158.
Dư Tô trong nước, dần mất cảm giác cơ thể, từ từ chìm giấc ngủ trong sự tĩnh lặng.
Không ngủ bao lâu, cô bỗng cảm thấy cảm giác ngạt thở do ch/ết đu/ối xuất hiện.
Cô bỗng mở mắt , phát hiện từ lúc nào lơ lửng trong nước. Tay chân cô quẫy đạp, vùng vẫy ngừng. Dòng nước sông đục ngầu, lạnh buốt cứ thế tràn mũi và miệng, dồn xuống bụng.
Bụng cô nước cho căng phồng. Mái tóc ngắn ngủn trôi lềnh bềnh quanh đầu. Mắt cô vì đau mà nhắm nghiền. Miệng cứ đóng mở liên tục như một con cá, ngừng uống nước, ngừng nhả bong bóng.
Nếu ai đó từ xa, lẽ sẽ thấy cảnh tượng chút buồn .
chỉ trong cuộc mới , đây là một chuyện đau đớn đến nhường nào.
Quá trình kéo dài lâu, hoặc thể lâu đến thế, nhưng trong cảnh , từng phút từng giây đều trở nên vô cùng dài.
Khi Dư Tô một nữa chìm xuống đáy sông, cảm nhận những nỗi đau dần tan , cô thấy tiếng bước chân và tiếng chuyện từ bờ sông.
Cô nhanh chóng thấy bốn bóng , cao thấp mập ốm khác , bờ. Vì những gợn sóng do dòng nước tạo , cô thể rõ mặt họ, nhưng dựa hình dáng thì thể chắc chắn họ chính là bốn chơi còn sống sót.
Bốn họ thành một hàng, cúi đầu dòng sông mặt. Rồi gã vạm vỡ mở lời:
"Sao đến đây? Theo kinh nghiệm nhiệm vụ đây, nhiệm vụ của chúng là giúp hại b/áo th/ù. Người hại rõ ràng là ba nhà trưởng thôn. Còn hai con năm xưa là t/ự n/hảy sông t/ự t/ử, so thì o//án khí của ba nhà trưởng thôn lớn hơn mới đúng."
Người đàn ông trẻ tuổi chằm chằm mặt nước, từ từ :
"Nhà trưởng thôn chúng . Hơn nữa, tối qua cô thấy một cô bé ướt sũng, mặt thối rữa ? Vẻ ch/ết chóc đó rõ ràng là của con gái trong hai con nhảy sông."
" ở đây cũng chẳng thể tìm manh mối gì. Chúng nên tìm manh mối về h/ung th/ủ, lôi hu/ng th/ủ thật thì hơn." Cô gái .
Người đàn ông trẻ tuổi gật đầu: "Tối qua con qu/ỷ đó xuất hiện, nhưng gi/ết . thấy kỳ lạ, với đây cũng là đường nên ghé qua xem thôi."
Người đàn ông trung niên đẩy kính, : "Nói cũng lạ thật. Theo kinh nghiệm của ba nhiệm vụ của , h/ồn m/a đều sẽ gi/ết một ban đêm. hai ch/ết đều do chơi g/iết, hồ/n m/a chỉ xuất hiện vài giây biến mất ?"
"Chưa chắc là h/ồn m/a gi/ết ," gã vạm vỡ :
"Tối qua ông chỉ bừa . Không chừng những khác cũng thật sự chỉ bỏ phiếu. Trong hai g/iết, thể nhận nhiều phiếu nhất. Vì ch/ết r/ồi, hồ/n m/a đương nhiên cần gi/ết nữa."
Người đàn ông trẻ tuổi "ừ" một tiếng, đồng tình: "Đó cũng là một khả năng. Đi thôi, tiếp tục tìm manh mối."
Họ dọc theo bờ sông.
Dư Tô mơ hồ thấy vài câu đối thoại truyền đến.
"Hôm nay thu hoạch nhỏ, chỉ cần cẩn thận, chừng tối nay thể tìm hu/ng t/hủ thật!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-158-1.html.]
"Những tài liệu chúng tìm trong hầm rượu quan trọng, chứng tỏ lúc đó trưởng thôn chắc hẳn dựa những tài liệu đó để..."
Tiếng dần xa. Những lời đó Dư Tô còn rõ nữa.
Tài liệu trong hầm rượu?
Mỗi gia đình ở nông thôn đều đào một cái hầm gần nhà để trữ khoai lang và những thứ tương tự. Tối qua, Dư Tô thật sự nghĩ đến việc tìm kiếm ở đó.
Những chơi hôm qua khi tìm manh mối rõ ràng cũng nghĩ đến hầm rượu. Không hôm nay ai là đầu tiên nghĩ ?
editor: bemeobosua
Nếu những gì họ tìm thấy trong đó thực sự là một manh mối quan trọng, thì thể loại trừ nghi ngờ đối với chơi đề xuất việc xuống hầm rượu tìm đồ ?
Dư Tô chỉ dựa vài câu đối thoại đơn giản , suy nghĩ nghĩ , nhưng cũng tìm điều gì mấu chốt.
Tối nay cô nhất định manh mối họ tìm là gì, và cũng nhất định lý do mà chơi bỏ phiếu cho h/ung th/ủ, nếu vẫn thể dễ dàng g/iết .
Cô đáy sông, lặng lẽ chờ trời tối.
Cách đó xa, th/i th/ể phụ nữ còn trương phềnh hơn hôm qua nhiều. Chắc hẳn trong nước mùi thối rữa nồng nặc. Mặc dù bây giờ cô mất cảm giác cơ thể nên ngửi , nhưng biểu hiện của những con cá tôm lên tất cả.
Rất nhiều con cá nhỏ thành đàn bơi đến, bắt đầu rỉa da mặt và hai bàn tay của phụ nữ.
Những phần cơ thể khác vẫn quần áo che phủ, chúng tạm thời thể rỉa , nếu , phụ nữ chắc chắn sẽ cá vây kín.
Vẻ tranh rỉa mồi của đàn cá y hệt như khi con rắc một nắm thức ăn xuống ao, cả một đàn cá lớn sẽ lao tới.
Dư Tô bơi qua xua đuổi chúng, nhưng cô chẳng thể gì . Cô chỉ thể bất lực về phía đó, ruột của cá rỉa thịt nuốt bụng.
Một lúc , vài con cá chen bơi về phía cô.
Hai con cá nhỏ, lớn hơn ngón tay đáng kể, bơi đến má Dư Tô. Chúng dùng cái miệng đang đóng mở liên tục rỉa mặt cô, bắt đầu c/ắn.
Dư Tô ngay cả động đậy cũng thể, cũng phát tiếng động. Dù cô lo lắng và cố gắng chớp mắt thế nào cũng vô ích, lũ cá nhỏ cô dọa. Thậm chí một con còn tỏ hứng thú với đôi mắt cô và c/ắn về phía nhãn cầu.
Dư Tô buộc nhắm mắt ngay lập tức.
Lúc cô cảm thấy đau đớn, cứ như chỉ là một linh hồn lơ lửng, nhưng nghĩ đến cá đang ă/n th/ịt , cô vẫn khỏi cảm thấy ghê tởm đáng sợ.
Trạng thái hề dễ chịu hơn cảm giác ngạt thở khi ch/ết đu/ối đó chút nào. Dư Tô lặng lẽ chịu đựng một hồi lâu, cuối cùng cũng chờ chúng bỏ .
Khi cô th/i th/ể của ở phía đó, cô thấy khuôn mặt bà mất một mảng da lớn, lộ phần thịt đỏ và gân bên trong, trông càng thêm rợn .