Lâm Thanh Hòa để ý đến những hành động nhỏ của và cháu gái, : “Nhà máy may của lớn như , còn thiếu kế toán ?”
“ , ngành kế toán đang hot như thế nhà máy may chúng cũng thiếu, hơn nữa, xem qua bảng biểu của Hồng Anh , dùng từ 'dễ hiểu' để cũng quá lời,” Vương Nguyên gật đầu .
Lâm Thanh Hòa , đây là những thứ cô dạy cho Nhị Ni, Hổ T.ử cũng , liền : “Một Nhị Ni qua đó đủ ? Để Hổ T.ử cùng nó nhé?”
“Một là đủ ,” Vương Nguyên .
Lâm Thanh Hòa liền gì nữa, tuy nhân lực bên cô nhiều, nhưng thêm Trần San San, điều Thành Nguyệt qua đây, Chu Nhị Ni thể rảnh tay việc khác.
Bên cửa hàng nước giải khát, để Hổ T.ử hoặc Cương T.ử qua đó là , vấn đề gì lớn.
“Qua bên đó giúp đỡ cũng , con cứ coi như là kiếm thêm thu nhập ,” khi Vương Nguyên rời , Lâm Thanh Hòa chuyện liền với cháu gái.
Cô ấn tượng khá với Vương Nguyên, đây là một ấm ăn chơi lêu lổng nên trò trống gì, ấm vẫn chí tiến thủ, hơn nữa hợp tác với lâu như , đối phương là kẻ tiểu nhân.
Bây giờ lão Vương và ông nội là bạn cũ, thì càng cần .
“Dì tư, bên còn bận lắm, nhân lực cũng đủ, Trần San San cũng quen việc,” Chu Nhị Ni chút qua đó.
Người đàn ông đó xấc xược, đương nhiên cũng gì cô, chỉ là theo đuổi cô, còn hỏi cô đồng ý , nếu đồng ý thì sẽ nắm tay cô, mà nếu để nắm tay thì đồng ý hẹn hò với .
Điều quá là xấc xược.
Hôm đó khi về cô qua đó nữa, né thì né, né thì tính , ngờ tự đến tận nhà.
Còn xin dì tư cô cho cô qua nhà máy may của giúp, cô tin bên đó thật sự gì cần giúp đỡ.
“San San quen việc nhanh lắm, con cần lo, con cứ qua , hơn nữa sổ sách của những nhà máy lớn như thế sẽ phức tạp hơn, đây là cơ hội rèn luyện cho con,” Lâm Thanh Hòa .
Làm kế toán rèn luyện nhiều, xem nhiều thì chắc chắn lợi, chuyện gì to tát.
Chu Nhị Ni còn gì, cũng chỉ thể mím môi đồng ý.
Chỉ là chút lo lắng, nếu dì tư cô chuyện thì ?
Chuyện Hứa Thắng Mỹ , cô rõ dì tư cô giận đến mức nào, giờ còn thèm để ý đến cô cháu gái Hứa Thắng Mỹ đó nữa.
Tuy liên lụy đến cô, nhưng Chu Nhị Ni cũng chút lo, sợ dì tư cô vui.
Chỉ hy vọng Vương Nguyên , thật sự cần kế toán thì , đừng bày trò nọ, cô là con gái nhà quê, gả cho Bắc Kinh giàu như .
Vừa là hợp.
Hôm nay Chu Nhị Ni qua chỗ ông bà nội. Lẽ là để giặt quần áo, chăn màn cho ông bà.
Mẹ Chu xong thì : “Cần gì con? Dì tư con mua cho bọn tao cái máy giặt, giặt cái gì cũng tiện lắm, chỉ cần đổ nước là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-469.html.]
Máy giặt thời điểm đều tự thêm nước bằng tay, loại tự động như .
Chu Nhị Ni thấy cũng thấy lạ, : “Cái máy giặt rẻ ạ, con trung tâm thương mại với dì tư, một cái hình như mấy trăm đồng.”
“Đắt thật,” Chu gật đầu , nhưng dù đắt, con dâu bà cũng chịu mua cho bà.
Không như hai bà già bên cạnh, chẳng cái thứ gì, bảo con dâu họ hiếu thảo với họ!
Bà ấn tượng với bà Chu là vì bày đặt một cô cháu gái tự cho là tiên nữ giáng trần, gán ghép cho cháu trai lớn của bà, nhưng cuối cùng thành, nhưng cũng khiến Chu vô cùng bất mãn với bà .
Ban đầu bà thiện cảm với bà Hồ, nhưng ai ngờ, bà giấu bà đưa cháu gái bà qua gặp mặt cháu trai của bà .
Còn giấu bà để hai đứa tự ý qua , trực tiếp cho cháu gái bà mang bầu.
Mẹ Chu nghĩ thấy bực , nên bây giờ qua với hai hàng xóm nữa.
Bà Hồ còn ngại, bà ưa, nên dù bà máy giặt cũng dám gì.
Còn bà Chu thì thật sự hổ, dám tính mang quần áo qua định giặt ké.
Nước thì mất tiền, nhưng điện tốn tiền, Chu liền thẳng máy giặt hỏng , dùng !
Con dâu hiếu thảo mua cho bà, thể để cho cái đồ già đó hưởng phước, đừng mơ.
“Nhị Ni , nhà quê , đừng mơ ước nhiều quá, thật thà chất phác mới là quan trọng, Bắc Kinh thì thật, nhưng căn bản là coi thường nhà quê , gả qua đó chắc cuộc sống ,” Chu răn dạy cháu gái.
Chu Nhị Ni : “Bà nội, con ạ.”
“Mày là , nếu Thắng Mỹ giác ngộ như mày, cũng đến nỗi sống những ngày phiền lòng như thế, mày , cứ như cung phụng một ông tổ , đàn ông chiều chuộng như thế, là lên trời ? Sau còn tệ đến , vốn dĩ thứ gì,” Chu .
Lại thì thầm với cháu gái: “Cô cả mày về còn , rể Bắc Kinh quý báu của cô căn bản coi trọng nhà cô , về quê chê bai nhà cô còn gì đáng giá, nếu Thắng Mỹ nên m.a.n.g t.h.a.i , thì cần hạ như thế ?”
Bà tổng cộng ba con rể, con rể nào dám mặt bà mà chê bai nhà bà? Coi bà cầm gậy đ.á.n.h cho một trận!
con gái lớn của bà con rể nắm thóp như thế, cho cùng là vì cái gì? Chẳng vì con gái giữ .
Thành bên mua quyền lựa chọn, cứ kén cá chọn canh thì đương nhiên dám gì, nếu trở mặt cần nữa, thì chẳng ở .
Nói cũng là oan nghiệt.
Chu Nhị Ni gật đầu : “Bà nội yên tâm, con sẽ mất mặt nhà họ Chu .”
“Bà đương nhiên tin tưởng con, bà dì tư con con tiến bộ, chắc chắn cũng sẽ tiền đồ lớn,” Chu .
“Đều là nhờ dì tư chịu dạy con ạ,” Chu Nhị Ni mỉm .
“Dì tư con đôi khi tính khí nóng nảy, nổi cáu là mắng , con cũng đừng để bụng, nào nó để trong lòng nó mới mắng, để ý, nó còn chẳng thèm một cái,” Chu bênh vực con dâu út.