Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 404: Anh Tào Sư huynh là quân bài ẩn giấu

Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:58:12
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe là giọng trầm thấp của thầy Đàm, Tạ Uyển Oánh bất ngờ: “Trời sáng ? Sao thầy Đàm đến đây?”

“Chưa sáng!” Nhậm Sùng Đạt phát điên vì cô, xong , cô học trò chắc là say đến lú lẫn thật .

“Không .” Tạ Uyển Oánh kéo chăn lên dậy, tỉnh ngủ, trả lời thầy giáo, “Em uống đến 8ml rượu vang đỏ, nồng độ cồn đến 12.” Trong kiếp , với loại rượu vang đỏ thể uống hết nửa chai. đó là sản phẩm trong nước, là hàng giả . Còn loại rượu vang mà chị hai lấy là hàng nhập khẩu, lẽ nồng độ sẽ đậm đà hơn. Ngay cả như cũng thể là uống một chút như thế say cô , chỉ còn một khả năng.

“Tuyệt đối do rượu vang đỏ. Nước lẩu thêm rượu trắng. Nếu chúng em uống rượu, thì uống nước lẩu cũng say. Đêm nay mệt quá nên mới buồn ngủ thôi.” Tạ Uyển Oánh phân tích với các thầy cô một cách thực tế.

Nghe thấy cô em sư giải thích chuyên nghiệp và chính xác, Liễu Tĩnh Vân thở phào nhẹ nhõm: Cô và cô em sư coi như thể minh oan.

“Sao các thầy cô đến đây?” Tạ Uyển Oánh lén lút đưa mắt hỏi ý chị cả.

Liễu Tĩnh Vân lắc đầu với cô em sư : Cần hỏi ? Là Tào Sư gọi.

Hoàn ngoài dự đoán của các cô! Tưởng rằng Tào Sư hiền lành dễ chuyện, ai ngờ chuẩn thiếu thứ gì, gọi hết các lãnh đạo đến.

Tạ Uyển Oánh trong lòng kinh ngạc: Lẽ nào Tào Sư là quân bài ẩn giấu ?

Cả nhóm thầy cô Tạ Uyển Oánh kể đầu đuôi câu chuyện, khi phân tích, thấy mặt và trong mắt Tạ Uyển Oánh và Liễu Tĩnh Vân bất kỳ dấu hiệu triệu chứng say rượu nào, nhưng sự mệt mỏi. Có thể thấy các cô giấu diếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-404-anh-tao-su-huynh-la-quan-bai-an-giau.html.]

Thế là thể thở phào nhẹ nhõm . Tần Nhược Ngữ thở dài, ngoài gọi cho bạn là thầy Vương để báo tin, tiên báo một tin tạm thời an .

Nhậm Sùng Đạt đột nhiên nhận điện thoại từ trường, trả lời: “Vâng, , chỉ một học trò của . Hai , cố vấn của họ tạm thời thông báo, lẽ họ quen với các cố vấn của các cô , rõ nên thông báo. họ thông báo cho hướng dẫn lâm sàng của các cô . Hỏi học trò của hướng dẫn lâm sàng ? Bác sĩ Đàm đang ở đây…”

“Em…” Thầy Đàm Khắc Lâm vẫn ở cuối giường, chiếc ô trong tay nghiễm nhiên gõ gõ lên viên gạch sàn.

“Thầy Đàm, chúng em ngoài ăn cơm ngờ gặp chuyện bất ngờ.” Tạ Uyển Oánh rõ với thầy, “Cho nên ba chúng em tuân theo mệnh lệnh của Tào Sư trở về phòng cấp cứu để theo dõi.”

Cô học trò từ đến nay giỏi “quỳ” nhất, mỗi đều khiến và những khác kinh ngạc sững sờ. Đàm Khắc Lâm giờ đây nheo nheo đôi mắt một mí, ánh mắt sắc bén quét qua khuôn mặt cô, khoảnh khắc khiến nhận : Cái gọi là “quỳ” của cô là sự khôn lanh gió chiều nào xoay chiều , mà là sự suy tính kỹ lưỡng.

“Bác sĩ Đàm.” Nhậm Sùng Đạt gần vẫy tay và nhỏ, “Lãnh đạo trường chúng chuyện với một vài câu.”

Trước mặt học sinh tiện điện thoại của lãnh đạo. Đàm Khắc Lâm xoay ngoài .

Vân Vũ

Chu Tuấn Bằng y tá gọi .

Hoàng Chí Lỗi các cô em sư giáo huấn nhưng nhớ đến việc Tào Sư cấm mắng , chỗ khác điều chỉnh cảm xúc xong mới , khi quên giơ ngón tay lên chỉ chỉ mấy cô em sư : “Ở đây mà ngủ cho tử tế!”

“Được . Cậu ngoài nghỉ ngơi chút cho nguôi giận , để tớ bảo cô ngủ, chắc chắn sẽ lệnh của .” Hồ Chấn Phàm dỗ bạn học bác sĩ của ngoài.

Tạ Uyển Oánh phát hiện Hồ cảnh sát, đưa ánh mắt với dấu hỏi tới cô chị cả.

Loading...