể hồi phục sẽ tính sổ tất cả.

 

“Những món hợp khẩu vị ? Nếu thích, sẽ bảo đổi. Cạnh đây nhà hàng của chúng , ăn gì cũng .”

 

Mặc Diễm sắc mặt cô vẫn lạnh nhạt, cố tìm cách dỗ cô vui lên.

 

“Nếu nữa, lẽ ăn ngon hơn đấy.”

 

Trần Tử Lăng liếc một cái, tiếp tục ăn. Cơn giận trong lòng cô vẫn nguôi. Bị nhốt lâu như thế, bây giờ sinh con, nghi ngờ cô. Tất cả những chuyện , cô sẽ tính sổ .

 

Mặc Diễm thở dài, cô vẫn đang giận, chỉ đành yên lặng một bên. Đợi cô ăn xong, nhẹ nhàng thu dọn chén đũa nhỏ.

“Em nghỉ ngơi , ngoài một lát.”

 

Trần Tử Lăng đáp. Anh chỉ thể khẽ khép cửa , trong lòng chất đầy lo lắng và bối rối. Giờ họ con, thể hành xử như nữa.

 

Hai ngày , Mặc Diễm hầu như rời khỏi phòng. Anh thường bế con, dỗ con, dù bảo mẫu chuyên nghiệp. Trần Tử Lăng ăn uống đều do sắp xếp lo liệu, nhưng cô vẫn lạnh nhạt, thỉnh thoảng còn mắng vài câu.

 

Nghĩ đến quãng thời gian cô nhốt, cũng thấy áy náy. Dù giận vì cô cứng đầu, nhưng mỗi ba đứa nhỏ, lòng mềm xuống. Anh quyết định chờ cô khỏe hẳn sẽ chuyện rõ ràng.

 

Đến ngày thứ năm, Trần Tử Lăng thể xuất viện. Cô sinh thường, nên hồi phục nhanh. Ba đứa nhỏ đều khỏe mạnh khi kiểm tra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-mat-the-cuoi-hac-de-gianh-lay-khong-gian-cua-anh/chuong-61.html.]

 

“Đi đến khu nhà xe của công ty, đưa họ hai mươi triệu, giờ thu . Thiên tai sắp đến , về nước.”

 

“Xe đều đang ở đó, cần gấp. Chờ khi em ở cữ xong tính. Giờ về biệt thự nghỉ ngơi , chuyện để , đừng ảnh hưởng đến con.”

 

Mặc Diễm cố khuyên, cô động đến sức khỏe.

 

“Chúng bằng xe cũng chẳng ảnh hưởng đến con.”

 

Cô vẫn kiên quyết. Thấy đồng ý, cô định một .

 

“Công ty đó cũng là của , em đừng nháo nữa. Đợi em khỏe bàn tiếp.”

 

Mặc Diễm bắt đầu cau mày, mấy ngày nay chiều cô quá nhiều, giờ cô càng lúc càng cứng đầu.

 

“Nếu dám ngăn , sẽ véo con gái đấy.”

 

Cô lập tức bế đứa bé gái từ tay bảo mẫu. Cô sớm nhận , Mặc Diễm yêu thương con gái nhất trong ba đứa.

 

“Em dám Trần Tử Lăng! Nếu em hại con , sẽ khiến em sống bằng c.h.ế.t. Anh cho em , con đối với quan trọng hơn bất cứ ai, kể cả em.”

 

Vừa cô dọa, Mặc Diễm liền nổi giận. Anh thật sự hiểu nổi cô. Đứa trẻ cũng là con của cô, thể những lời ?

 

Tiếng quát quá lớn, khiến ba đứa nhỏ đang ngủ giật òa.

 

“Bảo bối ngoan, đừng sợ, ba ở đây. Ba sẽ để ai các con tổn thương.”

 

Mặc Diễm vội vàng dỗ con.

 

Trần Tử Lăng thấy bọn nhỏ cũng quá để tâm, chỉ nhẹ nhàng dỗ bé gái trong tay. Ở kiếp , cô một nuôi con trong cảnh khắc nghiệt, tiếng trẻ con với cô chẳng gì lạ.

 

thật sự định hại con, chỉ dọa Mặc Diễm một chút.

 

Mặc Diễm dỗ con cô, trong mắt đầy phẫn nộ và thất vọng.

“Trần Tử Lăng, em quá đáng thật . Vì mấy chiếc xe mà lấy con uy h.i.ế.p ? Con mà em vẫn thờ ơ như , em thật sự tim ?”

 

Cô chỉ cúi đầu, đáp. Trong lòng cô nghĩ, nếu , cô đến nông nỗi .

 

Còn , phụ nữ mặt, chỉ cảm thấy rối bời. Không là giận cô, thương cô, sợ chính đ.á.n.h mất tất cả.

Loading...