Vương Lệ bật , Lâm Thanh Hòa : “ thật đấy nha, cô cái nhà mong con gái mong đến mức nào .”
“Sau sinh , cho nhận con nuôi ?” Vương Lệ .
“Được chứ.” Lâm Thanh Hòa mắt sáng lên, : “Nhận con nuôi , đang mong một đứa con gái đó.”
“Vậy nếu là con trai thì ?” Vương Lệ dở dở .
“Con trai cũng , thì , cũng chê nhiều con trai.” Lâm Thanh Hòa .
Vương Lệ mỉm .
Thế là chuyện cứ thế quyết định, Lâm Thanh Hòa , Vương Lệ cũng nghĩ ngợi lung tung nữa, cũng gửi điện báo cho chồng, chờ đến hè năm nay nghiệp đến đón cô về, bất ngờ c.h.ế.t khiếp.
Xem còn dám ôm hy vọng nữa .
Lâm Thanh Hòa đối với đứa con nuôi cũng , cứ thỉnh thoảng, đều mang một phần canh qua cho Vương Lệ.
Canh thịt dê, canh sườn, canh gà gì đó, nhà gì, đều chia riêng một phần cho cô .
Thành mới m.a.n.g t.h.a.i một tháng, sắc mặt Vương Lệ lên trông thấy.
Đồng thời, tiệm quần áo của Lâm Thanh Hòa cũng chính thức khai trương.
Cô chuẩn hơn nửa tháng.
Đầu tiên là đặt may một bộ quần áo mẫu ở chỗ dì Từ, vì Lâm Thanh Hòa hài lòng với bộ quần áo , nên cô trả tiền cho dì Từ ngay tại chỗ, đưa thêm bản thiết kế khác cho dì Từ, nhờ bà tiếp tục may quần áo mẫu.
Một bộ quần áo trả cho dì Từ hai đồng tiền công, nếu Lâm Thanh Hòa tính thêm chi phí vải, một bộ quần áo cũng đến bốn đồng.
một bộ quần áo như , thể bán tám đồng một chiếc, lợi nhuận gần như chia đôi.
Và vì kiểu dáng mới lạ, dù rẻ, nhưng chắc chắn sẽ đến mua.
Lâm Thanh Hòa bảo dì Từ tiếp tục các mẫu áo xuân, áo hè khác, còn cô thì cùng Chu Thanh Bách đến tìm xưởng may.
Liên hệ với một quản lý xưởng may, trực tiếp đặt may một lô quần áo như .
Chuẩn hơn nửa tháng, lô quần áo đầu tiên lò, là váy liền , tổng cộng đặt hai trăm bộ váy liền như .
Lâm Thanh Hòa cũng thể mặc, cô thử ngay đầu tiên, vóc dáng cao ráo, khí chất vượt trội, cộng thêm làn da chăm sóc .
Chu Thanh Bách đắm đuối.
“Đẹp ?” Lâm Thanh Hòa xoay một vòng mặt chồng, giống như một con bướm hoa, hỏi.
“Đẹp.” Chu Thanh Bách cô nghiêm túc .
Vợ từ đến nay đều vô cùng xinh , khi mặc đồ giản dị khác biệt , giờ bộ váy liền , thì khỏi .
“Chụt.” Lâm Thanh Hòa ôm mặt hôn một cái, hì hì: “Thưởng cho đó.”
Rồi cô ngoài cho mấy đứa trẻ xem, lũ trẻ đang quây quần xem ti vi thoáng chốc mẫu Lâm Thanh Hòa cho kinh ngạc.
Chương 319: Tự mở xưởng may!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-375.html.]
“Thím Tư, thím thật .” Chu Nhị Ni mặt đầy kinh ngạc, kìm .
“Đẹp quá.” Hứa Thắng Mỹ mắt ánh lên sự ngưỡng mộ, cũng ừ ừ gật đầu.
“Dượng út cháu thật phúc.” Hổ T.ử thì đơn giản và thô bạo hơn nhiều, dù đến Kinh Thị, ít khi thấy nào thể hơn mợ út .
“Người chỉ nên trời, nhân gian khó gặp mấy .” Chu Tuyền trực tiếp ngâm một câu.
“Nịnh hót.” Chu Khải chê bai.
“Anh Hai nịnh hót, đây gọi là nịnh đến mức cầu vồng.” Chu Quy Lai .
“Ý các là gì, thằng Hai chỗ nào sai ? Hổ Tử, Thắng Mỹ, Nhị Ni bọn nó đều mắt , chỉ hai là mù thế?” Lâm Thanh Hòa giáo huấn.
“Mẹ, cái loại quần áo ngày mai mặc đường dạo một vòng, tuyệt đối là bảng hiệu sống, nổi đình nổi đám, đến lúc đó cái tiệm nhỏ chắc chắn chen chúc vỡ cửa mất, cần con qua giúp ?” Chu Tuyền .
“Hai đứa thì thôi .” Lâm Thanh Hòa : “Mai thằng cả con mấy tiết?”
“Một tiết quan trọng, con học xong sẽ qua.” Chu Khải gật đầu .
“Hai đứa đều thử xem, đều là size trung bình, hai đứa cũng mặc .” Lâm Thanh Hòa , đưa cho cháu gái và cháu ngoại mỗi một bộ.
Rồi bảo chúng phòng .
Hai cô bé cũng hổ là những cô gái trẻ, mặc hiệu quả cũng .
“Vẫn bằng mợ út.” Hổ T.ử xem xong, .
Mấy em Chu Khải gì, tuy quả thật , nhưng so với họ thì quả thật kém một chút, khí chất bằng họ.
“Trẻ trung xinh thế , bằng, mắt .” Lâm Thanh Hòa , bảo hai cô gái: “Các con xoay một vòng xem nào.”
Chu Nhị Ni và Hứa Thắng Mỹ đều xoay một vòng, trông đều .
“Được, ngày mai các con cứ mặc bộ ngoài.” Lâm Thanh Hòa vỗ tay .
Cô thì thôi , mặc cái , mặc bộ như là .
Để mấy cô gái tự bàn luận, Lâm Thanh Hòa về phòng quần áo , thấy cô định gấp quần áo cất , Chu Thanh Bách : “Em mặc mà.”
“Cũng khá , bữa nào em bảo dì Từ may riêng cho em hai bộ khác kiểu.” Lâm Thanh Hòa .
Bây giờ những chiếc váy đều là hàng loạt, hơn hai trăm bộ quần áo mà, giờ xưởng may đang gấp rút may hai kiểu đồ hè khác cho cô.
Vì đều là hàng loạt, dễ đụng hàng, nên Lâm Thanh Hòa thích lắm.
Chu Thanh Bách : “Vậy thì bảo dì Từ may riêng cho em thêm vài bộ nữa.”
“Được.” Lâm Thanh Hòa : “Em sẽ mặc cho xem.”
Mắt Chu Thanh Bách ánh lên ý .
Ngày hôm , tiệm quần áo chính thức khai trương.
Khoảng thời gian rảnh rỗi đó, cái tiệm quần áo vốn đơn sơ sự chỉ dẫn của Lâm Thanh Hòa, Hổ Tử, Nhị Ni, Thắng Mỹ và mấy đứa trẻ trang trí sinh động.