Bấy nhiêu năm nay cũng sớm quen , cần nhiều lời.
Châu thực cũng thương xót hai vợ chồng con trai út.
Qua bên Kinh thành phấn đấu, thật sự dễ dàng gì, con dâu út mỗi ngày đều chuẩn bài giảng đến khuya, còn con trai út thì dậy từ sáng sớm mua đồ mở tiệm.
Người già thương xót chứ?
Cho nên lúc hiếm khi ngủ thêm một chút, thì cứ ngủ thêm , dù bây giờ còn sớm, sẽ khách đến.
Chỉ hàng xóm láng giềng, cũng thành vấn đề.
Châu Thanh Bách và Lâm Thanh Hòa liền đ.á.n.h răng, rửa mặt xong thì cùng ăn sáng.
Em trai Lâm và em dâu Lâm cùng gia đình đến đúng mười giờ sáng.
Sau khi chia kẹo và bánh ngọt cho các cháu, liền để chúng ngoài chơi.
Lâm Thanh Hòa, Châu Thanh Bách liền chuyện với em trai Lâm và em dâu Lâm.
Sau một hồi hỏi thăm chúc Tết, em dâu Lâm liền hỏi: “Chị Ba, chị thấy nhà em thể mở một tiệm nhỏ ?”
“Mở thì thể mở , nhưng cũng một vài phiền phức em cần chuẩn tâm lý, dù thì hàng xóm láng giềng, khó tránh khỏi việc ghi sổ nợ, cho cho ghi nợ, em nên tính toán trong lòng.” Lâm Thanh Hòa .
Vào thời điểm , cửa hàng tạp hóa nhỏ dễ kiếm tiền, việc ăn tệ .
Em dâu Lâm gật đầu, chuyện ghi sổ nợ cô nghĩ tới, bây giờ thì trong lòng tính toán.
“Làm ăn một năm , cũng nên tính toán trong lòng chứ?” Lâm Thanh Hòa hỏi em trai Lâm, .
Em trai Lâm : “Làm ăn kinh doanh khá kiếm tiền.”
Đừng thấy lợi nhuận vẻ ít ỏi, nhưng cứ từng chút từng chút tích lũy , như thế, thì kém hơn lương của , ví dụ như thu nhập khi đông, một tháng lên đến cả trăm tệ, so với , thì còn nhiều hơn nhiều.
“Làm ăn kinh doanh chắc chắn là kiếm tiền, nhưng kiểu kinh doanh , sẽ đào thải, lý do bây giờ em thể như , là vì nhiều còn lợi nhuận trong đó, đợi đến khi , em sẽ còn là duy nhất nữa, hơn nữa thấy em thu mua, em tin là sang năm, cũng học theo em ?” Lâm Thanh Hòa .
Lời khiến em trai Lâm và em dâu Lâm đều sững .
Em trai Lâm phản ứng thì khá bình tĩnh, : “ , cũng .”
Em dâu Lâm thì vẻ mặt lo lắng: “Vậy đây?”
Thấy tình hình gia đình đang lên, cô gia đình trở như nữa, ăn một quả trứng, cũng dè sẻn dám.
Dù bây giờ cũng là dư dả, nhưng ít nhất bây giờ, mỗi ngày đều dám xào vài quả trứng ăn, thỉnh thoảng, còn thể ăn một bữa thịt.
“Chị, chị gợi ý gì ?” Em trai Lâm liền hỏi chị .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-364.html.]
“Lên thành phố mở cửa hàng.” Lâm Thanh Hòa hai vợ chồng .
“Lên thành phố mở cửa hàng?” Em trai Lâm và em dâu Lâm đều sững sờ.
“ .” Lâm Thanh Hòa gật đầu.
“Chuyện … chuyện , tụi em là nhà quê, dễ dàng lên thành phố mở cửa hàng.” Em trai Lâm rốt cuộc là quen ở quê , chút chùn bước.
Mặc dù bây giờ kiếm chút tiền, nhưng cốt lõi vẫn là một nông dân chính hiệu, việc đổi quan niệm dễ dàng như ?
“Chị và rể chẳng cũng là nhà quê ? Bây giờ đều chuyển hộ khẩu qua bên Kinh thành .” Lâm Thanh Hòa .
“Tụi em như , mà so với chị Ba .” Em dâu Lâm .
“Cho nên bên Kinh thành thì chị ép các em qua, nhưng còn thành phố, chị nghĩ các em nên mua một cửa hàng cố định , lúc cửa hàng quá đắt, , thì các em mua cũng chắc mua nổi .” Lâm Thanh Hòa .
Đây vẫn là thời kỳ đầu mở cửa, nhiều còn đang quan sát, nhảy , nhưng mũi thính, một khi phát hiện cơ hội, thì cửa hàng vị trí , e là khó .
“Chị, mở cửa hàng thì mua gì?” Em trai Lâm hỏi.
“Chuyện còn đơn giản , ở quê gì ăn , em cứ chở qua cửa hàng bán, thế là xong? tạm thời thì vất vả cho em , đợi chị qua xem, nếu thì chị giúp em mua một chiếc xe máy về, lúc đó sẽ tiện hơn nhiều.” Lâm Thanh Hòa .
Em trai Lâm nuốt nước bọt, : “Chị, em… tiền mua cửa hàng khi còn thiếu nhiều lắm.”
Xe máy, đây là thứ khiến cũng thèm , từng thấy lái ở thành phố, đặc biệt nhanh, còn oai phong.
là rẻ , cần dùng đến thứ đó.
“Vậy xe máy thì khoan mua, còn cửa hàng, chị nghĩ bây giờ các em mua là thời điểm , các em bao nhiêu tiền ? Chị cho các em tham khảo.” Lâm Thanh Hòa .
Năm nay em trai Lâm thực kiếm ít, nhưng vì mới xây thêm một căn nhà cho bọn trẻ ở, nên bây giờ tiền còn của hai vợ chồng, còn nhiều.
Chỉ hơn ba trăm tệ thôi.
“Số tiền chắc chắn đủ mua.” Lâm Thanh Hòa liền sang Châu Thanh Bách.
“Cho em trai mượn một ít.” Châu Thanh Bách ý vợ , .
Lâm Thanh Hòa liền sang em trai Lâm, : “Anh rể em thể cho em mượn một ít, dù cũng đủ để em mua một cửa hàng, ngày mai cô út dượng út họ sẽ về chơi, lúc đó chị hỏi thăm họ một chút.”
“Không, chị Ba, thật, thật sự lên thành phố mở cửa hàng ?” Em trai Lâm vẫn còn chắc chắn.
Ngay cả em dâu Lâm cũng .
“Ngốc ? Anh rể em còn sẵn lòng cho em mượn tiền lớn như để em mở cửa hàng, em còn cả đời ở quê thu mua gà ?” Lâm Thanh Hòa : “Nghe lời chị Ba, chị Ba bao giờ em thiệt thòi ? Xem bản em dám thôi.”
Lâm Thanh Hòa thật lòng mong em trai , em trai cô là kiểu quên gốc gác khi giàu , hơn nữa cô cũng hy vọng em trai thể sống , chứ cả đời ở quê mặt đối mặt với đất vàng lưng đối diện với trời.