Trò Chơi Tử Thần [Vô hạn] - Chương 165 (3)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-25 14:46:14
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai dựa tường xuống và bắt đầu bàn bạc tình hình hiện tại.

Đường Cổ : "Khi các bộ phận cơ thể xuất hiện, chúng chắc chắn tác dụng của nó, đoán thể chỉ một mảnh nhỏ như . Hoặc là họ cũng giấu manh mối , hoặc là..."

Bạch Thiên nhàn nhạt : "Có thể còn những thứ khác, ăn mất ."

Đường Cổ khẽ: "Cậu cũng nghĩ đến con ch.ó ở tầng một ?"

Bạch Thiên gật đầu : "Chúng cần tìm thời gian xuống đó xem thử."

 

"Nếu , manh mối thể giấu những khác." Đường Cổ :

 "Hơn nữa, mặc dù hiện tại tìm khá nhiều manh mối, nhưng những thứ thể dẫn chúng tìm h/ung t/hủ thì ."

Bạch Thiên suy nghĩ một lát, : "Dấu vân tay lọ dầu ớt?"

"Điều thể nào, nếu đơn giản như thì . Tuy nhiên, lát nữa chúng cũng nên thử xem ." 

Đường Cổ hạ giọng một chút, ghé sát tai Bạch Thiên, khẽ : "Về cách thành nhiệm vụ, còn một suy đoán khác..."

 

Bạch Thiên lắng kỹ xong, há miệng, chút ngạc nhiên: "Quả thật khả năng đó, còn nghĩ tới."

"Cái tạm thời đừng , thì, chúng còn chuyển cái thứ sang một nơi khác." 

Đường Cổ xong, thấy Bạch Thiên gật đầu, liền tiếp tục: 

"Còn một điểm nữa, chiều nay khi tìm kiếm manh mối, chúng cố gắng tìm tất cả những thứ liên quan đến h/ành h/ạ và gi/ết , cố gắng mang chúng theo ."

 

Anh như là vì trong hầu hết các nhiệm vụ đây, h/ồn m/a mỗi đêm chỉ thể gi/ết một chơi. Đây là một loại bảo vệ mà ứng dụng cung cấp cho chơi, giúp họ thể sống sót thêm vài ngày để tìm cách thành nhiệm vụ thành công.

Tuy nhiên, trong nhiệm vụ , một trong những quy tắc là chơi sống sót qua ba ngày, và tổng chơi ở đây lên đến tám . Nếu h/ồn m/a vẫn chỉ thể g/iết một chơi mỗi đêm, thì hầu hết chơi đều thể thành nhiệm vụ một cách an , thể chuyện như .

, trong nhiệm vụ , e rằng ngay cả giới hạn mà h/ồn m/a gi/ết mỗi đêm cũng . Một khi chơi phạm sai lầm, lẽ nhiệm vụ sẽ kết thúc sớm do cái ch/ết của tất cả , cần đến ba ngày.

Tuy nhiên, ai cũng sức tấn công và mức độ nguy hiểm của h/ồn m/a cao đến mức nào. Nếu nó thực sự bất kỳ giới hạn nào, cho dù chơi mạnh đến , bao nhiêu vật phẩm trong tay, cũng cơ hội sống sót qua ba ngày.

Tức là, quy tắc , nhất định ẩn chứa đường sống mà ứng dụng để cho chơi.

 

Thứ nhất, sức tấn công của con qu/ỷ lẽ sẽ cao đến mức vô lý, đến mức tay là gi/ết ch/ết chơi ngay lập tức, và chơi nếu năng lực, hẳn cũng cơ hội thoát khỏi tay nó.

Thứ hai, vì những manh mối hiện tại chứng minh rằng nó từng h/ành h/ạ khi ch/ết, thì, dù nó ch/ết , cũng thể vẫn sẽ sợ những thứ khiến nó chịu đựng nhiều đau khổ đó.

