Ánh mắt của các thầy giáo xung quanh thì khỏi .
Mấy ngày ở cùng , Hoàng Chí Lỗi nhận tiểu sư giống thường, giống những học bá chỉ giỏi lý thuyết, cô thể học lý thuyết, thực hành, khả năng thực hành cực kỳ mạnh mẽ, giống một cô gái.
Tuy nhiên, biểu hiện điềm tĩnh và nhanh nhẹn của tiểu sư hôm nay một nữa khiến mở rộng tầm mắt.
Đây mới gọi là thao tác của một bác sĩ ngoại khoa chuẩn mực. Thao tác của một bác sĩ ngoại khoa chuẩn mực ý thức của một bác sĩ ngoại khoa ưu tú. Nếu ngay cả việc quan sát cũng , thì cắt chỉ khâu cái gì.
Có thể tiểu sư vô thức cách để trở thành một bác sĩ ngoại khoa giỏi ?
Có lẽ là thật. Bởi vì ngay từ đầu, cô cầm chiếc kẹp và kéo cắt chỉ lên. Cho đến khi thấy vết thương, cô cảm thấy , ẩm vết thương, ai dạy cô cả.
Đó là thiên phú.
Hoàng Chí Lỗi đẩy gọng kính, một nữa cảm giác: Tương lai của tiểu sư vô cùng rộng mở.
Nam sinh thí sinh mấy thầy giáo: Chẳng lẽ các thầy ngầm dạy cô cái gì ?
Bác sĩ nội trú phụ trách đánh giá cũng nghi ngờ tương tự, mặc dù cảm thấy khả thi lắm. Bởi vì ai cũng Tạ Uyển Oánh mới đến lâm sàng vài ngày. Muốn dạy cũng thể dạy nhanh như .
Chủ yếu là tay Tạ Uyển Oánh vững, giống một mới mà giống như một kinh nghiệm.
Nhận ánh mắt của nam sinh, Tào Dũng và : "Nàng là nàng, là ."
Lời của thầy Tào hàm ý quá sâu xa.
Nam sinh chịu một đả kích nặng nề hơn.
Làm bác sĩ ngoại khoa, là ai so với ai. Có lẽ sự cạnh tranh, nhưng nếu cả hai đều giỏi, bệnh viện chắc chắn sẽ cả hai. Không bệnh viện nào cần thiên tài ngoại khoa.
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-193-nang-la-nang-cau-la-cau.html.]
Cậu cần vượt qua cô , thể trở thành một thiên tài ngoại khoa giống như cô .
Ai mà hiểu lời của thầy Tào, chắc sẽ c.h.ế.t mất.
Làm xong thao tác, Tạ Uyển Oánh dọn dẹp rác y tế và dụng cụ, điều thể hiện sự tỉ mỉ của một nữ sinh viên y khoa. Khi cô chuẩn đẩy xe đẩy dụng cụ rửa, bác sĩ nội trú giữ xe , lắc đầu với cô, công việc cần do nam sinh tham gia thi thành.
Nam sinh đẩy xe đẩy dụng cụ , đầu cúi gằm, đồng thời hít một thật sâu, là để tự cổ vũ bản một nữa.
Y học là như , con đường trưởng thành nhiều thất bại, quan trọng nhất là học cách .
Cửa thường các sinh viên y khoa khác tò mò thò đầu xem, nhưng ai nấy đều thao tác của Tạ Uyển Oánh cho kinh ngạc.
Một thực tập sinh mà giỏi đến ? Xong , bọn họ gì bây giờ?
Chỉ cần một học sinh đặc biệt ưu tú xuất hiện, cần nhiều, trong lòng các thầy giáo đối với yêu cầu và kỳ vọng của học sinh sẽ trực tiếp nâng cao lên một tầng.
Có lẽ lúc hả hê nhất chính là các bạn cùng lớp 49 của Tạ Uyển Oánh: Cuối cùng các cũng cảm nhận cảm giác của bọn tớ bấy lâu nay . Từ ngoài cửa vọng một tiếng: "Thầy Tào."
Những trong phòng đều đầu .
Đứng ở cửa, hai tay cắm trong túi áo blouse trắng, híp mắt là một bác sĩ nam, Tạ Uyển Oánh liếc mắt nhận , đó là Chu Tuấn Bằng, "oan gia ngõ hẹp" đồng hương của Hoàng sư .
Sau khi Chu Tuấn Bằng bước , lộ phía là Nhạc Văn Đồng, như đang lẩn tránh.
Lớp trưởng cũng ở đây, chắc là nghỉ phép xong và việc. Tạ Uyển Oánh nghĩ.
Nhạc Văn Đồng thấy thao tác của cô, trong lòng cũng giống như nam sinh thí sinh , lạnh lẽo, lạnh thấu. Anh chỉ bản , một từ nhỏ xuất sắc, kể từ khi gặp cô, luôn nghi ngờ danh hiệu học bá của là giả.
Động tác của cô khác gì thầy giáo, vấn đề là, cô và học cùng lớp.