So với bác sĩ Dương, sự tự tin của là ít, đồng thời cho thấy thực lực của tuyệt đối mạnh hơn bác sĩ Dương.
Đang nghĩ, Tạ Uyển Oánh phát hiện, thầy Phó kiểm tra xong cho bệnh nhân, , ánh mắt như khóa chặt lấy cô. Có lẽ là đối phương thấy cô và Triệu Triệu Vĩ lầm bầm. Lập tức, cô và Triệu Triệu Vĩ im bặt.
" đưa bệnh nhân phòng CT." Bác sĩ Dương cảm thấy chỉ y tá và bệnh nhân thì yên tâm, quyết định cùng y tá đến phòng CT.
Khi bệnh nhân đưa khỏi phòng cấp cứu, những khác cũng lượt rời .
Định theo cô Kim, Triệu Triệu Vĩ nhận Tạ Uyển Oánh bất động, hỏi: "Oánh Oánh, ?"
Vân Vũ
Tạ Uyển Oánh căng thẳng, một sự căng thẳng từng . Sau khi trọng sinh, cô sợ thi cử, đường một cấp cứu cho bệnh nhân cô cũng nghĩ đến sợ hãi. bây giờ cô đổ mồ hôi.
Ban đầu cô nghĩ là lén thầy nên thầy chằm chằm, ngờ hình như .
Người thầy Phó với đôi mắt sắc bén như d.a.o mổ cứ chằm chằm cô, giống như một con diều hâu bắt điểm yếu của một con gà con.
________________________________________
"Sao thế?" Bác sĩ Kim thấy giọng Triệu Triệu Vĩ , cũng phát hiện khí ở hiện trường đúng.
Bác sĩ Lâm cũng dừng bước, là đầu tiên phát hiện Phó Hân Hằng bất thường.
Những xung quanh lượt , càng rõ hơn: Phó Hân Hằng đang nheo mắt, chằm chằm Tạ Uyển Oánh.
Bác sĩ Kim và bác sĩ Lâm lo lắng trao đổi ánh mắt: Chẳng lẽ cái gã máy nghĩ , cảm thấy việc cấp cứu ban nãy của sinh viên gì đó đúng, bây giờ đổi ý mắng ?
Triệu Triệu Vĩ sợ hãi, Tạ Uyển Oánh mà tim đập loạn xạ. Cậu cảm nhận , bạn học Tạ sắp thầy mắng .
Nghĩ đến lời ông nội rằng giống máy đáng sợ, Triệu Triệu Vĩ càng lo lắng cho Tạ Uyển Oánh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-171-bi-lo.html.]
"Bác sĩ Phó." Bác sĩ Kim lên vài bước đến mặt Phó Hân Hằng, cố gắng dịu khí, cần thiết thì cảnh cáo đàn ông đừng quá đáng, cấp cứu cũng là do cho phép.
Không ngờ, Phó Hân Hằng đột nhiên thẳng qua mặt cô.
"Bác sĩ Phó, ..." Bác sĩ Kim vội vàng , sợ định gì học sinh.
Quả nhiên, Phó Hân Hằng túm lấy cổ tay trái của Tạ Uyển Oánh.
Chết ! Tạ Uyển Oánh kêu lên trong lòng. Cô tuyệt đối ngờ ánh mắt đàn ông đáng sợ đến , thể thấu cô?
"Anh gì?" Bác sĩ Kim đuổi đến chất vấn Phó Hân Hằng.
Bác sĩ Lâm cũng bước tới, vô cùng lo lắng sẽ xảy chuyện gì.
Các y tá cũng lượt trở nên căng thẳng.
"Giả vờ giỏi." Phó Hân Hằng từng chữ một, lạnh lùng.
Bốn chữ của , ngoài Tạ Uyển Oánh , những xung quanh đều mà như lọt sương mù.
Tạ Uyển Oánh ngờ chuyện lớn đến mức , đàn ông tự tay vạch trần bí mật của cô ngay tại chỗ.
"Cô giả vờ cái gì?" Bác sĩ Kim nghi vấn lời Phó Hân Hằng , "Anh cô giả vờ bình tĩnh ? và bác sĩ Lâm đều cho rằng cô bình tĩnh, cấp cứu tại hiện trường . Bệnh nhân qua cơn nguy kịch ?"
"Không ." Bác sĩ Lâm thấy Phó Hân Hằng vén tay áo phía cổ tay Tạ Uyển Oánh lên, giật , "Tay áo cô máu?"
"Hả?" Bác sĩ Kim , lúc suýt nữa hét lên.
Giấu mặt m.á.u ở phía , Tạ Uyển Oánh cảm thấy giấu kỹ, vì từ đầu đến giờ ai phát hiện. Dù thì một chút vết m.á.u tay áo nếu để ý kỹ, căn bản thể thấy . Không đàn ông mà phát hiện sự bất thường của cô.