Tạ Uyển Oánh do dự, ngại tiêu tốn tiền của sư .
Một khác bên cạnh họ lên tiếng: "Không tiền của Hoàng Chí Lỗi, là thẻ cơm của bệnh viện phát, cứ thoải mái gọi món ."
Tạ Uyển Oánh và Hoàng Chí Lỗi đầu , thấy Chu Tuấn Bằng.
"Sao ở đây?" Hoàng Chí Lỗi chất vấn, dạo đồng hương cứ như âm hồn bất tán lảng vảng mắt .
"Tớ đưa bệnh nhân xong CT xuống tiện thể ăn cơm." Chu Tuấn Bằng .
Nghe bệnh nhân xong CT, Hoàng Chí Lỗi và Tạ Uyển Oánh đều kết quả, ba cùng xuống ăn cơm.
"Chụp thế nào ?" Hoàng Chí Lỗi hỏi.
"Kết quả ở chỗ thầy, ở chỗ tớ. Phòng CT báo cáo nhanh như ." Chu Tuấn Bằng .
" ở đó xem, chắc chắn thấy gì đó." Hoàng Chí Lỗi .
"Đại khái thì phỏng đoán của cô là lý." Chu Tuấn Bằng câu , đồng thời Tạ Uyển Oánh.
Tương đương với việc tiểu sư đúng. Hoàng Chí Lỗi vui, thầm nắm c.h.ặ.t t.a.y đầy phấn khích.
Vân Vũ
Tạ Uyển Oánh cúi đầu ăn cơm.
Hai cô ăn cơm. Hai trai thấy một cô gái như cô mà lượng thức ăn trong khay hề kém cạnh họ, bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-199-sinh-vien-y-khoa-tu-han-che.html.]
Ăn cơm là để bổ sung năng lượng, một ăn nhiều ít tùy thuộc lượng năng lượng mà họ tiêu hao. Ăn nhiều mà dư thừa thì sẽ béo phì. Ăn ít thì đủ dùng, thiếu dinh dưỡng. Lý thuyết vẻ đơn giản. thực tế, thể bổ sung dinh dưỡng một cách phù hợp theo nhu cầu cơ thể thì ít.
Bởi vì điều đó đòi hỏi khả năng tự hạn chế cao của một .
Sinh viên y khoa, thực tế, lượng tiêu hao năng lượng lớn. Rốt cuộc, thầy cô luôn bắt việc vặt. Ngoài việc vặt và các công việc chân tay, đầu óc cũng hoạt động. Những học y đều , động não cũng tiêu hao năng lượng lớn, gọi là lao động trí óc.
Ngoài công việc, sinh viên y khoa và bác sĩ khi rảnh rỗi cần rèn luyện thể. Có một cơ thể khỏe mạnh mới thể chăm sóc bệnh nhân, chứ để khác chăm sóc . Rèn luyện thể thường đòi hỏi tiêu hao năng lượng.
Có sinh viên y khoa vì hình , cố ý giảm cân, ăn ít , kết quả gặp công việc lâm sàng tiêu hao lớn, dẫn đến béo phì. Điều xảy với cả sinh viên nam và nữ. Tương đương với việc sinh viên y khoa dù kiến thức y học cũng khó để kiểm soát bản chạy theo trào lưu.
Sinh viên y khoa duy trì vóc dáng , là giảm cân, mà là cách ăn uống, cách vận động. Duy trì một lượng thức ăn đều đặn để đối phó với những lúc tiêu hao năng lượng lớn trong lâm sàng, thời gian còn thì vận động.
Vấn đề là công việc học tập và thi cử lâm sàng mệt, còn vận động, quá khó khăn. Hầu hết sinh viên y khoa, bao gồm cả một bác sĩ , đều .
Những , khó để trở thành đại cao thủ, bởi vì ý chí của họ vượt xa thường.
Khay cơm của Tạ Uyển Oánh nhiều đồ ăn, nhưng cô từ từ nhai từng miếng, ăn vội, nhai kỹ. Chỉ răng nhai thức ăn kỹ mới thể giảm gánh nặng cho hệ tiêu hóa.
Nhìn cô ăn cơm, Chu Tuấn Bằng thốt lên một câu: "Cô sẽ giống bác sĩ Phó của chúng , thích ăn cơm một chứ?"
Ăn cơm một , ai chuyện phiếm, thể tập trung hơn việc ăn. Tuy nhiên, như trong mắt khác thì đó trở nên cô lập. Do đó, Phó Hân Hằng biệt danh là máy, máy cần trò chuyện khi ăn cơm.
Nghe thấy lời của Chu Tuấn Bằng, Hoàng Chí Lỗi vui: "Ai ? Cô ăn cơm với chúng nhiều ."
Mặc dù khi ăn cơm, đều im lặng. Hoàng Chí Lỗi cũng cảm thấy, sư Tào của khi ăn cơm thích chuyện, khiến cơ bản cũng theo ăn mà trò chuyện.