Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trở về cùng gia bạo tra nam lãnh chứng trước một ngày - 2348

Cập nhật lúc: 2025-07-06 03:38:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , cánh cửa phòng bên trong khẽ mở.

Cố Vĩ bước , hốc mắt vẫn còn đỏ, hiển nhiên trải qua một hồi xúc động nhỏ. Nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt ông  mang theo sự kính trọng và cảm kích:

“Cố quân y, đương nhiệm mời cô cùng Thiếu Ngu .”

Cố Nguyệt hoài gật đầu, cùng Thiếu Ngu trong phòng.

Ánh mắt cô dừng đàn ông trung niên đang giường.

Tần Hữu Công tỉnh.

Lúc ông còn hôn mê, dù phận ông là đầu Tần hệ, cô cũng từng cảm thấy gì đặc biệt. giờ đây, khi ánh mắt rọi thẳng cô, một đôi mắt thấu lòng , từng giữa lằn ranh sống c.h.ế.t mà phân định quyền lực, từng quyết đoán lệnh khiến một vùng rung chuyển, cô mới thật sự hiểu đàn ông là "trụ cột chính trị" của Tần hệ.

 

Đó ánh mắt của một bệnh nhân ở lằn ranh sinh tử bồi hồi cứu trở về.

Mà là của một đỉnh kim tự tháp quyền lực, quanh năm gió tanh mưa m.á.u mà vẫn khuất.

Tĩnh. Lạnh. Sâu. Không biểu cảm, lay động, nhưng đủ khiến đối diện tự cảm thấy đang soi chiếu đến tận đáy tâm can.

Đó là ánh mắt của một con d.a.o giấu kín trong bao — cần rút cũng đủ khiến khác lùi bước. Một thứ sát khí cố tình tạo , mà là kết tinh của mấy chục năm lăn lộn trong chính trường sinh tử.

Nga

Cũng ngay giây phút , cô bỗng hiểu : vì Tần hệ thể giữ thế vững như bàn thạch ngay cả khi Tần Hữu Công đang giường bệnh ? Vì Khương hệ vẫn dám hành động khinh suất trong lúc , dù chắc Tần Hữu Công trúng chiêu ?

Người như Tần Hữu Công, trong bất cứ cảnh nào , vẫn là một bức tường sống.

Trong lúc Cố Nguyệt Hoài Tần Hữu Công, ánh mắt của Tần Hữu Công cũng đặt ở Cố Nguyệt Hoài cùng Yến Thiếu Ngu.

Một thoáng yên lặng trôi qua, Tần Hữu Công mấp máy môi, giọng khàn đặc :

“Vị chính là Cố quân y ?"

Cố Nguyệt Hoài bước lên, thẳng , gật đầu.

Tần Hữu Công gật nhẹ, ánh mắt còn lạnh lẽo như , mà mang theo chút cảm khái:

“Cảm ơn cô. Nếu cô... thì cái già e là thể tiếp tục chống đỡ nữa."

"Cô cứu . Cũng cứu Tần hệ."

Cố Nguyệt Hoài bình thản, gật đầu nhẹ:

“Ngài quá lời . Đây là trách nhiệm của .”

Tần Hữu Công mỉm , ánh mắt khẽ chuyển hướng, về phía Tần Lập Quốc và Tần Thục Hoa ở một bên: “Lập Quốc, Thục Hoa, hai đứa ngoài . Cha vài lời riêng với Cố quân y.”

Tần Lập Quốc gật đầu đáp "", thuận tay giúp Tần Hữu Công chỉnh chăn,   khi rời còn hướng về phía Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng cúi đầu, ánh mắt lộ vẻ cảm kích chân thành.

Lúc , tính tình táo bạo Tần Thục Hoa cũng thêm cái gì,im lặng theo phía Tần Lập Quốc cửa.

Cánh cửa khép , bầu khí lập tức trở nên yên tĩnh hẳn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2348.html.]

Tần Hữu Công sang, ánh mắt dừng Đường lão:

“Phùng lão ?”

Đường lão khựng một chút, thoáng sang Cố Nguyệt Hoài, mới trầm giọng đáp:

“Phùng lão tự đích điều tra phận thật sự của hàng đầu sư Khương hệ. Đương nhiệm, cá nhân cho rằng, việc cấp bách mắt là làm theo lời Cố quân y kiến nghị: tra xét những cơ hội tiếp xúc gần gũi với ngài.”