Dựa hai điểm , Đường Cổ mới rằng chiều nay cố gắng thu thập những thứ liên quan đến h/ành h/ạ và g/iết .

 

editor: bemeobosua

 

Bạch Thiên đáp một tiếng, chỉ cây nến và bật lửa mà đặt ở một bên: "Những thứ tính ?"

Đường Cổ liếc những cây nến đó, liếc xéo sang Bạch Thiên, nở một nụ gian xảo: 

"Cậu còn hiểu cả cái ? Chuyện gì thế em trai?"

Bạch Thiên gì, cúi đầu sờ cây rìu đặt ở một bên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-165-3.html.]

Đường Cổ: "...Đùa thôi mà, mau bỏ cái rìu xuống."

Bạch Thiên: "He he."

 

Một giờ chiều, những chơi bắt đầu hành động trở , một nữa tìm kiếm bộ khu chung cư.

Đường Cổ tìm trong phòng hai bộ quần áo rộng thùng thình, buộc một phần của chúng , tạo thành hai cái túi lớn.

Anh và Bạch Thiên mỗi buộc một cái thắt lưng, khỏi phòng chuẩn lên tầng năm để bắt đầu tìm kiếm từ xuống.

Và khi họ đến cầu thang thì gặp phụ nữ và đàn ông nốt ruồi đen từ lên.

Trước khi thấy đối phương, họ còn thấy phụ nữ đang lên cầu thang với đồng đội: 

" chính là tin cái tên đó. Anh dáng vẻ của xem, như con cáo già tu luyện nghìn năm . Nhỡ tìm manh mối gì, chắc chắn sẽ cho chúng ngay !"

 

Người đàn ông nốt ruồi đen đáp : "Cô cũng ..."

Những lời còn hết hai chữ "im miệng" của phụ nữ cắt ngang.

Đợi họ rẽ qua góc cầu thang, thấy Đường Cổ và Bạch Thiên đang cầu thang, cả hai đều sững sờ.

Trên mặt phụ nữ thoáng qua một tia hổ.

Bạch Thiên khinh bỉ "chậc" một tiếng: "Hóa cũng hổ."

 

Đường Cổ thong thả sờ mặt, : "Nghe cáo già đều trai, cứ coi như cô đang khen ."

Sắc mặt phụ nữ càng thêm hổ, đó nên lên xuống.

Đường Cổ nhún vai, nghiêng động tác mời: "Lên , hai định bắt đầu tìm từ ?"

Người phụ nữ khẽ ho một tiếng, : "Cứ tầng bốn ."

Đường Cổ : "Cô chắc chứ? Con cáo già giấu đồ ở tầng năm đấy."

 

Người đàn ông nốt ruồi đen khan hai tiếng, gật đầu: "Cứ tầng bốn, tầng bốn!"

Đường Cổ nhún vai: "Được thôi, tìm kỹ nhé, chúng sẽ tìm từ sân thượng xuống ." 

Anh đầu Bạch Thiên: "Đi thôi."

Bạch Thiên vác rìu lên vai, khi ngang qua hai đó để lên lầu, còn chằm chằm họ thêm hai cái.

Sau khi , đàn ông nốt ruồi đen thở phào nhẹ nhõm :

 " cảm thấy chơi vác rìu đó dễ động , vẻ s/át k/hí. Sau cô bớt , đàn ông tuy trông tinh ranh, nhưng đến giờ cũng cả. Ngược cô cứ vô cớ nhắm , cẩn thận tự khác coi là h/ung th/ủ đấy!"

 

Người phụ nữ khác bắt quả tang, chút đuối lý. Nghe liền

" cũng vì cẩn thận thôi, ai bảo game biểu hiện khác chứ? Thôi , thôi, tìm manh mối quan trọng hơn."

Đường Cổ và Bạch Thiên lên tầng năm xong, liền thẳng căn phòng giấu nội tạng.

Mùi hôi thối khó chịu vẫn phảng phất trong phòng, gần tủ thì mùi đặc biệt nồng.

 

Loading...