"Oánh Oánh là con gái, đừng dựa cô mà , thì nắm tay lớp trưởng mà ," mỗi nam sinh đều tin lời , nên cảnh cáo .
Gia đình bệnh nhân đến, bà Triệu lên để cùng con trai phòng mổ.
Các bạn học nhường chỗ cho của bạn học Triệu.
Nắm c.h.ặ.t t.a.y con trai, khóe mắt bà Triệu rưng rưng nước mắt, nén bi thương trong lòng để an ủi con: "Đừng sợ. Bố con , bác sĩ Đào còn giỏi hơn cả ông nội con, cần lo lắng."
"Mẹ, đừng . Con sẽ nhanh chóng ngoài," Triệu Triệu Vĩ , cảm thấy đau lòng vì .
"Mẹ , ," bà Triệu vội vàng lau nước mắt.
Cuối tuần nhiều , con đường đến cửa phòng mổ nhanh. Tất cả những phép chỉ thể đợi ở bên ngoài.
Cánh cửa phòng mổ mở , một y tá bước , với tất cả những đang vây quanh xe đẩy: "Mọi tránh , bên trong là khu vô khuẩn, các vị thể . Bệnh nhân . Còn nhà bệnh nhân ở ? Bác sĩ gây mê chuyện với nhà bệnh nhân."
Bà Triệu chỉ thể buông tay con trai , đến phòng nhỏ nơi bác sĩ gây mê đang đợi để chuyện.
"Tất cả các lùi về phía ," Nhạc Văn Đồng lệnh cho các nam sinh khác trong lớp.
Mệnh lệnh của lớp trưởng , cả đám nam sinh lùi , lặng lẽ ở vòng ngoài.
Vân Vũ
Nằm xe đẩy, Triệu Triệu Vĩ vẫy tay với : "Đợi nhé, đừng ủ rũ nữa, chỉ một lát thôi."
"Cậu lo cho bản !" Phùng Nhất Thông gầm lên một câu, gầm xong hối hận, .
Tạ Uyển Oánh kéo xe đẩy ở phía , lớp trưởng đẩy phía , hai cùng đẩy xe phòng mổ.
Cánh cửa phòng mổ, đóng .
Cả đám nam sinh cánh cửa đó, cảm thấy thế giới đột nhiên chia hai nửa. Vì bác sĩ, lẽ ngay tại khoảnh khắc , trong lòng những sinh viên y khoa một sự thấu hiểu và nhận thức sâu sắc hơn.
Nói đến, nhiệt độ bên trong phòng mổ thường lạnh hơn bên ngoài một chút.
Nằm xe đẩy, Triệu Triệu Vĩ từ giây phút đẩy phòng mổ, cả run rẩy. Cậu rõ do tâm lý , cảm giác thế giới mắt như đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-734-phong-mo-ngai-ngung.html.]
Rõ ràng căn phòng mổ ít , là một nơi quen thuộc. Cậu nghĩ thể sợ chút nào.
Xe đẩy đến gần mép giường phẫu thuật, y tá chỉ dẫn bệnh nhân: "Anh thể cử động, tự dịch sang sẽ hơn."
Triệu Triệu Vĩ dậy.
Tạ Uyển Oánh và Nhạc Văn Đồng mỗi một bên đỡ sang giường phẫu thuật.
"Cởi hết quần áo ," y tá .
Toàn Triệu Triệu Vĩ cứng đờ: Cái gì?
, cởi hết. Vấn đề là, Triệu Triệu Vĩ liếc bạn nữ cùng lớp.
"Cậu ngoài ," Nhạc Văn Đồng giúp với Tạ Uyển Oánh.
"Không , tớ lưng là , tớ thấy gì ," Tạ Uyển Oánh , xoay sang một bên.
"Không học y ? Sao ngại ngùng?" Cô y tá thấy thì thích thú, ngớt, đó nhận ánh mắt của hai nam sinh, giật , "Không lẽ cũng ?"
Không . Cuộc đời bao giờ hổ như . Triệu Triệu Vĩ nghĩ thầm trong lòng.
Yên lặng cởi quần áo của bệnh nhân .
Nhạc Văn Đồng tiên lấy một tấm chăn đắp lên cho , đợi bác sĩ gây mê đến gây mê.
Nằm thẳng giường phẫu thuật, Triệu Triệu Vĩ cảm thấy khi gây mê, lẽ sẽ ngất , : "Lớp trưởng, nếu tớ chết, tớ ?"