Đêm dài trôi qua, thời gian điểm 7 giờ sáng. Ngoài cửa sổ, ánh ban mai rực rỡ.
Kết thúc ca phẫu thuật, các bác sĩ rời khỏi bàn mổ, cởi găng tay phẫu thuật, ai nấy đều mồ hôi đầm đìa. Một ca phẫu thuật kéo dài nửa đêm đến sáng quả thực mệt.
Bác sĩ gây mê và y tá đang chuẩn vận chuyển bệnh về phòng bệnh, còn các bác sĩ cấp như Chu Tuấn Bằng, nhanh chóng xác định phác đồ điều trị tiếp theo khi bệnh trở về phòng bệnh, chỉ định để bác sĩ quản lý ký duyệt.
Đã bàn giao cho các bác sĩ chuyên khoa để họ bận rộn, Đàm Khắc Lâm lấy điện thoại khỏi túi, nghĩ liệu định gọi điện mắng học trò . Vì ai cũng tính tình . Mệt mỏi cả đêm như , nên mắng một trận mới .
ai ngờ rằng chỉ điện thoại bỏ túi, rõ ràng là mắng nhưng mắng, lẽ là: Lười mắng.
Hoàng Chí Lỗi nhận điện thoại từ bạn Hồ cảnh sát.
“ mua bữa sáng cho các bác sĩ và y tá của các . đưa đến phòng phẫu thuật . Các ăn . Sau đó, đừng mắng bạn gái . Lòng cô khó chịu c·hết .” Hồ Chấn Phàm cằn nhằn với bạn bác sĩ trong điện thoại, tóm là một câu, đau lòng cho bạn gái , “Cô cũng sai. Làm cô thể nghĩ đến chuyện ngoài ý . Nếu nghĩ , cô còn lợi hại hơn cả các đại bác sĩ của các .”
“Bữa sáng ở ?” Hoàng Chí Lỗi rảnh thổ lộ tình yêu với cô em sư của , chỉ là đói .
Thế là cùng chia ăn bữa sáng tình yêu mà Hồ cảnh sát mang đến trong văn phòng của bác sĩ phòng phẫu thuật.
Trước khi ăn sáng, Tào Dũng ở hành lang suy nghĩ nên gọi điện nhắn tin cho cô em sư .
Cánh cửa phòng phẫu thuật mở .
Những đang chờ bên ngoài, ăn xong bữa sáng mà Hồ Chấn Phàm mang đến, thấy lập tức dậy và tiến gần.
“Tránh , tránh .” Bác sĩ gây mê và y tá đẩy giường bệnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-416-hoa-ra-co-ay-cung-nho.html.]
“Anh Lư sư .” Liễu Tĩnh Vân đến bên cạnh Lư sư của , hỏi tình hình phẫu thuật của chị hai.
“Đừng hỏi, hỏi thì hỏi bác sĩ phẫu thuật.” Lư Thiên Trì cho cô em sư hỏi.
Rõ ràng là sư vẫn còn giận, Liễu Tĩnh Vân dám hỏi thêm nữa.
Tạ Uyển Oánh và hai thầy giáo của trường Hà Hương Du giường bệnh. Cô gọi một tiếng: “Chị hai.”
Hà Hương Du đang che mặt bằng mặt nạ dưỡng khí, dường như chút ý thức thấy tiếng cô, khẽ cử động đầu.
Chủ nhiệm Giang và Nhậm Sùng Đạt thấy , đều thở phào một lớn: “May quá, may quá, cô tỉnh .”
Người bệnh đẩy đến khu ICU khoa Ngoại lồng n.g.ự.c ở tầng 8, nơi đây cho lạ .
Nhậm Sùng Đạt theo xuống, lén lút lẻn bên trong phòng phẫu thuật. Gặp bạn đồng môn Tào Dũng đang vội vã chạy tới, nhỏ: “ cô , là mấy năm và cô gặp ở phòng cấp cứu quê cô ? Cô chuyện gì ở phòng cấp cứu bệnh viện quê cô ?”
Vân Vũ
Tối qua học trò đột nhiên hé lộ chuyện , Nhậm Sùng Đạt, với tư cách là thầy hướng dẫn, xong cảm thấy gì đó kỳ lạ.
Cô em sư tự ? Nếu là thật, điều đó nghĩa là chỉ bản vẫn luôn nhớ, mà cô em sư cũng nhớ đầu tiên gặp . Tào Dũng trong lòng một trận rung động, đôi mắt đen tuấn tú nheo .
Nhậm Sùng Đạt thấy trong mắt nụ , là sự vui mừng trong lòng đang bộc lộ ngoài, ngây : “Cái gã , đầu gặp mặt với ở phòng cấp cứu bệnh viện mà cảm thấy vui vẻ ? Phòng cấp cứu thì thể lãng mạn ?”
Những thần Cupid b.ắ.n trúng đều mù quáng, cuối cùng Nhậm Sùng Đạt cũng hiểu điều đó, vẻ mặt của bạn đồng môn .
“Mấy năm , cô còn trường y, chắc chỉ là một học sinh. Cô đến phòng cấp cứu bệnh viện, là để khám bệnh ?” Nhậm Sùng Đạt hỏi.