Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi cảnh giác nới lỏng, cả đều thả lỏng , cơ thể căng thẳng suốt đêm lập tức cảm thấy mệt mỏi sâu sắc. Đường Cổ đề nghị luân phiên nghỉ ngơi ở đây một lát, đợi đến khi trời sáng hẳn hãy ngoài tìm những mảnh th/i th/ể còn . Đến khi trời sáng rõ, ánh sáng trong phòng cũng hơn, lúc là tám giờ sáng. Họ dám chần chừ quá lâu, lập tức bắt đầu hành động.
Đường Cổ khoác vai Bạch Thiên, đặc biệt ôn hòa:
"Em trai , một kế hoạch bàn với em, em xem em thể..."
"Anh tự ."
editor: bemeobosua
Bạch Thiên vô tình cắt ngang lời , tiện thể liếc một cái đầy khinh bỉ:
"Với , gọi là Bạch Thiên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-168-4.html.]
Đường Cổ "chậc" một tiếng, thu tay đang khoác vai , đầu đàn ông nốt ruồi đen đang trong góc, tủm tỉm :
"Phòng vệ sinh ở phòng bên cạnh giấu một gói đồ, bây giờ lấy cho , nếu …"
Anh giơ tay chỉ Bạch Thiên:
"Anh sẽ g/iết ."
Bạch Thiên: "..."
Người đàn ông nốt ruồi đen: "..."
Cuối cùng, đàn ông nốt ruồi đen đáng thương vẫn chấp nhận nhiệm vụ , nụ ôn hòa của Đường Cổ, nhịn cảm giác ghê tởm mạnh mẽ, tủi , lấy gói nội tạng bên trong.
Năm mang theo đồ vật xuống tầng hai, thuận lợi lấy mảnh t/hi th/ể mà đàn ông trung niên giấu. Trong suốt quá trình đó, ở hành lang và các căn phòng mà họ qua, thấy th/i th/ể của chơi nào. Những chơi c/hết, biến thành thứ giống như gấu bông, chỉ xuất hiện ban đêm với cây rìu trong tay. Đợi họ xuống tầng một, lấy nửa t/hi th/ể, đồng thời còn x/ác định một điều – đàn ông mặc đồ thể thao và nhân viên văn phòng đều ch/ết, ai còn sống sót trốn ở tầng một.