"Sớm cái gì cũng , trực tiếp gây mê cho xong." Trương Đình Hải lẩm bẩm trong lòng, chỉ bạn học Tạ và với bạn học Triệu: "Cậu là nam sinh, nhát gan hơn cả cô ?"
Triệu Triệu Vĩ ấm ức : "Cô là phẫu thuật."
" thể cá với , nếu cô là phẫu thuật, tuyệt đối sẽ sợ hãi chút nào," Trương Đình Hải chắc chắn Tạ Uyển Oánh là cô gái bình thường mà là một nữ hán tử.
Bị bác sĩ Trương cô giống như một con trai thô kệch, Tạ Uyển Oánh chỉ , để tâm.
Những khác biểu cảm của cô, trong lòng đều thở dài.
Tào Dũng đưa tay , vỗ vỗ vai cô, xoa đầu cô: "Thế nào mà cái đầu dũng cảm đến mức ? Làm gì ai sợ phẫu thuật chứ."
Cửa phòng mổ vài bước , là bác sĩ chính và các phụ tá.
Dẫn đến đầu giường phẫu thuật, Đào Trí Kiệt hỏi thăm tình trạng của bệnh nhân, giọng ôn hòa quan tâm hỏi bạn học Triệu: "Cảm thấy thế nào?"
Trải qua lời giải thích của sư Tào, Triệu Triệu Vĩ suy nghĩ thông suốt. Vị Phật quả thực cần nhận chữa trị cho một bệnh nhân vô ích như , vì thế gật đầu : "Vâng. Em tin tưởng các ."
Tin tưởng . Cháu trai của bác sĩ Triệu đầu tiên những lời với . Trong mắt Đào Trí Kiệt dường như lóe lên sự bất ngờ.
"Tại chữa bệnh cho em? Thật sự vì mối quan hệ với ông nội em ?" Triệu Triệu Vĩ nghĩ nghĩ, dù c.h.ế.t cũng rõ nghi vấn về vị Phật .
"Cậu đầu tiên phát hiện bệnh ở chỗ , là bác sĩ khám ban đầu của ," Đào Trí Kiệt , giọng điệu vô cùng bình tĩnh.
Mọi xung quanh xong, bao gồm cả Triệu Triệu Vĩ, trong lòng chỉ một suy nghĩ: "Trời ơi, hóa trong đầu vị Phật chuyện đơn giản như ?"
Chế độ trách nhiệm của bác sĩ khám ban đầu: nếu bệnh nhân tự tìm bác sĩ khác, bệnh tình cần chuyển đến bệnh viện hoặc chuyên khoa khác để điều trị, dựa yêu cầu bệnh tình của bệnh nhân, Đào Trí Kiệt quả thực cần chịu trách nhiệm đến cùng với bệnh tình của .
Triệu Triệu Vĩ gãi đầu, cách giữa và đại lão ở chỗ ? Bất kể là lời hành động của sư Tào và vị Phật , tất cả đều tuân theo chuẩn tắc nghề y, sẽ ảnh hưởng bởi cảm xúc cá nhân.
Làm bác sĩ, điều quan trọng nhất là lý trí.
Vân Vũ
"Yên tâm," Đào Trí Kiệt quan sát thấy biểu cảm của yên tâm, bắt đầu đưa yêu cầu: "Cậu niềm tin bệnh của sẽ chữa khỏi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-736-chuan-tac-lam-nghe-y-cua-dai-lao.html.]
"Niềm tin của em vốn dĩ ," Triệu Triệu Vĩ tự cổ vũ cho , một cách đầy lý lẽ: "Em nghĩ em thể sống đến trăm tuổi."
"Trăm tuổi?" Trương Đình Hải nhịn mà điên cuồng châm chọc, liếc mắt khinh thường Triệu Triệu Vĩ: "Vừa gây mê, nhịp tim lập tức đập nhanh hơn hẳn. Cậu chắc chắn là sống một trăm tuổi là nhịp tim ngừng đập?"
"Em, cái ..." Triệu Triệu Vĩ kéo khóe miệng đầy bất đắc dĩ, bản cũng kiểm soát nhịp tim của .
Đường cong nhịp tim máy điện tâm đồ vẫn tích tắc tích tắc vang lên.
Cả nhóm bác sĩ đồng loạt chằm chằm nhịp tim đang quá nhanh của .
"Tới, nuốt nước bọt ," Trương Đình Hải hướng dẫn bạn học Triệu cách giảm nhịp tim.
Triệu Triệu Vĩ cố gắng nuốt nước bọt.
Lớp trưởng Nhạc Văn Đồng nhớ đến lời dặn dò của các bạn, đưa tay cho bạn học Triệu nắm lấy.
Tích tắc tích tắc, máy điện tâm đồ tiếp tục phát tiếng cảnh báo nhịp tim nhanh liên tục.
Những biện pháp tác dụng gì, ngược còn khiến nhịp tim của bệnh nhân nhanh hơn.
Mọi trong lòng lườm nguýt.
"Ôi, cái tên nhát gan !" "Nhanh chóng thôi miên , còn cách nào khác." Trương Đình Hải là bác sĩ gây mê, nhanh chóng đưa quyết định.