Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 288: Người bị thương này tám phần không cứu được

Cập nhật lúc: 2025-08-05 17:06:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ của A Đào hiển nhiên tình trạng thương tích ngày càng nặng của bệnh nhân kích thích, sắp suy sụp tinh thần.

Bệnh nhân gọi phản ứng? Đầu thương? Y tá phòng cấp cứu , chạy thông báo đồng nghiệp gọi điện cho khoa Ngoại Thần kinh.

“Người ?” La Yến Phân đỡ lấy đối phương, hỏi.

“Ở xe…” Mẹ của A Đào run rẩy, cả gần như mềm nhũn, dựa La Yến Phân dậy nổi.

“Tránh , tránh !” Bác sĩ bệnh viện ngoài chuẩn di chuyển bệnh nhân xuống xe chỉ huy.

Mọi ở phía xe cứu thương tránh để nhường chỗ.

Cái giường xe cứu thương, "kẽo kẹt" một tiếng, đẩy xuống, chân giường hạ xuống đất.

Cửa phòng cấp cứu về đêm tối đen như mực, rõ tình trạng bệnh nhân. Một đám đẩy giường bệnh phòng cấp cứu. Trong sảnh cấp cứu, những bệnh nhân và nhà đang chờ đợi giật , từng dậy né sang một bên, từng đôi mắt trợn tròn chằm chằm bệnh đang đẩy .

“Trời ơi”, sắc mặt bệnh nhân giường khác gì chết, đáng sợ c.h.ế.t .

Dưới ánh đèn sợi đốt, thương từ đầu đến chân, La Yến Phân run rẩy: Cô là bác sĩ, trực giác mách bảo cô rằng chuyện lớn .

“Yến Phân, ? Con mau cứu chú , xin con, xin con…” Mẹ của bạn trai cũ A Đào nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, bấu víu thật chặt, như đang túm lấy một cọng rơm cứu mạng.

“Bị, xe gì đâm?” La Yến Phân run rẩy hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-288-nguoi-bi-thuong-nay-tam-phan-khong-cuu-duoc.html.]

“Xe tải…”

Vân Vũ

Xe tải đ.â.m thì đáng sợ hơn xe con nhiều, điểm cần suy nghĩ nhiều.

Trong đầu La Yến Phân hiện những hình ảnh liên quan đến tai nạn xe cộ: đó đầu xe tăng tốc hất lên trung, rơi xuống đất như một bao cát, hoặc lăn lộn dữ dội mặt đất, xương cốt như tan nát, nội tạng vỡ nát xuất huyết, đầu vỡ toác chảy cả óc … Thật khiến nghẹt thở.

Người thương đến khẩn cấp, bệnh nhân ở phòng cấp cứu kịp chuyển giường ngoài, y tá nhanh chóng chuyển một chiếc giường trống ở ngoài phòng cấp cứu để tạm thời sắp xếp cho bệnh nhân.

Những bệnh nhân bình thường xung quanh thấy , né tránh thật xa như tránh ôn thần, vì quá đáng sợ.

Người thương vẻ thương quá nặng, Lý Khải An, một mới nghề, cũng cảm thấy gì đó , đầu xem thầy giáo nào thể cầu cứu . Nhìn quanh một vòng, xung quanh ngoài một y tá đến giúp đỡ, chỉ và Tạ Uyển Oánh mặc áo khoác trắng.

Trán lấm tấm mồ hôi, trong lòng sợ hãi đến mức cơ thể suy sụp: "Nếu bệnh nhân c.h.ế.t ngay mặt thì ?!"

Chỉ thấy bác sĩ của bệnh viện ngoài giao bệnh nhân xong, liền nhanh chóng rút lui, thể thấy bác sĩ bệnh viện ngoài cho rằng thương tám phần là cứu .

Cùng y tá gắn máy theo dõi điện tim cho thương , thấy chuẩn , Tạ Uyển Oánh gọi : “Anh đưa bệnh án cho chúng ! Anh rõ tình trạng bệnh nhân cho chúng …”

“Không bệnh án. Lấy bệnh án.” Bác sĩ bệnh viện ngoài đáp, “120 gọi chúng xe, nhưng rõ tình hình hiện trường. Chúng đến nơi thấy , bảo nhà nhanh chóng tìm liên hệ bệnh viện tuyến ba. Bệnh viện nhỏ của chúng xử lý loại bệnh nhân , đến đó cũng chỉ chờ chết. Giúp các cô tiêm và truyền dịch cho thương lắm .”

Người thẳng, chứng tỏ dối. Là của A Đào dối. Hóa hề đưa đến bệnh viện của , mà ngay tại hiện trường cầu cứu La Yến Phân, chuyển thẳng đến Quốc Hiệp.

Còn việc của A Đào gọi điện thoại cho con trai , chắc là , thể A Đào thật sự nhận điện thoại.

Loading...