Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nó cho một cuộc sống mới và còn với rằng, nếu thể giấu phận, để con phát hiện , nó sẽ cho ở đây mãi mãi, ở bên con và sống một cuộc đời yên đến hết đời.
Tiểu An, xin , năm xưa là , là sai… Mẹ chỉ cơ hội để bù đắp cho con thôi! bây giờ hết , lẽ sẽ sớm biến mất khỏi thế giới . Mẹ nỡ xa con, thật sự nỡ… Tiểu An, khi biến mất, con thể tha thứ cho những gì năm xưa ?”
Dư Tô im lặng, con d/ao vẫn kề sát cổ phụ nữ, bình thản : "Còn hai mười giây nữa."
Đồng tử phụ nữ co , chua chát: "Con vẫn chịu tha thứ cho ? Được, , biến mất sớm một chút cũng !"
Bà nhanh chóng đưa tay , định giật con d/ao gọt hoa quả từ tay Dư Tô, nhưng thứ trong tay Dư Tô dễ dàng c/ướp , hơn nữa, Dư Tô sớm đề phòng.
Khi phụ nữ đưa tay giật d/ao, Dư Tô nhanh chóng rụt tay về phía , khiến bà chộp hụt.
Giây tiếp theo, Dư Tô nắm lấy cổ tay bà , vặn sang một bên, kề d/ao cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-162-4.html.]
Dư Tô từ cao xuống khuôn mặt giống , lạnh giọng :
"Khả năng bịa chuyện cũng khá đấy, nhưng tin một chữ nào. Từ lúc rút d/ao đến giờ, bà luôn t/ự s/át, nhưng rõ ràng sợ dùng da/o gi/ết bà – bà sợ ch/ết, mà là sợ gi/ết . Sao biểu hiện như , bà NPC, mà là… một chơi ?"
Vẻ đau buồn mặt phụ nữ lập tức đông cứng .
"Vậy thì, tạm biệt."
Dư Tô nghiến răng, dùng sức đâ/m con d/ao cổ họng bà !
Cảm giác m/áu nóng văng lên mặt còn tan , nhưng cảnh tượng mắt cô đổi .
Cô thấy Phong Đình đang lo lắng , trong lòng chỉ kịp nghĩ: Lần chắc là thật ? Làm ơn, xin mày đấy hệ thống…
Dư Tô hé miệng định , nhưng đầu óc bỗng nhiên đau nhói.
Kèm theo cảm giác choáng váng vì ký ức rút nhanh chóng, cô tối sầm mắt và ngất .