Trở lại thập niên 60: Trồng trọt làm giàu nuôi con - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-12-04 14:28:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô Mã , thuận miệng : " thấy ông Vương thích nhà cô lắm, cô nhận ông cha nuôi ?"

"Hả?" Lâm Thanh Hà ngẩn , cô thật sự từng nghĩ đến vấn đề .

"Không tiện , sẽ nghĩ tham tài sản của chú Vương." Lâm Thanh Hà ngẩn xong, liền vội lắc đầu.

Chú Vương ở thư viện Đại học Bắc Kinh đúng là một đại gia kín tiếng đích thực.

Tiền bạc bao nhiêu thì , nhưng Lâm Thanh Hà , chú Vương còn một cái tứ hợp viện hai gian nhà lồng.

Chỉ riêng cái tứ hợp viện thôi, đủ giàu ? Hiện tại đang cho một khách thuê, mỗi tháng thu về ít tiền thuê nhà.

Có thể chú Vương quả thật chẳng thiếu tiền chút nào.

Chương 291: Nhận cha nuôi

Chú Vương thiếu tiền lúc đang ăn sủi cảo trong thư viện.

"Sủi cảo cha gói to thế , kiếm mấy đồng tiền chứ." Chú Vương .

"Cha con để khách ăn no, kiếm chẳng bao nhiêu cũng ." Chu Khải .

"Quán là của , thì cũng tạm ." Chú Vương gật đầu.

Vì là của , trả tiền thuê gì khác, kiếm nhiều ít cũng quan trọng, việc gì đó để , đến nỗi quá buồn chán.

Chú Vương bản cũng .

Ông thiếu tiền, nhưng vẫn tới Đại học Bắc Kinh quản lý thư viện phụ giúp, chẳng quá buồn chán .

"Chú ơi, chú cứ tự nhiên ăn, con ngoài chơi bóng rổ một lát, chú cũng cần rửa , lát con mang về rửa, ở đây rửa đồ dầu mỡ." Chu Khải .

"Cứ ." Chú Vương gật đầu.

Chu Khải liền chơi bóng rổ, chú Vương bưng hộp thức ăn ăn sủi cảo, nhóc chơi bóng rổ.

Cũng là thanh niên , năng động. Chu Khải chơi một lát , tới lấy hộp thức ăn, : "Chú ơi, con về đây ạ."

"Chưa trả tiền." Chú Vương .

"Chú đừng đưa tiền cho , chú ngoài dạo thấy sách nào thì mua về cho ." Chú Vương chấp nhận lời .

Còn về chuyện cô Mã đề nghị nhận cha nuôi, Lâm Thanh Hà và Chu Thanh Bách quả thật qua buổi tối.

"Chú Vương đối với thằng Hai lắm, lúc nào cũng mua sách từ ngoài về cho nó." Lâm Thanh Hà .

Dáng vẻ như là coi thằng Hai như cháu nội ruột.

Hơn nữa còn tạo điều kiện lớn cho gia đình, sở dĩ chuyển nhượng căn nhà cho trường học, chẳng là để cả nhà cô ở căn nhà .

Cả quán sủi cảo nữa, chú Vương cũng giúp chọn lựa.

"Chỉ là chú giàu quá, nhận cha nuôi thì sợ chiếm tiện nghi." Lâm Thanh Hà .

Đi xa lập nghiệp, ở Bắc Kinh thêm một cũng là .

"Cứ xem ." Chu Thanh Bách thì gì.

Anh gặp chú Vương , hồi mới mở quán, chú Vương qua dạo chơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-lai-thap-nien-60-trong-trot-lam-giau-nuoi-con/chuong-342.html.]

Chuyện nhận cha nuôi cứ tạm gác .

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, nhưng với tình nghĩa của chú Vương dành cho gia đình, nếu ông chuyện gì, Lâm Thanh Hà và Chu Thanh Bách đều sẽ khoanh tay .

Cô Mã đó chỉ qua một câu, nhưng đó càng nghĩ càng thấy .

Nếu nhận cha nuôi, thì ông Vương sẽ chỗ dựa.

Còn về những lo lắng của Lâm Thanh Hà, thì đáng gì mà lo lắng chứ, lo cho ông Vương lúc tuổi già cho tới khi mất, đồ đạc của ông Vương đương nhiên sẽ thuộc về họ một cách danh chính ngôn thuận.

Có gì mà ?

giờ bà , rảnh rỗi tìm ông Vương.

Hơn nữa chú Vương cũng ít khi qua đây, ở trong thư viện, mãi đến nửa tháng , cô Mã mới thấy chú Vương qua dạo chơi.

"Ôi chao, ông Vương đấy ." Cô Mã thấy chú Vương, liền .

"Bà gì ở đây rửa bát thế?" Chú Vương lâu qua, vẫn chuyện cô Mã nhận một tháng lương.

" ở đây một tháng ." Cô Mã từ khi việc , ngày nào cũng tinh thần phấn chấn.

Tuy thời gian ở đây khá dài, nhưng thực về việc việc, cả ngày cộng đầy ba tiếng.

Xong việc là ghế, phụ giúp nhặt rau nhặt cỏ gì đó, đơn giản lắm.

Mới hôm qua, hai mươi đồng tiền lương về tay, cô Mã vui lắm.

"Cái quán nhỏ nhân sủi cảo gói nhiều thế, mà còn thuê nổi ." Chú Vương bèn trêu chọc Chu Thanh Bách.

Chu Thanh Bách , : "Chú ăn dưa chuột cà chua?"

"Cho một quả cà chua." Chú Vương cũng khách sáo.

Chu Thanh Bách liền lấy cho ông một quả cà chua, đều rửa sạch và để trong rổ.

Chú Vương trò chuyện với cô Mã một lát, lúc chú Vương sắp , cô Mã liền theo , gọi ông : "Ông Vương, ông chờ một chút."

"Có chuyện gì?" Chú Vương hiểu.

"Ông Vương , ông nghĩ tới chuyện, nhận cha nuôi với cha thằng Khải ?" Cô Mã thẳng.

"Ai câu thế?" Chú Vương ngẩn , cô Mã.

" đấy." Cô Mã : " thấy chuyện , nhận cha thằng Khải con nuôi, mấy đứa nhỏ nhà nó đều là cháu nội nuôi của ông."

Chú Vương thật sự từng nghĩ đến chuyện , nhưng cô Mã , ông già động lòng.

Ông thật sự coi Chu Khải như cháu nội, nếu con trai con dâu ông hồi đó trốn nước ngoài, thì giờ cháu nội chắc cũng lớn bằng .

cho đến nay, vẫn chút tin tức nào gửi về.

Ông con tàu đó hình như chìm .

Chú Vương , con trai và con dâu khó mà còn sống, nếu nhiều năm như , đến nỗi gửi về nổi một lá thư.

"Thế nào? thấy , nhưng cô Lâm hình như thích lắm, sợ tham lam tiền bạc của ông." Cô Mã như .

"Tham tiền gì của , cô là giáo viên tiếng Anh tiền đồ vô hạn, ba đứa con cũng ngoan ngoãn giỏi giang, chồng cũng gánh vác trách nhiệm." Chú Vương .

Loading...