Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trở về cùng gia bạo tra nam lãnh chứng trước một ngày - 2329

Cập nhật lúc: 2025-07-02 14:06:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Phùng lão khẽ biến. Ông ta hơi nghiêng người, đưa mắt nhìn sang Yến Thiếu Ngu một cái, rồi trầm giọng nói : “Yến gia… thông đồng với địch bán nước, tội không thể tha.”

Ông ta dĩ nhiên biết đến Yến gia.

Nhưng tội danh đã được định đoạt, bản án đã đóng dấu niêm phong, không phải nói lật là lật. Trong mắt phần lớn người trong hệ thống, Yến gia đã là "người c.h.ế.t chính trị".

Muốn thay đổi cục diện ấy, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá. Bởi vì kẻ đứng sau sự kiện đó là Khương hệ.

Mà ở cục diện hiện tại, không ai điên đến mức vì một Yến gia đã "rơi đài" mà dám trực diện chống lại thế lực như Khương hệ. Lợi bất cập hại, đó không chỉ là tính toán, mà còn là bản năng sinh tồn trong vũng lầy chính trị.

Cho nên, Yến gia muốn lật lại bản án… gần như là điều không thể.

Cố Nguyệt Hoài mím môi, ánh mắt trầm tĩnh mà kiên định, giọng nói dứt khoát vang lên, không mang lấy một tia do dự: "Yến gia vô tội. Yến gia là bị Khương hệ hãm hại."

Phùng lão khẽ cau mày, ánh mắt trầm xuống, nhìn cô gái trẻ trước mặt như muốn xuyên thấu từng lớp suy nghĩ trong đầu:

"Cô nói vô tội… thì là vô tội sao?"

"Chuyện này liên lụy quá rộng, không chỉ là việc riêng của một gia tộc. Nó liên quan đến cục diện của cả ba hệ phái, hàng chục năm tranh đấu. Không phải chỉ dựa vào lời của một mình cô… là có thể lật lại được sự thật."

"Nếu cô định mượn Hữu Công để làm đòn bẩy, hy vọng ông ấy ra mặt giúp Yến gia xoay chuyển thế cờ… thì ta e rằng, cô đã đánh sai một nước cờ rồi."

Cố Nguyệt Hoài là quân y được đích danh đề cử tới thủ đô, đảm nhiệm chẩn trị cho đương nhiệm Tần hệ, Tần Hữu Công. Trước khi Cố Nguyệt Hoài đặt chân đến nơi đây, toàn bộ thân thế, học thức, lý lịch chính trị đều đã qua nhiều tầng thẩm tra. Phùng lão biết rất rõ, người trước mặt không chỉ là một quân y trẻ tuổi của quân khu thứ 8, mà còn là con dâu Yến gia.

Nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể làm xằng làm bậy, chen chân vào vụ án vốn đã bị định tội từ Trung ương, giúp tội nhân sửa lại án xử sai.

Cố Nguyệt Hoài cong môi, ngẩng đầu nhìn thẳng Phùng lão:“Người Yến gia là người như thế nào, Phùng lão ngài hẳn rõ hơn ai hết. Yến gia vì sao bị vu hãm thông đồng với địch phản quốc ? Cha mẹ chồng tôi vì sao phải vào tù ? Đừng nói là ngài không biết gì ?"

Phùng lão lặng im trong chốc lát, đôi mắt già nua tối đi vài phần, cuối cùng vẫn thở dài một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2329.html.]

Nga

Ông ta chắp tay sau lưng, chầm chậm quay đi, ánh mắt xa xăm dừng lại ở một điểm vô hình ngoài cửa sổ. Sắc mặt ông ta không còn nghiêm khắc mà dần hiện lên vẻ tang thương cùng u uẩn, của một người biết rõ ngọn nguồn, từng chứng kiến ánh sáng lý tưởng, nhưng cũng đã từng bất lực đứng nhìn nó bị vùi sâu dưới tầng tầng quyền mưu và đấu đá chính trị.

“Cái Bang”—trong mắt người ngoài là một tổ chức giang hồ mờ ám, nhưng với những người từng thật sự bước chân vào hệ thống quyền lực ở cấp cao, họ biết rõ: Cái Bang là nơi giao thoa giữa giang hồ và chính trị, giữa dân sinh và an ninh quốc gia.

Từ đô thị lớn đến vùng núi heo hút, từ biên giới tới nội địa, nơi nào có dân là có người của Cái Bang.

Tin tức họ nắm được—còn nhanh hơn cả tình báo quân khu.

Những gì họ nghe được—đôi khi còn chính xác hơn cả hồ sơ mật trên bàn các đồng chí cục trưởng.

Yến Thú Chi là người thế nào, không ai có thể hiểu hơn so với ông ta . Thân là đại tướng, tay nắm binh quyền, thường vào sinh ra tử nơi tiền tuyến, dưới trướng vạn quân, một lệnh ban ra là sống còn. Trên chiến trường, không ai dám nghi ngờ bản lĩnh, cũng chẳng ai dám phủ nhận khí cốt của ông ấy. 

Thế nhưng… dù có cứng rắn đến đâu, cũng không thể thoát khỏi chiếc lưới vô hình của quan trường — nơi danh lợi, quyền lực và đấu đá chằng chịt như tơ nhện.

Đứng ở vị trí ấy, có những chuyện dù biết rõ trắng đen, thị phi, cũng không thể dứt khoát đưa ra quyết định. Một bước đi sai, không chỉ là danh tiếng tiêu tan, mà còn có thể kéo theo sự rung chuyển của cả một hệ thống.

Quyền càng lớn, ràng buộc càng nhiều.

Thân bất do kỷ — đó là bi kịch cố hữu của những người ngồi ở quá cao.

Cố Nguyệt Hoài gằn từng chữ: “Tôi không đòi hỏi gì quá đáng. Chỉ hy vọng đương nhiệm sau khi tỉnh lại, có thể vì Yến gia—lật lại bản án oan.”

Ý tứ rất rõ ràng: một mạng sống, đổi lấy công đạo. Một lời hứa, đổi lấy hy vọng cho gia tộc đã và đang bị chôn sống trong oan khuất.

Phùng lão nheo mắt, ánh nhìn sâu không đáy. Ông ta im lặng trong giây lát, rồi đột ngột hỏi:

“Nếu ta từ chối—cô sẽ không cứu Hữu Công nữa sao?”

Những ngón tay ông ta đang chắp sau lưng bất giác cử động, từng đốt xương khẽ vuốt qua nhau, như đang tính toán, cân nhắc. Nhưng ánh mắt kia, vẫn sắc bén như lưỡi đao, chăm chú dò xét từng phản ứng trên mặt Cố Nguyệt Hoài.

 

Loading...