"Oánh Oánh, hiện tại em việc ở bệnh viện nào?" Triệu Văn Tông hỏi thăm tình hình gần đây của bạn học.
"Thực tập ở bệnh viện, còn hai năm nữa mới nghiệp." Tạ Uyển Oánh tự nhẩm tính.
Vân Vũ
"Con bé ở Bệnh viện Quốc Hiệp, hai đứa giỏi ?" Thầy Trang , một học trò ở Quốc Hiệp để khoe, thầy ngoài cũng thể tự hào.
"Lúc thi đậu, bọn em cô giỏi ." Triệu Văn Tông thật.
"Sau đó, tiền thưởng thủ khoa khối tự nhiên, chủ nhiệm lớp đưa đến nhà con bé ?" Thầy Trang hỏi, chuyện thầy hỏi trường học, trường trả lời là giao cho Lưu Huệ xử lý.
Ăn mừng rầm rộ cho thủ khoa khối tự nhiên, đáng lẽ . Chỉ là lúc đó nhận giấy báo trúng tuyển đều tan rã, ai nấy đều tâm sự riêng. Chỉ thể treo bảng tuyên truyền trong trường cấp ba.
Tiền thưởng chia từ trường học và thành phố, cộng một vạn tệ, đối với gia đình Tạ Uyển Oánh là một tiền nhỏ.
________________________________________
Tạ Uyển Oánh thầy Trang , mới nhớ chuyện thủ khoa khối tự nhiên tiền thưởng. Ai bảo khi tái sinh cô thủ khoa khối tự nhiên, nên rõ tin đồn về tiền thưởng cụ thể .
"Con nhận ?" Thầy Trang hỏi cô, "Trước đây thầy hỏi con chuyện , nhưng, thầy Lưu Huệ đó dù thích con cũng thể nuốt chửng tiền thưởng của con. Mặc dù tiền thưởng do tỉnh phê duyệt khá muộn, là khi con đại học."
Sau khi đại học, liên lạc với nhiều qua điện thoại, từng đề cập đến chuyện tiền thưởng , chỉ chủ nhiệm lớp mang giấy khen đến nhà. Tạ Uyển Oánh cảm thấy nghi hoặc.
Mẹ cô tuyệt đối thể tự nuốt tiền , cô mong ước tiền nào cũng dành cho cô học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-315-ngay-xua-co-ai-lua-doi-co-khong.html.]
Nếu Lưu Huệ đưa tiền thưởng đến nhà, thì đưa cho ai?
Nhắm mắt , Tạ Uyển Oánh nhớ một chi tiết nhỏ. Mẹ cô vài năm nhắc tới trong điện thoại chuyện chú hai mua nhà mới, cô lúc đó với cô: "Bảo bố con tài trợ cho em trai một ít tiền mua nhà, nhà nghèo rơ tay, lấy tiền. May mà đó họ đòi nữa."
Thầy Trang và Triệu Văn Tông nhận vẻ mặt cô chút , .
"Thầy ơi." Chuyện trong nhà phiền thầy thêm, Tạ Uyển Oánh hỏi thầy về chuyện học tiếng Đức.
"Cậu giúp con liên hệ thầy giáo đại học." Thầy Trang chỉ Triệu Văn Tông cho cô.
"Cảm ơn!" Tạ Uyển Oánh vội vàng cảm ơn.
"Cảm ơn gì chứ?" Triệu Văn Tông đẩy đẩy chiếc kính gọng vàng, "Có thể giúp một bạn học là bác sĩ giỏi ở Quốc Hiệp là vinh dự của tớ."
Mấy năm gặp, bạn học cấp ba từ một trai trầm tính trở thành đùa. Tạ Uyển Oánh vui vẻ hơn.
"Có một chuyện lẽ cần với ." Triệu Văn Tông nghĩ một lát, quyết định cho cô .
"Chuyện gì?" Tạ Uyển Oánh hỏi.
"Trương Vi du học ? trong nhà cô chỉ một cô nước ngoài. Bố , ông bà của cô đều ở trong nước. Bà cô bệnh, chạy đến đây khám bệnh. Biết tớ ở đây, cô gọi điện thoại tới hỏi tớ, thể tìm bác sĩ nào ở trong Quốc Hiệp . Vì trực tiếp đến đại sảnh đăng ký của Bệnh viện Quốc Hiệp đăng ký ."
Đại sảnh đăng ký của Bệnh viện Quốc Hiệp khủng khiếp đến mức nào, đăng ký buổi đêm ngủ đất ở bệnh viện, chờ sáng sớm tranh đăng ký. Bọn phe vé thì khỏi , một đống một đống. Mẹ Trương Vi thể như ngủ đất ở bệnh viện. Tìm phe vé thì quá tốn tiền, lẽ bà cũng .