Cần gạt nước gạt qua gạt kính chắn gió, phía thể thấy những hạt mưa bụi gió thổi tan đang tràn ngập đường phố. Vào ngày nghỉ, cần , nhiều trời mưa vẫn ngoài chơi. Trên những con đường lớn ở thủ đô vẫn ồn ào ngớt.
Bên ngoài xe náo nhiệt, bên trong xe yên tĩnh.
Lộc cộc, chỉ thấy tiếng cần gạt nước.
Tào Dũng tự hỏi nên chuyện gì.
Bên Tạ Uyển Oánh quan sát thấy Tào sư là một lái xe lão luyện, cần lo lắng, cô đầu mưa.
Đột nhiên "đô đô", Tạ Uyển Oánh lấy điện thoại từ chiếc túi nhỏ đeo chéo , áp tai.
"Tiểu Tạ đồng học, em đang ở ?" Giọng thầy Tôn Ngọc Ba vang lên từ đầu dây bên .
"Thầy Tôn, thầy tìm em ạ? Hôm nay em nghỉ, ở ký túc xá."
"Ra ngoài ?"
"Em đến nhà thầy giáo cấp ba của em để lấy một ít tài liệu."
________________________________________
"Lấy tài liệu gì?"
"Tài liệu học tiếng Đức."
Vừa dứt lời, cả thầy Tôn Ngọc Ba ở đầu dây bên và Tào Dũng bên cạnh cô đều "Ồ" lên một tiếng kinh ngạc.
"Tiếng Đức?! Em học tiếng Đức?" Tôn Ngọc Ba thể tin tai .
"Vâng."
"Vì ?"
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-312-hoc-tro-nay-khien-cac-thay-giao-phai-o-len.html.]
"Vì em học tiếng Anh, tiếng Nhật , thời gian thì học thêm một ngoại ngữ nữa, đến lúc đó học thứ thể nhanh hơn một chút."
Kỹ thuật y học của Đức giỏi, đương nhiên học tiếng Đức. Còn tiếng Nhật và tiếng Anh, khi tái sinh cô học chuyên sâu hai ngoại ngữ , khi tái sinh đối với cô thành vấn đề, sớm học xong và thi xong cấp độ. Tiếp theo thời gian đương nhiên học tiếng Đức. Chỉ là thầy giáo dạy tiếng Đức dễ tìm, trường y dù khoa ngoại ngữ nhỏ cũng chỉ chương trình tiếng Nhật. May mắn thầy Trang giúp cô tìm cách, tranh thủ cho cô một suất học chuyên ngành ở một trường ngoại ngữ ở thủ đô.
Nghe xong lời giải thích của cô, Tôn Ngọc Ba trợn tròn mắt chiếc điện thoại tay. Bên cạnh , Lưu Trình Nhiên thấy, che miệng , còn Đàm Khắc Lâm đang bàn việc, mái tóc dài, cặp lông mày lạnh lùng bỗng nhiên nhíu .
"Cô bé quả thực là..." Tôn Ngọc Ba tìm từ ngữ để cảm thán, "Học điên ! Một kẻ cuồng học."
Lưu Trình Nhiên che miệng to.
"Cô bé chẳng ảnh hưởng gì cả. còn tưởng hôm nay cô bé sẽ ở trong ký túc xá òa lên." Tôn Ngọc Ba há hốc miệng, lớn.
Thế thì , bài học hao tâm tổn sức ngày hôm qua, hề cô d.a.o động một chút nào. Cô vẫn bình thường học tiếng Đức. Đàm Khắc Lâm ghế, tay trái chống lên trán: Công cốc.
"Cô bé thuộc kiểu càng cản càng hăng, chả trách hướng dẫn của cô cô là nữ kim cương." Tôn Ngọc Ba giơ hai tay lên tỏ vẻ đầu hàng, "Không giống một cô gái. từng thấy cô gái nào như cô ."
Lưu Trình Nhiên nén , sợ chọc giận Đàm Khắc Lâm, khẽ hỏi: "Có cần gọi em ?"
Tổ của họ hôm nay cuối tuần bệnh viện để sắp xếp tài liệu nghiên cứu khoa học, nghĩ nếu thì gọi cô tới. Sau khi dạy dỗ cô một trận ngày hôm qua, mấy thầy giáo trong lòng chút lo lắng, xem cô thế nào.
học tiếng Đức. Hơn nữa, mấy thầy giáo bọn họ đều tiếng Đức.
Cú sốc rốt cuộc là dành cho học trò, là dành cho chính các thầy giáo họ?
"Trong bệnh viện chúng , ai tiếng Đức ?" Tôn Ngọc Ba hỏi.
Lưu Trình Nhiên lắc đầu: "Không ai tiếng Đức."
"Được, cô học thành công, bệnh viện cô cũng ." Tôn Ngọc Ba nhếch khóe miệng . Nghĩ học bá nhất định là Tạ Uyển Oánh như , khiến cho đơn vị cũng .
Nói xong, Tôn Ngọc Ba và Lưu Trình Nhiên sang bên . Tay trái của Đàm Khắc Lâm vẫn chống lên thái dương, giống như đang lún vũng bùn để thoát .
Học trò , từ ngày đầu tiên tới tổ của tổ "lật xe", đó luôn khiến "lật xe". Anh sắp bó tay chịu thua .