Trở lại thập niên 60: Trồng trọt làm giàu nuôi con - Chương 682

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:15:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cháu nỡ xa .” Khương Vũ ôm chặt lấy bắp chân nó, .

Tiết Mỹ Lệ thấy vui trong lòng, bế con gái xem ti vi.

Khương Canh liền qua bên , ăn sáng xong, kể chuyện đồng ý.

“Có dũng khí là đáng khen, nhưng bên thành phố Kinh dễ thi , thành tích của con bây giờ còn chênh vênh lắm.” Lâm Thanh Hòa .

“Không , đây con học, nhưng từ hôm nay con sẽ cố gắng học!” Khương Canh .

“Vậy con cứ học , nuôi của con cần nghỉ ngơi, hiểu thì để hai về hỏi hai.” Chu Tuyền , định dạo thêm chỗ khác, dù cũng hiếm hoi lắm mới đến Hải thị một chuyến.

“Con chơi , thể mệt .” Lâm Thanh Hòa xua .

Chu Tuyền , đeo ba lô ngoài, đó gặp Quách Diệu Quân, Quách Diệu Quân còn bắt chuyện với hai câu.

Chu Tuyền cũng lịch sự đáp lời, bỏ , định bụng hôm nay về nhà hỏi xem quan hệ giữa nhà hàng xóm với nhà thế nào.

Quách Diệu Quân thất vọng, ngờ chẳng thêm gì mất.

Hôm nay cô còn đặc biệt trang điểm, mặt bôi sáp thơm, đôi giày da nhỏ là mượn của chị cô, váy mượn của bạn cùng lớp, tóc hôm qua cũng gội sạch sẽ…

“Diệu Quân , ngoài cửa thế.” Khương đại nương xách cái giỏ rau về, .

“Bà Khương, cháu xem chút ạ.” Quách Diệu Quân quan hệ của bà với nhà họ Chu, .

Khương đại nương liếc cô một cái, thuận miệng khen: “Hôm nay ăn mặc ghê, định đấy?”

“Cháu cả.” Quách Diệu Quân , nhưng trong lòng vui nổi, còn chẳng thèm cô một cái.

cô thì , trông thật sự là sáng sủa, quả hổ là lớn lên ở thành phố Kinh, khí chất thật .

Chương 583: Anh Hai Đẹp Trai

Khương đại nương xách giỏ rau nhà, Quách cũng từ trong nhà , thấy con gái một , bèn : “Vừa nãy thấy nó ngoài , nó chắc chắn là dạo loanh quanh đấy, con theo cùng?”

Quách Diệu Quân bĩu môi : “Anh mời con .”

Mẹ Quách liền : “Bây giờ là thời đại nào ? Sao con vẫn còn giữ ý thế, nó mời thì con cứ chủ động mở lời, là dẫn nó dạo xung quanh chẳng ?”

Bà thấy con gái thật là cứng đầu: “Nó mới đến, quen thuộc chỗ , đây là cơ hội , con nắm bắt gì hết?”

“Mẹ, thế? Trước còn bảo con , sẽ thích con cơ mà, con mà quá sấn sổ thì mất giá lắm chứ?” Quách Diệu Quân .

Mẹ Quách trợn tròn mắt: “Con thôi , nhà họ Chu là môn hộ thế nào con cũng đấy, hơn nữa cũng , hai vợ chồng chắc chắn là m.a.n.g t.h.a.i ngoài ý , đến đây dưỡng t.h.a.i thôi, chắc chắn sẽ về thành phố Kinh, con theo đến thành phố Kinh ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-682.html.]

Bụng Lâm Thanh Hòa ngày càng lớn, ai mà ? hộ khẩu ở đây, tố cáo cũng vô dụng, quản, đặc biệt còn quen với nhà họ Khương cũ, chẳng ai cái chuyện tốn công vô ích .

Chỉ là thì điều quá hợp ý Quách, con gái thành công với con trai nhà họ Chu, thì cái sân chắc chắn để cho nhà bà!

“Con tranh thủ đấy, ? Với con giữ ý cái gì? Người thanh niên trẻ tuổi lớn lên trai, nhà tiền, còn là hộ khẩu thành phố Kinh, con đừng dùng cái kiểu đối phó với khác mà dùng với nó, thì chừng ngày nào đó nó về thành phố Kinh, lúc đó xem con !” Mẹ Quách bực bội .

Nghe lời , Quách Diệu Quân mới lo lắng, nhưng cũng : “Mẹ, sang nhà bà Khương chơi, thăm dò chút ?”

“Bây giờ thăm dò, đợi con quen với nó , lúc đó cũng muộn, giờ thăm dò gì?” Mẹ Quách .

Cái nhà họ Khương cũ sẽ hỏng việc, cái sân cũng , chừng nhà bà con gái qua với con trai nhà họ Chu, tìm một cô cháu gái xa đến quấy rầy thì ?

Chính vì suy nghĩ nhỏ nhen của Quách nên Lâm Thanh Hòa, Chu Thanh Bách, thậm chí cả nhà họ Khương cũ đều rốt cuộc là chuyện gì.

Ngược , Khương đại nương gặp mấy , Quách Diệu Quân ăn mặc lòe loẹt, lúc trò chuyện với Lâm Thanh Hòa còn nhắc đến chuyện .

Lâm Thanh Hòa cũng : “Cái nhà họ Quách già gần đây phát tài , tinh thần khác hẳn thế.”

là khác hẳn thật, ngay cả bà Quách già xưa thấy cô và chồng cô là lườm nguýt, giờ cũng vẻ mặt hòa nhã hơn.

Hôm qua ngang qua, bà còn hỏi cô ăn cà chua ?

Thật sự khiến Lâm Thanh Hòa kinh hãi, cô thích ăn cà chua chua ngọt, nhưng chỉ hái từ sân nhà Khương đại nương bên cạnh, còn bên thì cô tuyệt đối ăn.

chuyện thật sự khiến cảm thấy khó hiểu.

Nghĩ thì nghĩ nữa, Lâm Thanh Hòa : “Sáng nay Thanh Bách mua ít cá biển về, lát nữa thím mang vài con về .”

“Con để mà ăn, sáng nay phố cũng mua một con , đủ cho hai ông bà già bọn ăn .” Khương đại nương .

Lâm Thanh Hòa thấy bà đang thủ công, : “Thím thủ công kiếm tiền ?”

Khương đại nương đang thủ công đan mũ, cũng hẳn là đan, mà là móc, móc từng mũi, Khương đại nương nhanh.

Hơn nữa Khương đại nương năm nay mới hơn năm mươi tuổi, một ngày thể móc gần một chiếc mũ.

Khương đại nương : “Ta rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, nên nhận chút về nhà , kiếm tiền thì kiếm bao nhiêu, một tháng chỉ mười mấy đồng, nhưng cũng đủ chi tiêu .”

Đương nhiên con trai bà cũng hiếu thảo, mỗi tháng đều đưa tiền sinh hoạt cho hai ông bà, nhưng chi tiêu của họ ít, sân còn một vườn rau, chỉ thỉnh thoảng mua chút trứng gà, mua chút cá thịt.

chủ yếu là thể yên, việc gì cũng , để dành tiền tiêu vặt cũng .

Lâm Thanh Hòa gật đầu, cầm sách lên .

“Ta tiểu Canh , thi đại học bên thành phố Kinh, thằng nhóc da dẻ chắc chắn là qua đó thích , nếu nó thật sự qua đó, Thanh Hòa con đừng nuông chiều nó, đáng dạy thì cứ dạy.” Khương đại nương .

Loading...