"Ai !" Hoàng Chí Lỗi giật sờ ngực.
"Khoa Ngoại Tổng Quát II , bảo các tố cáo với phòng giáo vụ rằng họ hướng dẫn sinh viên quá lơi lỏng."
Hoàng Chí Lỗi nhớ chuyện ở thang máy giữa trưa, trán đổ mồ hôi: "Sao thế , chẳng lẽ và sư Tào nhảy Hoàng Hà cũng rửa sạch ?"
"Không , chúng tuyệt đối gọi điện cho phòng giáo vụ. Chuyện của Khoa Ngoại Tổng Quát II thì liên quan gì đến chúng ," Hoàng Chí Lỗi sức thanh minh.
"Không các thì là ai?"
"Có chuyện gì ?" Hoàng Chí Lỗi nghĩ rằng sự việc hẳn nguyên nhân, nên truy hỏi tình hình cụ thể.
"Nghe của Khoa Ngoại Tổng Quát II phòng giáo vụ khiển trách, buổi chiều tăng cường lượng công việc cho sinh viên. Thế là hai sinh viên ngất xỉu ngay lập tức."
"Ai ngất xỉu?" Hoàng Chí Lỗi càng hoảng hơn, lẽ tiểu sư tự yêu cầu công việc ngất .
"Nghe là hai thực tập sinh."
Hoàng Chí Lỗi thở phào nhẹ nhõm, đồng thời thầm nghĩ: Tiểu sư thật lợi hại, khác ngất mà cô ngất.
Sau khi phẫu thuật xong, Tạ Uyển Oánh hai bạn cùng lớp của ngất xỉu trong phòng phẫu thuật và đưa ngoài, cô vội vàng đến xem.
Đến nơi, cô thấy Lâm Hạo đang vung tay.
"Không !" Nhận ánh mắt quan tâm của cô, Lâm Hạo nhanh chóng nghiêm mặt , giọng nặng nề mang theo vẻ cảnh cáo.
Anh thể ngất xỉu , là hai gã thư sinh tay trói gà chặt trong lớp.
Người ngất là Triệu Triệu Vĩ và Lý Khải An, cả hai cũng gọi lên bàn mổ để móc, thể lực như Lâm Hạo và lớp trưởng, nên chịu nổi mà ngất .
Triệu Triệu Vĩ và Lý Khải An dựa tường thở dốc, tay cầm cốc nước đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-343-dong-nghiep-ngat-xiu.html.]
Lâm Hạo đầu , lườm hai : Hai , hại cả cũng suýt "quan tâm".
"Cậu khá hơn chúng bao nhiêu ? Cánh tay cứng và tê liệt đấy," nhận ánh mắt khinh bỉ của , Lý Khải An bực tức .
"Đó là đầu lên bàn mổ thôi," Lâm Hạo nghĩ, đó lớp trưởng lên lập tức rút kinh nghiệm, đổi tư thế thì sẽ tê nữa. Còn về cô học bá nữ Tạ Uyển Oánh, đầu tiên thể hảo, khiến chỉ thở dài chịu thua.
Vân Vũ
"Có cần em rót thêm nước cho hai ?" Tạ Uyển Oánh tới rót nước cho bạn.
Lâm Hạo thấy, đầu với cô: "Đừng để ý đến họ. Vốn dĩ nên là con gái ngất xỉu, con trai rót nước cho con gái, bây giờ ngược họ thấy hổ ? Ngoài một đám thầy cô đang đấy."
"Ai rót nước cho ai?" Cửa phòng thực sự một thầy giáo bước .
Mấy bạn cùng lớp qua, thấy Cao Chiêu Thành.
Mắt Cao Chiêu Thành mở to, dường như tin mắt và tai : Tiểu sư rót nước cho hai nam sinh viên y khoa ngất xỉu? Hai nam sinh viên y khoa cái gì, ngất xỉu để nữ sinh y khoa rót nước?
"Sư Cao," Tạ Uyển Oánh cầm cốc của Triệu Triệu Vĩ.
Phát hiện ánh mắt của sư đúng, Triệu Triệu Vĩ giật cốc của từ tay cô.
"Không , mấy bước thôi, em rót cho chén nước khác. Anh nghỉ ngơi thêm chút ," chỉ là chuyện nhỏ tốn sức, bình thường bạn bè với yêu thương chứ, Tạ Uyển Oánh .
Nghe lời cô, Cao Chiêu Thành tức giận, ngón tay chỉ hai nam sinh ngất xỉu: "Hai , từ ngày mai bắt đầu chạy bộ dài cho !!"
Triệu Triệu Vĩ và Lý Khải An hai mặt trắng bệch, sợ đến tái mặt.
"Tức c.h.ế.t !" Cao Chiêu Thành nắm cổ áo thở phì phò.
Sư Cao là một nho nhã chọc giận đến mức ? Tạ Uyển Oánh giật hiểu chuyện gì.
"Tạ Uyển Oánh, em đây cho , cho phép em rót nước cho họ nữa!" Quay đầu thấy cô vẫn gì đó, Cao Chiêu Thành tức đến run môi, gọi thẳng tên cô.