Tần Hữu Công thoáng ngẩn , đáy lòng trầm xuống.

“Ý Đường lão là… bên cạnh vấn đề?”

Ông việc bản đột nhiên nhiễm bệnh nặng là do thủ đoạn của hàng đầu sư, mà bày mưu đặt kế chắc chắn chính là Khương hệ. nếu thật sự là cận tiếp tay… thì vấn đề liền nghiêm trọng hơn nhiều.

Đường lão trực tiếp trả lời, mà nghiêng sang Cố Nguyệt Hoài: “Cố quân y?”

Cố quân y là trực tiếp cứu sống đương nhiệm, là ân nhân của Tần hệ, thời điểm như hiện tại, lời của cô càng trọng lượng.

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, kiên nhẫn giải thích một : ““Đương nhiệm, theo hiểu của , hàng đầu thuật thể trực tiếp thi triển lên bảo vệ nghiêm mật như ông. Bất kể là ám toán mê hoặc đều cần một thứ gọi là ‘vật môi giới’. Đó thể là đồ vật ông thường xuyên sử dụng, cũng thể là những thứ ông ăn uống mỗi ngày.”

Cô dừng một nhịp tiếp, giọng trầm xuống một cung:

“Mà những thứ , nếu cận tận bên cạnh, e là ai khả năng động . Ông hẳn cũng , tiếp cận ông cần vượt qua bao nhiêu tầng kiểm soát. Một bình thường, dù ý đồ, cũng năng lực tiến gần đến .”

Mày Tần Hữu Công nhíu thành hình chữ 川.

Trong khí dường như xuất hiện khí lạnh len lỏi.

Tần Hữu Công nhắm mắt, im lặng thật lâu. Không ai lên tiếng. Cả căn phòng chìm trong một loại tĩnh lặng nặng nề, như mặt nước cơn giông.

Một lát , ông từ từ mở mắt. Đôi con ngươi từng thấu vô dã tâm và phản trắc nơi chính trường nay lặng lẽ phủ thêm một tầng sương lạnh:

“Lời cô , hiểu.”

Ông   Cố Nguyệt Hoài, giọng tuy khàn nhưng vẫn vững:

“Tôi sẽ đích cho điều tra chuyện . Tuyệt đối sẽ để cho kẻ khác cơ hội một nữa."

Lời dứt, đáy mắt ông lóe lên tia sáng tàn khốc.

tia sáng đó chỉ thoáng qua, ông thu hồi cảm xúc nhanh, ánh mắt dừng Cố Nguyệt Hoài, tò mò hỏi:

“Cố quân y tuổi còn trẻ, cũng thủ đô, vì hiểu rõ hàng đầu sư đến ? Huống chi, chỉ nhận , mà còn thể hóa giải loại thuật pháp quỷ quyệt ."

Cố Nguyệt Hoài thong dong : “Đương nhiệm, trời sinh vạn vật, luôn tương sinh tương khắc. Có mang theo thể chất phù hợp để sử dụng những pháp môn tà dị, thì cũng , sinh khắc chế chúng. Chẳng qua … chỉ là một thuộc về vế đó.”

Tần Hữu Công sững , trong mắt thoáng hiện ý kinh ngạc, nhưng là sự kinh ngạc thuần túy, hoài nghi. Trên đời nhiều chuyện vượt khỏi nhận thức lý tính, thể đo bằng lẽ thường. Ông sống quá lâu trong thế giới chính trị, hiểu rõ những thứ tồn tại dù tin—chỉ là họ gặp mà thôi.

Ông hạ giọng, thở một thật khẽ.

Khoảng thời gian bệnh tình giày vò, các danh y lượt lắc đầu, thậm chí Đường lão cũng buông tay bất lực, ông từng nghĩ bản sẽ cứ như , nhanh sẽ c.h.ế.t trong u uất, để nhiều công việc còn đang dang dở. Lại nghĩ ở thời khắc cuối cùng ông trời còn thương xót, khiến cho Tần hệ gặp vị quân y thể chất chuyên khắc chế loại tà thuật .

Cho nên, ý trời là mệnh ông vẫn còn thể tuyệt, đúng ?

Loading...