Hai nhanh chóng trở giường bệnh của Hà Hương Du.
Tào Dũng lấy ống , tiên tim phổi cho bệnh. Vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, hết sức tập trung.
“Sư , đó em nhớ . Chị hai hóc xương cá. Chị tự xương cá nhỏ, nuốt mất. Sau đó chị gì bất thường, chúng em tưởng chị . Lúc nãy em tưởng chị đau dày, kéo chăn xem thì gọi chị tỉnh. Tay chị đặt ở vị trí hình như dày, khi nào là đoạn hẹp thứ hai của thực quản ? Chỗ đó sát với động mạch chủ. Có khi nào khi hóc xương cá, xương cá thực quản, nhưng đó chị cấp cứu cho bệnh, ấn tim, cho cái xương cá …” Càng , Tạ Uyển Oánh càng lo lắng. Cô ước gì dị năng, nếu thể liệu sự như thần, xử lý sớm cho chị , chứ như bây giờ chỉ thể chờ đến khi bệnh phát mới nhận .
Cô thần, sư cũng , thể . Trong lâm sàng thường là như , những bệnh khó nắm bắt, những tình huống khó lường, bác sĩ chỉ thể dựa kinh nghiệm mà cho bệnh ở theo dõi. Nghĩ đến đây, lòng Tạ Uyển Oánh thắt , sợ muộn .
Tào Dũng một mặt cô , một mặt nghĩ cô quan sát thật cẩn thận, tư duy thật nhanh. Kiểu tư duy của cô giống với bình thường. Anh ngay lập tức liên tưởng đến việc bệnh thể nhồi m.á.u cơ tim, còn cô nghĩ ngay đến hóc xương cá. Mô thức tư duy của cô khác với các bác sĩ khác, một thiên phú thể nhanh chóng bỏ qua các kịch bản chẩn đoán thông thường.
Chỉ là, bây giờ cô luống cuống. Nghĩ cũng đúng, mỗi cô cấp cứu cho bệnh, bộ thần kinh đều căng thẳng. Lần càng giống, bệnh là quen thuộc của cô, chắc chắn cô hoảng loạn. Dù cô cũng mới lâm sàng lâu, trải qua quá nhiều sóng gió, càng giống họ sớm mài dũa bởi những hình ảnh tàn khốc nhất, luyện thành một phản xạ bình tĩnh quen thuộc đến vô cảm.
Tháo ống , nắm chặt lấy cánh tay cô, giọng vững vàng: “Em lấy một cái máy đo huyết áp thủ công đây.”
Nếu bệnh sốc do xuất huyết, máy đo huyết áp thủ công sẽ chính xác hơn.
Giọng của Tào sư đổi, vẫn nhẹ nhàng, vững vàng, trái tim đang hoảng loạn ngừng đập của Tạ Uyển Oánh một nữa như tiêm một mũi thuốc an thần, từ từ dịu . Cô gật đầu, chạy đến trạm y tá lấy máy đo huyết áp và ống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-406-hoi-luong-cuong.html.]
Nhìn theo bóng cô chạy , Tào Dũng sang y tá mang máy theo dõi tới : “Cô thông báo cho bác sĩ Đàm và đến đây, ngay lập tức!”
“Vâng, bác sĩ Tào!” Y tá thấy sắc mặt của thì chuyện , cần cấp cứu, cô đặt máy theo dõi xuống, khẩn cấp gọi đồng nghiệp khác đến giúp đỡ.
Thế là, Đàm Khắc Lâm và Nhậm Sùng Đạt đang ở cửa sảnh cấp cứu chuyện điện thoại, thấy y tá gọi, ngay lập tức trở .
Vân Vũ
Tại trạm y tá, Tạ Uyển Oánh tìm máy đo huyết áp và ống , ôm tay chạy về, chạy đến giường bệnh thì đồ trong tay khác giật lấy.
“Để . Em sang bên .” Đàm Khắc Lâm cầm máy đo huyết áp mà cô ôm tới, tự đo huyết áp cho bệnh, và bảo học sinh sang một bên.
Biểu cảm của cô học trò lúc chạy , thấy rõ ràng là luống cuống, càng chứng thực cô chỉ là một “tay mơ” trải qua lễ rửa tội của lâm sàng.
Tạ Uyển Oánh kịp biện hộ, phía thầy Nhậm cũng đẩy cô lùi dựa tường, với cô: “Anh bảo các cô sắp xếp một giường khác cho em, em ở yên đây.”
“Thầy Nhậm, em …”
“Em bây giờ là bệnh theo dõi, tham gia những chuyện . Ngay cả cũng tư cách nhúng tay.” Nói , Nhậm Sùng Đạt ấn cô xuống một cái ghế, còn thì thở một .