Ngón tay của vài bác sĩ phẫu thuật đang sờ soạng trong lồng ngực, sờ thực quản, sờ động mạch chủ, sờ khí quản, sờ phổi, thậm chí sờ đến cả cơ hoành phía .
Tào Dũng lạnh lùng ngón tay của họ tìm kiếm khắp nơi trong lồng ngực, càng càng khiến lòng chùng xuống.
Chỉ cần xương cá tìm thấy, cái “hung khí g·iết ” sẽ tiếp tục lấy mạng . Vì , nhất định tìm thấy nó. Tuy nhiên, các bác sĩ phẫu thuật thể tìm kiếm mãi mà giới hạn thời gian. Thời gian gây mê kéo dài quá lâu sẽ xảy chuyện.
Thấy hai bác sĩ chuyên khoa tìm kiếm mà thuận lợi, ánh mắt của Đàm Khắc Lâm trở nên sắc bén, suy nghĩ bây giờ.
Những khác, như bác sĩ gây mê, Tần Nhược Ngữ và những khác, trong lòng một nữa treo cao.
“Lạ thật, sờ mãi vẫn thấy gì.” Chu Hội Thương kinh ngạc , “ sờ đến tận cơ hoành . Xương cá rơi xuống ?”
Hai chữ "rơi xuống" đột nhiên khiến Phó Hân Hằng lóe lên một ý nghĩ. Anh nheo mắt , nhớ đến lời cô với khi cô đuổi theo: Không xuống mà là lên .
Bác sĩ phẫu thuật cũng giống bình thường, tư duy theo thói quen. Vừa thấy đồ vật rơi, họ theo thói quen sẽ tìm xuống .
“Cô , thử tìm lên xem.” Phó Hân Hằng suy tư ý nghĩ của cô, miệng lẩm bẩm.
“À, gì?” Chu Hội Thương thấy câu đó, ngẩn , ngay đó , “ sờ , cái miệng vết thương ở thực quản và xung quanh đều sờ hết, . tin lúc nãy họ cầm m.á.u sờ thử.”
“ là tìm lên nữa.” Khi Phó Hân Hằng , ngón tay sờ lên . Đột nhiên, đầu ngón tay chạm một thứ gì đó: “Tìm thấy .”
“Cậu tìm thấy ?” Chu Hội Thương và những khác tò mò .
Hai tay của Phó Hân Hằng dám cử động, các trợ lý khác nhanh chóng giúp tách các mô xung quanh , để lộ cái xương cá tìm thấy.
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-415-ong-troi-giup-do-la-ai.html.]
Mọi , là một cái xương cá dài lắm, nhưng một đầu nhọn, mặt g·iết sớm dính đầy máu.
Dị vật bác sĩ dùng một cái kẹp gắp bỏ khay cong.
Ngay đó, các bác sĩ phẫu thuật ngừng nghỉ tu bổ thực quản.
Xương cá tìm thấy, còn vấn đề lớn, Chu Hội Thương hỏi mổ chính: “Sao đột nhiên ý thức tìm lên ?”
Phó Hân Hằng trả lời. Bởi vì nhớ rõ chính bảo cô bên ngoài cho .
Vì Chu Hội Thương cố gắng cẩn thận hồi tưởng câu đó: “Cậu , ‘ tìm lên xem’, lẽ nào là ‘ông trời’ với , bảo tìm lên ?”
Không cần nhiều, Phó Hân Hằng suýt nữa đạp đối phương xuống bàn mổ: “Cái ‘ông trời’ gì!”
Chu Tuấn Bằng kẹp giữa hai bác sĩ cấp cao của khoa, run rẩy một câu: “ ngay mà, bác sĩ Chu trong khoa chúng quá thích đùa, nên hợp với bác sĩ Phó, thích đùa.”
Nói thì cũng , câu đó của bác sĩ Phó là ai với bác sĩ Phó? Anh Chu Tuấn Bằng bên cạnh cũng thấy, thể chứng thực bác sĩ Chu nhầm, bác sĩ Phó là “ ”.
Đàm Khắc Lâm suy nghĩ sâu sắc, ánh mắt lóe lên.
Ai ? Còn thể là ai những lời với cái máy ? Giống như ông trời chỉ đường cho bác sĩ, chỉ con đường cứu , đây chẳng là cảm giác mà Tào Dũng gặp ở cô tiên nữ nhỏ mấy năm ?
Quay mặt , Tào Dũng ở lớp khẩu trang nhịn mà thầm.
Nhìn thấy Tào sư của đang lén vui vẻ, đầu óc Hoàng Chí Lỗi chợt lóe lên một ý tưởng, chẳng lẽ thể mạo hiểm suy đoán một chút: “Ông trời” đó là cô em sư ?